Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1170 - Chương 1170: Gặp Lại Tô Tình

Chương 1170: Gặp Lại Tô Tình

- Là ngài? Dương Gian?

Đúng lúc này có một trong hai người kia bất chợt nhận ra Dương Gian, người kia tỏ ra kinh ngạc, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.

Hå?

| Dương Gian nhìn một chút, đây là một cô gái đang đeo kính đen nhưng hắn không quen người này.

Bởi vì số lượng người hắn biết ở trong thành phố này không có quá nhiều.

- Cô là?

Dương Gian dừng chân lại, nhìn chằm chằm vào Cô gái kia. Cô gái kia vội vàng gỡ chiếc kính râm, sắc mặt lộ ra vẻ phức tạp rồi nói:

- Tôi tên là Tô Tình, là người đã gặp được ngài ở trên máy bay. Mặc dù lần trước thái độ với Dương tiên sinh ngài không được tốt, nhưng vẫn muốn cảm ơn ngài một câu.

- Máy bay?

Dương Gian nghĩ nghĩ một hồi.

Chính là nữ hành khách bị bàn tay quỷ tập kích?

- Ừm, tôi nhớ ra rồi. Cô là cô gái thiếu chút nữa bị chết đúng không? So với lần trước, thái độ lần này của cô có vẻ như tốt hơn. Quả

nhiên chỉ khi nào bị một cú đau thì người ta mới nhớ lâu.

Nói xong, hắn liền quay đầu chuẩn bị rời đi.

Lúc này, có một người thanh niên cường tráng ở bên cạnh tỏ ra không vui, nhíu mày nói:

- Nè, anh bạn, vừa rồi bạn gái của tôi đang cảm ơn cậu đó. Thái độ của cậu là gì vậy? Không khỏi khinh thường người khác quá.

Dương Gian liếc nhìn người này một cái, sau đó nói với cô gái tên Tô Tình kia:

- Xem ra cô cũng rất cẩn thận, không truyền bá chuyện lần trước ra ngoài. Đối với cô mà nói, đây là một điều tốt. Tuy nhiên, nếu có thời gian thì Cô nên dạy bảo lại người bạn trai của cô một chút. Để cho hắn ta biết, trên đời này có một loại người, dù thái độ của người kia

có khiến cậu ta khó chịu thì cậu ta cũng phải nhịn. Bởi vì như vậy sẽ tốt cho cậu ta. Ngoài ra, đừng lãng phí thời gian của tôi, tôi còn bận nhiều việc lắm.

- Xin lỗi, Dương tiên sinh, thực sự xin lỗi ngài.

Tô Tình vội vàng xin lỗi, đồng thời ra sức kéo kéo tay người bạn trai của cô ta, ra hiệu cho tên này đừng trêu chọc người trước mắt. Bởi vì người tên Dương Gian này thực sự rất nguy hiểm, hơn nữa còn cực kỳ đáng sợ.

Dương Gian không nói thêm điều gì nữa, mà chỉ cầm bức tranh, quay đầu đi xuống lầu.

Dương Gian vừa rời đi, người thanh niên kia nhịn không được mắng:

- Thứ gì không. Thái độ gì mà ác liệt vậy. Đây chẳng khác gì không để em vào trong mắt. Tô Tình, nếu không phải em lôi tay anh, anh chắc chắn phải dạy cho hắn một bài học.

- Đừng nói, anh không đắc tội được với người ta đâu.

Tô Tình có chút tức giận, vừa rồi cô ta cực kỳ sợ hãi, sợ người bạn trai không hiểu ý lại gây chuyện.

- Có gì mà đắc tội không nổi? Nhà giàu lắm hay sao?

Tô Tình không biết nên giải thích như thế nào. Cô ta không dám nói ra chuyện ở trên máy bay vào ngày đó, để tránh mang phiền phức vào người.

- Được rồi, chúng ta về nhà đi. Tốt nhất cứ quên chuyện vừa rồi đi. Lần này có lẽ là ngoài ý muốn. Loại người như Dương Gian, sau này chúng ta có muốn gặp cũng không được.

- Khoan, từ từ.

Thế nhưng ngay khi vừa mới đi lên tầng trên, Tô Tình đột nhiên dừng bước. Sau đó sắc mặt cô ta trở nên sợ hãi, nhịn không được cả người phải run rẩy.

- Mau, chúng ta mau chóng rời khỏi đây.

Giọng nói của cô ta trở nên kinh hoàng, không kịp nói ra điều gì liền kéo lấy tay người bạn trai, xoay người chạy xuống lầu.

- Đang yên đang lành, em bị gì vậy?

Người bạn trai kia tỏ ra không hiểu, thậm chí có chút nghi ngờ về những hành động kỳ quặc của người bạn gái. Sỡ dĩ Tô Tình tỏ ra khác thường như vậy là bởi vì cô ta nhớ ra một chuyện không bình thường, nhưng lại khá mấu chốt, đó chính là vì sao Dương Gian lại xuất hiện ở chỗ này?

Chẳng lẽ, bên trong tiểu khu Có quỷ?

Vả lại, vừa rồi, khi hai bên gặp nhau, hình như trong tay của Dương Gian Có cầm một thứ gì đó. Thử kia đã bị chứa trong bao, nhưng nó khá đặc biệt.

"Không thể ở trong tiểu khu này..."

Lúc này Tô Tình đột nhiên cảm thấy rùng mình. Bởi vì cô ta đã ở trong tòa chung cư này mấy ngày rồi.

Dương Gian cầm bức tranh sơn dầu được bọc trong tấm vải bố, sau đó đi xuống dưới.

Thực ra hắn cũng có chút mạo hiểm khi cầm thứ này ở trong tay, dù sao đây cũng là một món đồ linh dị. Ở một mức độ nào đó mà nói, nó chẳng khác gì quỷ họa thực sự cả. Nếu xét theo chuyện linh dị của quỷ chết đói ở thành phố Đại Xương, thì bức tranh này cũng được coi là một con quỷ ảnh thuộc bốn giai đoạn đầu.

Mặc dù nguyền rủa của hộp âm nhạc vẫn còn, lại có thêm kinh nghiệm lần trước. Thế nhưng hành động này của Dương Gian cũng chỉ có một người tài cao gan lớn mới làm được.

Dù bàn tay hắn đã đeo bao tay vàng rồi thì khi cầm vào khung bức tranh hắn vẫn có thể cảm giác được sự thô ráp cùng khí tức âm lãnh. Mà mắt quỷ của hắn đã hoàn toàn yên tĩnh lại, quỷ vực của Dương Gian đã bị áp chế. Hắn không thể nào dùng được nó nữa.

Vì thế hắn chỉ còn cách lên từng bước chân để mang bức tranh này tiến về căn biệt thự số tám của Hạ Thiên Hùng ở ngoại ô thành phố.

Căn biệt thự kia khá đặc biệt, được Hạ Thiên Hùng tiêu phí một món tiền khổng lồ để xây dựng nên. Vách tường, mặt đất, đâu đâu cũng được dát một lớp vàng mỏng. Bên trong còn có một căn phòng an toàn, nếu dùng nó để đặt bức tranh sơn dầu này, trong thời gian ngắn hắn sẽ không cần lo lắng bức tranh sản sinh ra ảnh hưởng đối với mọi thứ bên ngoài.

Không mất bao lâu, Dương Gian đã rời đi khỏi tiểu khu này. Nhưng ngay khi đi ra đến đường quốc lộ, Dương Gian đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ chần chừ. Khi đến đây hắn dùng quỷ vực để trực tiếp xuất hiện, nhưng hiện tại muốn rời đi... Có chút không tiện.

Hắn cần một chiếc xe. Vì đi bộ về đó thì quá lãng phí thời gian, mà ngồi taxi thì bức tranh sơn dầu này lớn quá bỏ không lọt.

Nếu là lúc trước, Dương Gian chỉ cần gọi một cú là tổng bộ sẽ điều xe chuyên dụng đến đón. Nhưng hiện tại hắn và tổng bộ đã trở mặt rồi, chẳng khác gì hắn đã từ chức. Đương nhiên, nếu hiện tại Dương Gian mà gọi điện thì chắc chắn tổng bộ sẽ phái xe đến đón. Nhưng Dương Gian lại không muốn để cho có quá nhiều người biết đến hành động này, hắn không thể vì chút chuyện nhỏ này mà phá vỡ ý định của bản thân được.

- Không có chuyện gì là không thể giải quyết được. Nếu có thì đó là do không đủ tiền mà thôi.

Dương Gian lập trức nhìn trúng một chiếc xe vận tải nhỏ đang đỗ bên đường. Lúc này tài xế của chiếc xe đang ngồi hút thuốc, ở phía đằng sau đang có người đang dỡ hàng xuống.

Bình Luận (0)
Comment