Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1166 - Chương 1166: Lệ Quỷ Quách Phàm

Chương 1166: Lệ Quỷ Quách Phàm

Mà lúc này, ở sâu trong bóng tối, không biết đây có phải là ảo giác hay không, mà có thể cảm nhận được hai con mắt trống rỗng, băng lãnh đang dòm ngó về phía bên này. Giống như trong đó đang có một con quỷ ẩn núp, chực chờ để tấn công bọn họ vậy.

Chung Sơn vội vàng hô to một tiếng để nhắc nhở.

- Quách Phàm, có thứ gì đó ở bên trong. Nó đang nhìn chằm chằm vào cậu, cẩn thận một chút.

Đương nhiên Quách Phàm đã phát hiện ra bóng tối đang dần dần tiếp cận hắn ta rồi. Với lại nó đã bao phủ bốn phương tám hướng, không cho hắn ta bất cứ đường trốn nào. Hiện tại, ngoài trừ khoảng không gian ba mét giữa bàn trà ra, xung quanh đã trở nên tối mịt, không còn bất cứ tia sáng nào.

Thật lâu sau, Quách Phàm mới hạ quyết tâm.

- Nếu cậu đã không có ý định dừng tay, vậy cũng đừng có trách tôi. Bắt cóc cậu, sau đó xong ra khỏi đây rồi trốn qua nước ngoài.

Quách Phàm không dám giết chết Vương Tiểu Minh, nhưng lại không muốn giơ tay chịu trói. Cho nên cách làm tốt nhất lúc này của hắn ta chính là bắt cóc lấy Vương Tiểu Minh, sau đó uy hiếp người bên trong để rời khỏi chỗ này. Kế đó dùng Vương Tiểu Minh như một tấm chắn để chạy ra nước ngoài tìm đường sống.

Nhưng ngay khi hắn ta vừa định vươn tay ra thì trong khu vực tăm tối phía sau lưng hắn ta đột nhiên xuất hiện một sợi dây thừng cũ kỹ, đen sì sì. Nó giống như sợi dây thừng dùng để treo cổ vậy. Khiến cho người cảm nhận được một cảm giác kỳ quái. Nó xuất hiện từ trong bóng tối và quấn lấy cổ của Quách Phàm, sau đó siết chặt lại.

Một nỗ lực lượng cường đại, cường đại đến mức không thể tin xuất hiện, khiến cho đầu lưỡi của Quách Phàm phải thè ra. Hắn ta cảm giác giống như cổ của hắn ta sắp sửa bị đứt vậy. Bàn tay đang đưa về phía Vương Tiểu Minh đột nhiên ngừng lại, chỉ còn thiếu hai mươi centimet. Nhưng từ đầu đến cuối, hắn ta không có cách nào để bắt lấy con người gầy gò đang đứng trước mặt.

Thân thể hắn ta không ngừng lùi ra phía sau.

Đầu bên kia của sợi dây nối với bóng tối, giống như trong đó đang có một con quỷ liên tục kéo dây, khiến cho Quách Phàm dần dần bị

kéo vào trong đó.

- Chung Sơn, mau giúp tôi một tay. Đây là quỷ dây thừng của Dương Gian, khụ khụ... Thứ này có thể treo Cổ cả quỷ.

Lúc này sắc mặt trắng bệch của Quách Phàm trở nên khó coi hơn, lúc xanh lúc trắng, giống như sắp sửa bị chết. Hắn ta vội vàng cầu cứu Chung Sơn.

Chung Sơn không dám làm loạn, chỉ quát lớn:

- Giáo sư Vương, ngài không thể làm như vậy.

Tuy nhiên thái độ của Vương Tiểu Minh vẫn cực kỳ kiên quyết.

- Vi xử lý chuyện kinh dị, có rất nhiều người phải hi sinh. Hiện tại chỉ là đến lượt cậu ta hi sinh mà thôi.

Lúc này Quách Phàm đang liên tục giãy dụa, nghe Vương Tiểu Minh nói như vậy, nhịn không được mắng to:

- Thối lắm, Vương Tiểu Minh, CMN, nếu đã thế sao cậu không hi sinh đi...

Chỉ là giọng điệu của hắn ta khàn khàn, lộ ra vẻ cố hết sức. Thế nhưng Vương Tiểu Minh lại nghiêm túc nhìn hắn ta rồi nói:

- Nếu thời cơ phù hợp, tôi sẽ làm.

Sợi quỷ dây thừng ở sau lưng càng siết chặt, đồng thời không ngừng lôi kéo Quách Phàm vào sâu trong bóng tối. Hắn ta không thể nào phản kháng. Bởi vì hắn ta phát hiện ra, sợi dây thừng này không chỉ siết CỔ, mà nó còn áp chế những con quỷ trong người của hắn ta nữa. Bởi vì Con quỷ trong tấm linh vị không có bất cứ phản ứng nào.

Loại cảm giác này, cùng với việc bị bao phủ trong không gian hắc ám, nó chẳng khác gì. Đối mặt với Cảnh sát quỷ.

"Rốt cục sẽ là ai?"

Quách Phàm kinh sợ. Mặc dù hắn ta có thể khẳng định chủ nhân của sợi dây thừng này là Dương Gian, nhưng người xuất hiện ngày hôm nay chắc chắn không phải Dương Gian.

Lúc này Cổ của hắn ta đã phát ra từng tiếng xương gãy, khiến cho hắn ta cảm thấy đau đớn vô cùng. Nhưng hắn ta vẫn cố nén đau đớn, vặn vẹo cổ để nhìn rõ người ở đằng sau lưng là ai.

Là người nào mà có thể đáng sợ như vậy, có thể khiến cho hắn ta phải cam tâm chịu trận.

Khi sắp sửa bị bóng đếm nuốt mất, hắn ta đã nhìn thấy... nhìn thấy ở đầu dây bên kia của một sợi dây thừng có một bóng người. Một người băng lãnh, cứng ngắc, không một tia thần thái.

Điều khiến cho Quách Phàm cảm thấy kinh hãi nhất chính là, dung mạo của người này lại giống y như đúc với Cảnh sát quỷ.

Đúng thế, đây chính là Cảnh sát quỷ... Vệ Cảnh.

Không, sao có thể chứ? Vì sao cảnh sát quỷ lại nghe theo phân phó của Vương Tiểu Minh. Không phải, chắc chắn là không phải.

Đây không phải là Cảnh sát quỷ, đây là Vệ Cảnh.

Vệ Cảnh sống lại?

Chỉ trong nháy mắt, trong đầu Quách Phàm nghĩ đến rất nhiều chuyện, khiến hắn ta cảm thấy sợ hãi. Một người đã chết đi, đồng thời còn bị cảnh sát quỷ khôi phục và thay thế lại có thể hồi sinh?

Chẳng lẽ Vương Tiểu Minh có thể cứu được người bị chết vì lệ quỷ khôi phục hay sao?

- Khoan, khoan đã, tôi đáp ứng cậu, tôi đáp ứng yêu cầu của cậu...

Giờ phút này, Quách Phàm quyết định lùi bước. Hắn ta không dám đấu tiếp nữa, quỷ trong người bị áp chế, khả năng Cảnh sát quỷ Vệ Cảnh đã xuất hiện. Đây là một cuộc đấu không cân sức, không cần phải tiếp tục nữa.

Giọng nói của Vương Tiểu Minh xuất hiện.

- Cho cậu mười giây đồng hồ?

Ngay sau đó Quách Phàm cảm giác được sợi dây thừng trên cổ đột nhiên buông lỏng một chút, không còn chặt như trước. Đồng thời một loại áp chế quỷ dị nào đó cũng biến mất. Đây là cho Quách Phàm một cơ hội cuối cùng.

Nếu hắn ta không đồng ý, vậy Vệ Cảnh sẽ tiếp tục tấn công.

Quách Phàm không còn cách nào khác, khẽ cắn chặt răng, vội vàng cởi chiếc áo đang mặc. Bên trong bụng của hắn là một khoảng không, không hề có nội tạng như người khác, mà là một tấm linh vị cũ kỹ, tỏa ra mùi hôi thối nồng nặc. Hắn ta đưa tay cầm tấm linh vị và đưa nó ra ngoài.

Bên trên tấm linh vị có một bức di ảnh của người chết, bộ dạng của người này gần như giống với Quách Phàm.

Đó là một con quỷ thực sự.

Nhưng một giây sau, người trong bức di ảnh đột nhiên biến mất, thay thế cho nó là khuôn mặt đang hoảng sợ của Quách Phàm.

Ngay giây phút đó, cổ của Quách Phàm kêu lên răng rắc, uốn éo một cái, rồi từ từ thoát khỏi vòng siết của sợi dây thừng, khôi phục lại hoàn hảo như trước kia.

Lúc này trên thân thể của hắn ta đã không còn khí tức của người sống, mà là một cỗ khí tức quỷ dị của quỷ. Hiện tại, Quách Phàm đã biến thành một con quỷ xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment