Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1158 - Chương 1158: Đá Bóng Cho Vương Tiểu Minh

Chương 1158: Đá Bóng Cho Vương Tiểu Minh

Dương Gian mở miệng nói, giống như đang trò chuyện cùng với thứ quỷ quái nào đó, hoặc đang hỏi thứ gì đó ký sinh ở bên trên tấm da

nâu.

Hắn không biết lời nói của bản thân có tác dụng hay không, hắn chỉ thấy chữ viết bên trên tấm da nâu vẫn không ngừng hiện ra.

Nó viết tiếp câu nói phía trước, sau đó thay đổi qua một tin tức khác.

"Sở dĩ tôi chết đi là vì tôi gặp phải nguyền rủa của hộp âm nhạc. Đúng 12 giờ đêm ngày 25, nguyền rủa bộc phát, tôi không thể nào loại bỏ được nguyền rủa nên đã chết. Nếu cậu có thể nhìn thấy những lời này thì hãy nhớ lấy, không nên mở hộp âm nhạc, tuyệt đối không được mở."

Mặt Dương Gian đen lại, dường như đây lại là một tin tức bị quá hạn. Bởi vì hắn đã mở hộp âm nhạc ra rồi. Nhưng theo như số liệu mà tấm da nâu đưa ra, hắn sẽ chết vào lúc 12 giờ đêm ngày 25. Như vậy hắn sẽ còn có thể sống được ba ngày nữa.

Thời gian còn lại không nhiều, nhưng cũng không hề ít. Trong những người gặp phải nguyền rủa trước đó, sống thêm được bao lâu đều là do số mệnh. Bản thân hắn khá may mắn nên mới có thể sống quá hai ngày.

Không lâu sau, đoạn tin tức quá hạn kia bị nó xóa đi và thay thế bằng một đoạn tin tức mới. Trên tấm da nâu xuất hiện những chữ viết

màu đen quái dị:

"Tôi từng có ý định tìm ra phương pháp giải quyết nguyền rủa của hộp âm nhạc trong đoạn thời gian ngắn ngủi còn lại, nhưng bị thất bại. Tuy nhiên tôi đã tìm ra được một chút tin tức có liên quan đến nguyền rủa của hộp âm nhạc. Tôi từng phân tích qua giai điệu của | hộp âm nhạc."

"Giai điệu của hộp âm nhạc?"

Dương Gian ngẫm nghĩ, sau đó dùng điện thoại chụp hình lại. Hắn cảm thấy có lẽ thứ này sẽ có tác dụng.

Mặc dù hắn dốt đặc cán mại đối với âm luật.

"Hôm nay là ngày 24, tôi định thông qua các loại phương pháp để tạo ra giai điệu của hộp âm nhạc. Tôi đã thử hết toàn bộ nhạc cụ, thỉnh giáo một số người. Tôi đã biết được thông tin đại khái của giai điệu này, nó là một đoạn nhạc được hòa tấu bởi đàn dương cầm. Nhưng sau đó tôi lại phải suy đoán xem, nguyền rủa là đến từ hộp âm nhạc? Hay là một chiếc đàn dương cầm nào đó?

Đàn dương cầm?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn nhớ đến căn phòng số 71 tại khách sạn Caesar. Thế nhưng tấm da nâu vẫn không ngừng viết

chữ:

"Tối ngày 24, tôi định đi vào chỗ trước kia, nhằm tìm kiếm ra chiếc đàn dương cầm kia. Trong quá trình đó có mấy lần tôi suýt chết vì gặp phải một số hung hiểm. Nhưng cuối cùng tôi vẫn thành công tìm ra được căn phòng kia. Thế nhưng, khi ở bên ngoài cửa phòng, tôi lại nghe được hai giai điệu khác biệt được phát ra từ chiếc đàn dương cầm kia.

"Hai loại giai điệu?"

Dương Gian lập tức chú ý đến tin tức này. Hắn từng đi qua căn phòng số 71, bên trong có chứa đàn dương cầm và đã nghe được giai điệu của nó. Giai điệu đầu tiên là của cô gái tên Hương Lan đàn, nó khá giống với giai điệu của hộp âm nhạc. Giai điệu thứ hai chính là do Con quỷ bên trong phòng đàn, nó là một khúc hát ru khá quỷ dị. Chẳng lẽ lại còn giai điệu thứ ba hay sao?

“Nhưng tôi đã bị thất bại, tôi không thể giải trừ nguyền rủa. Tuy nhiên, có vẻ như tôi đã tìm ra được một chút then chốt. Có lẽ khi tổ hợp | ba loại giai điệu kia thành một đoạn nhạc, sẽ tạo ra một hiệu quả không tưởng nào đó.

"Nguyên nhân thất bại của tôi không phải là vì tôi không dám đàn đoạn giai điệu kia trên đàn dương cầm, mà là vì tôi không biết đánh đàn."

-...

Giờ phút này Dương Gian đột nhiên có cảm giác bản thân đang bị tấm da nâu đùa giỡn. Tuy nhiên chữ bên trên tấm da nâu vẫn còn tiếp

tục xuất hiện:

"Mặc dù phương pháp này đã bị thất bại, nhưng trong lúc vô tình tôi lại phát hiện ra một số bí mật đáng sợ có liên quan với chỗ kia. Tuy nhiên tôi đang sắp chết, không có thời gian để tìm hiểu sâu, vì thế tôi phải rời đi chỗ đó, tìm kiếm phương pháp mới... Đúng 12 giờ đêm ngày 25, tôi thất bại, bị chết vì nguyền rủa của hộp âm nhạc."

Sau đó những dòng chữ viết kia nhanh chóng biến mất, dường như những tin tức này chính là những điều mà Dương Gian đã làm. Hắn đã thực sự đi đến khách sạn Caesar để mạo hiểm tìm kiếm bí mật của căn phòng số 71. Nhưng vì lựa chọn sai phương pháp, chậm trễ quá nhiều thời gian, cho nên cuối cùng bị chết vì nguyền rủa của hộp âm nhạc.

Đợi mở chữ kia biến mất, hàng chữ mới lại xuất hiện:

"Tôi tên là Dương Gian, khi cậu nhìn thấy dòng chữ này có nghĩa là tôi đã chết... Tôi đã gặp rất nhiều nguy hiểm, trải qua khá nhiều chuyện linh dị đáng sợ. Nguy hiểm lớn nhất phải kể đến hơn là nguyền rủa của hộp âm nhạc, tôi từng thiếu chút nữa chết vì nguyền rủa của nó."

- Hả?

Giờ khắc này sắc mặt Dương Gian cứng lại, bởi vì tin tức lần này của tấm da nâu đã thay đổi. Thông tin mà nó nói đến không phải là hắn chết, mà là hắn suýt chết vì nguyền rủa của hộp âm nhạc. Nói cách khác, khả năng hắn vẫn có thể sống tiếp.

Dương Gian chứng kiến những tin tức xuất hiện trên tấm da nâu, tâm trạng trở nên tốt hơn không ít, vẻ mặt cũng nghiêm túc hơn trước. Lần này, tấm da nâu không bảo là hắn đã chết vì nguyền rủa của hộp âm nhạc, nói cách khác, nguyền rủa của hộp âm nhạc không phải không thể phá giải, chắc chắn có cách phá bỏ.

Hiện tại phương án sẽ buýt quỷ đã bị phủ định. Phương pháp khách sạn Caesar cũng bị loại bỏ. Nếu mức độ khó khăn của phương án do tấm da nâu đưa ra quá cao, quá nguy hiểm, Dương Gian sẽ phải cân nhắc đến tủ quỷ.

Ngồi ở trên ghế sô pha, Dương Gian nhìn chằm chằm vào tấm da nâu. Bên trên nó bắt đầu xuất hiện chữ viết, hình thành một đoạn tin

tức mới.

"Nguyền rủa của hộp âm nhạc rất đáng sợ, tôi đã thử nghiệm rất nhiều phương pháp nhưng cuối cùng không thể phát huy ra hiệu quả. Ngay khi tôi đang cảm thấy tuyệt vọng, thậm chí tôi đã chuẩn bị tốt cho cái chết. Đúng lúc nhân sinh của tôi rơi vào hoàn cảnh tối tăm nhất, thì có một người xuất hiện."

"Hắn ta tên là Vương Tiểu Minh."

"... Là hắn ta đã cứu tôi, giúp thôi thoát khỏi nguyền rủa của hộp âm nhạc."

Nhất thời sắc mặt của Dương Gian trầm xuống.

- Đùa cái gì vậy, loay hoay một vòng mày lại đem trái bóng đá về cho Vương Tiểu Minh?

Nhưng mà nội dung của tin tức chỉ đến đó, nó không viết thêm chữ mới nữa. Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn cảm giác được đoạn tin tức nhìn như đơn giản này lại cực kỳ phức tạp, khiến cho người ta không thể phân biệt được Đông Tây.

Bình Luận (0)
Comment