Nếu lựa chọn phương thức cá chết lưới rách, trước tiên không nói đến việc hắn ta có thể giết được Vương Tiểu Minh hay không. Mà dù có giết được thì sau đó hắn ta cũng sẽ phải chết. Chứ chưa nói chi đến việc hiện tại xung quanh đang bị thế giới hắc ám bao phủ. Hiển nhiên là đang có một vị ngự quỷ nhân nào đó ở xung quanh đang bảo vệ Vương Tiểu Minh. Chỉ là hiện tại hai bên chưa đến tình trạng trở mặt với nhau nên người kia chưa ra tay.
- Trước tiên cứ chờ một chút đã, tôi muốn gọi cho Phó bộ trưởng để hỏi thăm một chút tình hình, xem ngài ấy nói như thế nào.
Lúc này Chung Sơn chỉ biết trì hoãn thời gian, đồng thời muốn xác nhận xem mục đích thực sự khi đến đây của Vương Tiểu Minh là gì.
Vương Tiểu Minh nhìn đồng hồ rồi nói:
- Cậu chỉ có 10 phút đồng hồ. Tôi còn phải chạy về phòng thí nghiệm nữa.
Mặc dù căn phòng thí nghiệm trước đó hắn ta dùng để nghiên cứu quan tài quỷ đã xảy ra vấn đề, nhưng trong thành phố này hắn ta không chỉ một phòng thí nghiệm. Với lại tổng bộ vừa mới tiếp quản được sản nghiệp của Hội anh em, nên việc nghiên cứu của hắn ta càng thuận tiện hơn.
Quách Phàm cũng đồng ý phương pháp tạm thời hòa hoãn của Chung Sơn, đồng thời nhớ Chung Sơn gọi điện thoại.
- Chung Sơn, vậy cậu tranh thủ thời gian gọi điện cho Phó bộ trưởng thay tôi, hỏi ngài ấy một chút về chuyện này. Tôi sẽ ở đây canh chừng Vương Tiểu Minh.
Không mất bao lâu, Chung Sơn đã thông qua liên lạc viên của hắn ta và kết nối được điện thoại với Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa, đồng thời cũng kể lại toàn bộ mọi chuyện từ nãy đến giờ.
- Tạm thời tính huống là như vậy, lần này giáo sư Vương đến đây là muốn lấy tấm linh vị trong tay của Quách Phàm. Chắc ngài cũng đọc qua tư liệu của Quách Phàm rồi, cậu ta có thể sống đến hiện tại hoàn toàn là nhờ vào tấm linh vị kia. Một khi lấy nó đi, sẽ khiến cân bằng trong người của cậu ta bị phá vỡ. Huống chi giáo sư Vương còn muốn Quách Phàm tiến vào bên trong tấm linh vị một lần nữa, sau đó thoát ly khỏi thân thể của cậu ấy. Điều này chẳng khác gì giáo sư Vương đang gián tiếp lấy mạng của Quách Phàm?
- Hiện tại tình hình có chút vi diệu, Quách Phàm đang tức giận, muốn xử lý giáo sư Vương ngay tại chỗ. May mà tôi khuyên can được, tuy nhiên dường như giáo sư Vương cũng không định từ bỏ ý định. Cho nên Phó bộ trưởng ngài hãy đưa ra chút ý kiến đi, nếu không sẽ xảy
ra chuyện.
| Lúc này đang ngồi trong xe chuyên dụng để trở về tổng bộ, Tào Duyên Hoa đột nhiên nhận được cú điện thoại này. Sau khi nghe xong lời Chung Sơn nói, sắc mặt hắn ta liền biến đổi. Nhưng sau đó, Tào Duyên Hoa cũng hiểu được vì cái gì giáo sư Vương lại muốn lấy đi tấm linh vị ở trong tay Quách Phàm.
Đây chắc chắn là vì Dương Giang
Khả năng muốn giải quyết nguyền rủa của hộp âm nhạc trong người Dương Gian còn cần sự trợ giúp từ tấm linh vị trong tay Quách Phàm. Lần này hắn ta cũng thực sự lâm vào rối rắm, không biết nên xử lý tình huống này như thế nào.
| Dương Gian không thể chết, không những vậy còn là tuyệt đối không được chết. Nếu trong vòng hai ngày mà Vương Tiểu Minh không thể nào tìm ra cách giúp hắn xử lý nguyền rủa của hộp âm nhạc, thì có lẽ chỉ có trời mới biết Dương Gian sẽ làm ra những hành động gì.
Lần trước vì chuyện của Hội anh em mà mối quan hệ giữa hai bên cực kỳ không thoải mái. Cho nên chỉ cần lần này tổng bộ lại vi phạm ước định, mặc dù không chắc nhưng khả năng tổng bộ sẽ lại trở thành Hội anh em thứ hai.
Mặc dù Dương Gian đang sắp chết, nhưng trước khi chết hắn vẫn là một người đáng sợ, có đủ năng lực để làm bất cứ chuyện gì.
Trầm ngâm một lát, Tào Duyên Hoa mới mở miệng nói:
- Dựa điện thoại cho Quách Phàm đi, tôi muốn đích thân nói chuyện với cậu ta.
Lúc này, ở đầu dây bên kia, Chung Sơn nghe Tào Duyên Hoa nói vậy liền đưa điện thoại cho Quách Phàm:
- Quách Phàm, Phó bộ trưởng muốn nói chuyện với cậu.
Trên khuôn mặt của Quách Phàm lộ ra mấy phần nghi ngờ, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn nhận lấy điện thoại:
- Alo, Phó bộ trưởng phải không? Là tôi, Quách Phàm đây, theo ngài tôi nên làm gì đối với chuyện của Vương Tiểu Minh đây?
Tào Duyên Hoa nghiêm túc nói:
- Quách Phàm, cậu cứ yên tâm. Tôi có thể cam đoan với cậu, giáo sư Vương tuyệt đối sẽ không hại cậu, cậu hoàn toàn có thể yên lòng. Chỉ là tình thế hiện tại có chút cấp bách, thật sự tổng bộ rất cần món đồ ở trong tay cậu. Mặc dù cách làm của cậu ta có chút quá khích, nhưng đều là suy nghĩ vì đại cục, hi vọng cậu có thể thông cảm.
Quách Phàm nói:
- Phó bộ trưởng, chẳng lẽ ngài không biết cách làm này của Vương Tiểu Minh là đang giết chết tôi hay sao?
Tào Duyên Hoa lại tiếp tục khuyên giải:
- Mọi chuyện căn bản không nghiêm trọng như vậy. Trong chỗ này chắc chắn tồn tại hiểu lầm gì đó. Như vậy đi, cậu đưa điện thoại cho giáo sư Vương đi. Tôi sẽ đích thân phân phó cho cậu ta phải cam đoan sự an toàn cho sinh mệnh của cậu, căn dặn cậu ta không được
làm loạn.
- Nếu Phó bộ trưởng ngài đã nói như vậy, tôi sẽ tin ngài một lần.
Nói xong, Quách Phàm đưa điện thoại cho Vương Tiểu Minh Vương Tiểu Minh cầm lấy điện thoại rồi nói:
- Là tôi, Vương Tiểu Minh đây.
Tào Duyên Hoa nói:
- Giáo sư Vương, tôi hiểu được hành vi ngày hôm nay của cậu, nhưng không thể nào vì chuyện đó liền gây thương tổn cho một vị ngự quỷ nhân khác. Quách Phàm là một người phụ trách không tệ. Một khi cậu ta xảy ra chuyện chúng ta phải nghĩ cách giúp đỡ xử lý, chứ không phải là loại bỏ. Cậu cần phải nghĩ một số biện pháp để giữ tính mạng cho Quách Phàm.
- Được rồi, tôi sẽ cố gắng hết sức bảo vệ cậu ta.
Vương Tiểu Minh bình tĩnh trả lời, sau đó trực tiếp cúp điện thoại. Rồi hỏi ngược lại Quách Phàm:
- Cậu còn có câu hỏi nào nữa không? Nếu không có câu hỏi nào nữa, thì mau chóng đưa linh vị ra.
Quách Phàm lập tức nói:
- Vương Tiểu Minh, vừa rồi Phó bộ trưởng có đồng ý với hành động của cậu đâu?
Vương Tiểu Minh nói:
- Cậu có thể coi đây là hành động cá nhân của tôi, không liên quan gì đến tổng bộ hết.
Chung Sơn ở bên cạnh nhìn thấy Vương Tiểu Minh cúp điện thoại liền cảm thấy không ổn. Không những thế hắn ta còn phát hiện ra hắc ám ở xung quanh xâm lần vào bên trong căn nhà càng ngày càng nhiều. Đúng thời điểm này ảnh đèn đột nhiên tối sầm lại, xung quanh xuất hiện một cỗ khí tức âm lãnh.