Lý Dương lập tức tỏ ra do dự, hắn ta đang sợ. Vì trong khoảng thời gian bị vây ở trong chỗ này, hắn ta đã chứng kiến thấy rất nhiều cảnh tượng khủng bố. Có thể sống đến hiện tại, phần lớn là nhờ vào may mắn. Nếu lần này mà hắn đi vào trong đây, khả năng phải chế sẽ cực kỳ cao.
Dương Gian nghiêm túc nói:
- Tôi cũng không hề uy hiếp hay ép buộc gì hai người. Đây là một cuộc giao dịch công bằng. Muốn rời khỏi đây thì hai người phải dùng mạng để liều. Dù cho là tôi cũng như vậy, đừng nghĩ rằng người như tôi thì có thể không cần phải lo lắng bị chết ở đây.
Ở một mức độ nào đó mà nói, hắn cũng không hề mạnh hơn đám người này bao nhiêu. Nguyền rủa của hộp âm nhạc cùng năng lực của ngự quý nhân cũng không phải là vạn năng. Sau khi tiếp xúc với lệ quỷ thực sự, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Sắc mặt Lý Dương liên tục thay đổi, sau đó hắn ta liền nói cho Jimmy ở bên cạnh biết tình hình hiện tại. Jimmy liên tục lắc đầu, trong miệng không ngừng phát ra tiếng 'No no'. Hiển nhiên người này cực kỳ hoảng sợ và muốn cự tuyệt nhiệm vụ này.
- Tự suy nghĩ cho kỹ đi.
Dương Gian không có hỏi thăm kết quả, mà tự mình đi vào bên trong tòa nhà.
Lối đi nhỏ hẹp, tối tăm, kìm nén.
Ngay khi bước vào, một cỗ khí tức âm lãnh, ẩm ướt đập vào mặt. Nhưng sắc mặt của Dương Gian vẫn như thường, hắn nhìn hai bên một chút, sau đó bước chân lên cầu thang cũ kỹ bằng gỗ để lên tầng trên.
Hắn nhìn ra được, tòa chung cư này có niên đại khá lâu, hơn nữa còn chưa từng sửa sang lại, vì vậy trông nó mới cũ nát như này. Ở nước ngoài, những người bỏ tiền ra để thuê chỗ này thường là những người có gia cảnh không tốt, hoặc là dân đi làm thuê. Nếu là người khá giả một chút, người ta sẽ không bao giờ ở trong chỗ này đâu, bởi vì người bình thường rất khó chịu đựng được hoàn cảnh này.
Thế giới của quỷ họa không phải thực sự, nhưng nó lại căn cứ theo thực tế để mô phỏng.
Chỉ là quỷ vực của quỷ họa rất đặc biệt, nó đã có thể ảnh hưởng đến hiện thực. Cho nên khung cảnh xung quanh đây trở nên cực kỳ chân thực, không phải nói trong chỗ này chúng thực sự tồn tại.
"Két!"
Dương Gian giẫm chân lên bậc thang, ngay lập tức cầu thang cũ kỹ phát ra từng tiếng cót két rợn người. Lại kết hợp với khung cảnh âm u này nữa, khiến cho mọi thứ ở đây trở nên âm u, quỷ dị.
"Khả năng ngọn nguồn của con quỷ ở trong bức tranh này. Hiện tại mình chỉ cần tìm ra con quỷ kia là được, không cần đối kháng trực diện với nó, cũng không cần nghĩ đến việc giam giữ. Như vậy sẽ dễ dàng hơn rất nhiều."
Hắn phải xác định rõ kế hoạch lần này, kéo đến lúc đó lại bị rối loạn.
- Dương Gian, chờ một chút, tôi đồng ý mạo hiểm cùng cậu. Hi vọng đến lúc đó cậu có thể thực hiện hứa hẹn của mình.
Ngay khi Dương Gian đi đến tầng hai, ở phía dưới lâu vang lên giọng nói của Lý Dương. Dường như hắn ta đã thuyết phục được bản thân, cũng như người da đen tên Jimmy kia. Cả hai đang chạy đến, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ bất an, trông rất khó coi.
- Cậu đang lo lắng về việc giữ chữ tín của tôi? Từ trước đến này tôi chưa từng làm chuyện gì trái với điều ước.
Khó có thời điểm Dương Gian lại tự thổi phồng về bản thân như vậy. Tuy nhiên đây cũng không phải là hắn đang nói đùa, bởi vì hắn thực sự là một người coi trọng chữ tín.
Bất kể là xử lý chuyện linh dị hay là làm cái gì, chỉ cần là việc mà hắn đã đáp ứng, hắn sẽ làm cho đến cùng. Đây cũng là lý do vì sao mỗi thời điểm mấu chốt, Tào Duyên Hoa đều đưa hắn ra để dọn dẹp chuyện linh dị. Kiếm một người bình thường biết coi trọng chữ tín đã khó, chứ đừng nói chi đến việc người đó còn phải là ngư quỷ nhân.
Lý Dương cắn răng nói:
- Tôi chỉ có thể tin tưởng cậu, Jimmy cũng thế. Lần này không chỉ liên quan đến mạng sống của hai người bọn tôi, mà còn liên quan đến việc người khác có thể sống mà rời khỏi đây hay không.
Tên Jimmy kia cũng vừa mới chạy đến, hai mắt hắn ta nhắm chặt, hai tay không ngừng đưa qua đưa lại để cầu nguyện. Hai người đi đến cầu thang bằng gỗ, thanh âm kẽo kẹt kia lại tiếp tục xuất hiện ở bên trong khung cảnh chật chội này.
- Hai người nhanh dừng lại.
Bất chợt sắc mặt Dương Gian hơi động, vội vàng ra hiệu cho hai người dừng lại. Lý Dương sững sờ, vội vàng lôi kéo Jimmy đứng dựa vào vách tường.
Lúc này âm thanh kẽo kẹt lại phát ra từ trên đầu của bọn họ, giống như đang có một ai đó đi xuống cầu thang từ tầng trên. Nhưng rất nhanh tiếng bước chân kia đã biến mất, dường như người kia cũng dừng lại.
- Không phải là tiếng vọng.
Tròng mắt Dương Gian hơi híp, hắn ngẩng đầu nhìn lên phía trên. Ở chỗ của hắn không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, chỉ có một mảnh không gian tối tăm. Thậm chí hắn không thể biết được tiếng bước chân kia đang ở tầng thứ mấy nữa.
Lý Dương cũng phát hiện ra điều bất thường này, trong nháy mắt sắc mặt của hắn ta trở nên trắng bệch. Hắn ta biết bên trong căn nhà này đang có quỷ.
Bởi vì trước đó hắn ta cũng đã xác nhận.
Xung quanh khu vực này không hề có người.
- Hai người không nên hành động, để tôi kiểm tra tình hình một chút đã.
Ánh mắt Dương Gian chớp động, hắn cố ý bước lên phía trước một bước.
Cầu thang gỗ lập tức phát ra tiếng kẽo kẹt.
Nhưng sau đó ở trên tầng trên cũng tương tự xuất hiện một tiếng két, dường như đó chính là tiếng vọng lại của âm thanh vừa nãy, đồng thời nó lại giống như đang có một con quỷ đang bước xuống từ tầng trên.
Trong lòng Dương Gian hơi run lên:
"Cầu thang này không thích hợp."
Thứ ở phía trên chắc chắn không thể nào là người được, bởi vì người sẽ không thể nào bước theo tiếng bước chân của hắn, chỉ có quỷ mới làm như vậy. Hiện tại bên trên chiếc cầu thang cũ kỹ này đang có một con quỷ không biết đi qua lại. Con quỷ này sẽ di chuyển theo nhịp của người ở trên cầu thang. Nói cách khác, ngay khi Dương Gian đặt chân lên cầu thang thì đã kinh động đến con quỷ phía trên.
Quỷ đang đi xuống mà bọn họ lại muốn đi lên.
Dựa theo tình hình này, bọn họ chắc chắn sẽ đụng phải quỷ tại một đoạn cầu thang nào đó, giữa tòa nhà này.