Ngay khi con quỷ này xuất hiện, ngọn đèn còn sót lại trên đỉnh đầu của ba người đột nhiên dập tắt, đồng thời con quỷ kia đã hành động.
Nó quay người và đi về phía Vệ Cảnh ở trong bóng tối.
Nhưng sau một giây, quỷ dây thừng lại tiếp tục siết chặt, trực tiếp quấn chặt lấy cỔ Con quỷ, giống như tình cảnh trước đó của Quách Phàm. Chỉ là lần này quỷ dây thừng trở nên thô bạo hơn một chút.
Cỗ thân thể của Quách Phàm bị quỷ thay thế cứ vậy rời khỏi mặt đất, bị treo lơ lửng trên không trung.
Dường như một loại áp chế nào đó đã được hình thành.
Bàn tay cứng ngắc đang cầm lấy chiếc linh vị bằng gỗ kia đột nhiên buông ra khiến nó rơi từ trên không trung xuống.
Bên trên tấm linh vị vẫn là khuôn mặt đang hoảng sợ của Quách Phàm. Dường như hắn ta đã biết được ý thức của bản thân đã rời khỏi thân thể và đang sống ký sinh trên tấm linh vị này.
Đến lúc này, Vương Tiểu Minh mới đứng dậy.
- Thu dọn đồ đạc, chúng ta nên đi thôi.
Chung Sơn ở bên cạnh chứng kiến hết tất cả những không nói một lời. Hắn ta không thể nào ngăn cản chuyện như thế này được.
Trong bóng tối kia có một vị ngự quỷ nhân đáng sợ nào đó đang ẩn núp. Thậm chí Quách Phàm đều không thể phản kháng lại, dù chỉ một chút cũng không. Nếu không với tính cách của tên kia, hắn ta chắc chắn không thể nào lại mở miệng cầu xin tha thứ ngay như vậy
được.
Chung Sơn nhìn về phía Vương Tiểu Minh rồi hỏi:
- Cậu ta có chết không?
Vương Tiểu Minh nói:
- Khả năng cậu ta sẽ phải chết, đó là kết quả mà tôi hi vọng.
Dương Gian một lần nữa trở lại thành phố Đại Kinh.
Tốc độ hành động của hắn rất nhanh, chỉ trở về thành phố Đại Xương để xác nhận với tủ quỷ một chút, sau đó liền trở lại, không có dây dưa. Vì từ lúc này trở đi, hành động tiếp theo của hắn sẽ liên quan đến sinh tử tồn vong của cá nhân hắn.
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng:
"Tìm ra con quỷ bên trong bức họa là có thể hoàn thành giao dịch với tủ quỷ. Tuy nhiên, trong hai ngày tới khả năng bên phía Vương Tiểu Minh cũng sẽ truyền đến tin tức. Đến lúc đó mình sẽ xem xét tình hình và quyết định lựa chọn tin tưởng phương án nào."
Sau khi loại bỏ hết những phương án không thực thế, cuối cùng hắn chỉ còn lại hai phương án có thể thực hiện. Dương Gian đi vào khu vực bên trong thành phố.
Hắn muốn tìm kiếm xem bức tranh tiếp theo của quỷ họa nằm ở đâu. Hắn tin chắc rằng trong vòng mấy ngày hắn đang bận giao tranh với Hội anh em, chuyện kinh dị của quỷ họa chắc chắn đã trở nên nghiêm trọng hơn. Chỉ là trước đó không có người quan tâm đến loại biến hóa này mà thôi. Nhưng sau khi cuộc đấu tranh giữa hắn và Hội anh em kết thúc, nguy cơ của quỷ họa sẽ một lần nữa được tổng bộ đặt vào mục tiêu hàng đầu trong kế hoạch.
Dương Gian đứng trên đường, quan sát hai bên. Lúc trước, khi hắn dùng quỷ vực để bao phủ một nửa thành thị đã phát hiện ra một số chỗ không có cách nào điều tra. Nhưng chỗ đó không phải là phòng an toàn, mà chính là chỗ có khả năng tồn tại chuyện linh dị. Chỉ có lực lượng của quỷ mới đủ khả năng ngăn cách sự bao phủ của quỷ vực. Có điều trong tòa thành thị này, khả năng tồn tại những chuyện linh dị khác là tương đối nhỏ. Khả năng cao đây sẽ là thứ có liên quan đến chuyện linh dị của quỷ họa cho nên hắn muốn đi đến những địa điểm đó để điều tra.
Dương Gian không hề do dự mà trực tiếp sử dụng quỷ vực để thay đổi vị trí của bản thân.
Sau một giây, hắn xuất hiện ở bên trong một ngõ hẻm khá gọn gàng và sạch sẽ.
Trong hẻm liên tục có người đi qua đi lại, tất cả đều diễn ra một cách bình thường. Không hề có dấu hiệu của việc bị phong tỏa.
- Ở bên trong căn nhà phía trước.
Dương Gian đứng ở trong một góc không đáng chú ý, nhìn về phía một căn nhà đang đóng chặt cửa ở trong ngõ hẻm. Chỗ đó là nơi có khả năng xuất hiện dấu vết của chuyện linh dị.
Thế nhưng, dường như người xung quanh không phát hiện ra căn nhà kia có vấn đề. Nếu không bọn họ sẽ không thể nào đi qua đi lại một cách thong thả như vậy được.
Dương Gian sải bước đi đến. Hắn không có ngu xuẩn đến mức trực tiếp dùng quỷ vực xuất hiện ở bên trong nơi có khả năng xuất hiện chuyện kinh dị như vậy được. Hắn lựa chọn xuất hiện ở một chỗ gần đó, rồi cẩn thận đi tìm tòi.
Không mất bao lâu, hắn đã đứng trước cổng của căn nhà kia.
Thử đẩy cửa ra.
Nhưng hắn phát hiện cửa đã bị khóa lại, hơn nữa còn khóa trái từ bên trong.
Lúc này, Có một ông lão cầm lồng chim đi ngang qua, lão ta thấy vậy thì có lòng tốt nhắc nhở Dương Gian một câu.
- Anh bạn trẻ, gia đình kia không có ở nhà. Đã mấy ngày rồi không thấy mở cổng.
Dương Gian vô ý thức quay người nhìn lại.
Ông lão kia lại nói tiếp:
- Nếu là anh em, họ hàng hay bạn bè gì đó thì nên gọi điện thoại hỏi thử xem, chứ cậu có đứng đó cũng vô dụng.
Dương Gian không có trả lời, mà quỷ ảnh ở sau lưng đã lẻn vào theo khe cửa. Không một ai chú ý đến sự dị thường này.
"Két!"
Không mất bao lâu, khóa cửa đã bị quỷ ảnh phá hư, cánh cửa đang đóng chậm rãi mở ra.
Dương Gian trực tiếp mở cổng ra, sau đó nói:
- Lão bà à, nếu ngài không có chuyện gì thì qua chỗ khác đi dạo đi. Chỗ này không thích hợp đâu.
Nói xong, hắn liền trực tiếp đi vào bên trong căn nhà tổ hợp viện.
- Quái lạ, cửa sao lại không khóa chặt vậy, chỉ đẩy là mở được?
Ông lão kia cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, vì thế liền cầm theo lồng chim đi đến gần, sau đó đứng trước cửa nhìn về bên trong. Lão ta nhìn thấy người thanh niên vừa rồi đang đứng trước sân và nhìn xung quanh. Giống như đây là lần đầu tiên người thanh niên này đến đây vậy, đối với đồ vật xung quanh không có quen thuộc.
- Anh bạn trẻ, chủ nhân của căn nhà này không có mặt. Cậu đi vào như vậy không tốt lắm đâu.
Ông lão kia lo sợ Dương Gian là người xấu nên lão ta không yên tâm, cứ thế đứng nhìn chằm chằm vào hắn.
Dương Gian đứng ở trong sân, thứ hắn nhìn không phải cảnh vật xung quanh, mà là đang thăm dò điều khác thường. Nếu quý họa xuất hiện ở đây, chắc chắn nó sẽ nằm ở bên trong căn phòng nào đó, cho nên hắn cần dùng mắt quỷ để thăm dò.
Khi đối mặt với quỷ họa, mắt quỷ sẽ bị khắc chế, không dám mở. Đây là một loại khắc chế giữa các lực lượng linh
dị.