- Nếu mấy người có thể nắm bắt lấy cơ hội này, vậy thì lần này mấy người có thể đi theo tôi rời khỏi đây. Nếu vừa rồi hai người không tới, vậy các người coi như đã từ bỏ cơ hội tự cứu lấy bản thân mình. Hiện tại xem ra mấy người cũng không có ngu ngốc đến mức đó, vẫn biết nắm lấy cơ hội. Có lẽ đây là nguyên nhân khiến cho mấy người còn có thể sống sót đến giờ.
Nghe Dương Gian nói, khuôn mặt tiều tụy của Lý Dương cũng trở nên thay đổi. Đời này hắn ta đã gặp được rất nhiều người, nhưng chưa bao giờ gặp phải loại người đặc thù cùng khác biệt như thế này.
Đây là một loại người với một loại mị lực đặc biệt.
Mặc dù phần lớn thời điểm đều dễ dàng cảm nhận được sự chán ghét, chỉ là người chán ghét kia cũng không thể nào biết, bọn họ đã không cùng đẳng cấp với người tên là Dương Gian này.
Ánh mắt Lý Dương hơi lấp lóe, lộ ra vẻ bất an.
- Cậu đang tìm kiếm quỷ? Là đến để xử lý thứ kia hay sao?
Dương Gian mở miệng nói:
- Có thể tìm ra con quỷ kia ở trong khu vực này hay không còn khó nói.
Ban đầu địa điểm phát sinh chuyện linh dị của quỷ họa là thành phố này.
Cho nên khả năng cao ngọn nguồn của chuyện linh dị cũng ở đây.
- Tôi sẽ cố gắng giúp cậu.
Nói xong, Lý Dương quay đầu cùng thảo luận với người nước ngoài tên à Jimmy kia bằng tiếng anh.
- Này, Jimmy. Hiện tại vị Dương tiên sinh này đến đây để giải quyết con quỷ kia. Chúng ta cần phải giúp ngài ấy tìm ra nó. Đây là biện pháp sống sót của chúng ta. Lần trước cậu từng gặp qua thứ kia, nên hẳn cậu còn nhớ rõ vị trí đại khái của nó. Hiện tại cậu cần phải nhớ rõ chỗ đó là chỗ nào.
Sắc mặt Jimmy tỏ ra hoảng sợ, người này vừa khoa tay múa chân vừa nói, tốc độ rất nhanh, cũng cực kỳ lộn xộn.
Loại người đội sổ như Dương Gian căn bản không thể nào hiểu được người kia đang nói cái gì.
| Lý Dương thường xuyên đi ra nước ngoài du lịch, nên trình độ ngoại ngữ của hắn ta rất cao. Sau khi nghe xong, hắn ta gật gật đầu rồi
nói:
- Dương tiên sinh, ở bên kia. Jimmy nói trước kia cậu ta từng gặp con quỷ một lần ở phía bên kia khi đi ra ngoài. Tuy nhiên chỗ đó rất nguy hiểm, bình thường chúng tôi đều tránh né, không dám tới gần.
Dương Gian nói:
- Vậy mang tôi đến đó đi, cảnh vật ở chỗ này sẽ liên tục phát sinh thay đổi, nên việc xác nhận được phương hướng không có quá nhiều hiệu quả.
Lý Dương gật gật đầu đồng ý mạo hiểm dẫn đường.
| Lập tức, cả ba người đi vào sâu trong tòa thành tĩnh mịch.
Xung quanh yên tĩnh đến mức đáng sợ, trên đường phố trống rỗng chỉ còn lại mấy người bọn họ, cùng những tiếng bước chân vang vọng. Ngoại trừ Dương Gian vẫn còn có thể duy trì bình tĩnh ra, hai người Lý Dương cùng Jimmy đều nơm nớp lo sợ. Ánh mắt của hai người liên tục quét qua xung quanh, chú ý đến bất cứ cử động nào của bất cứ thứ gì.
Bộ dạng sợ sệt, cẩn thận này dường như đã trở thành bản năng giúp bọn họ sống sót.
Có thể tiếp tục trong số lượng lớn người bị cuốn vào bên trong chuyện linh dị, nhưng người này phải trưởng thành dưới áp lực, nếu | không sẽ bị quỷ giết chết, đây là một cuộc tuyển chọn cực kỳ tàn khốc.
"Mảnh ghép này rất lớn."
Dương Gian quan sát lấy phong cách kiến trúc ở xung quanh, chúng không hề có sự thay đổi nào. Điều này chứng tỏ hắn vẫn còn ở bên trong một bức tranh nào đó. Mà bức tranh này còn hoàn chỉnh hơn rất nhiều so với bức tranh lúc trước hắn đi vào.
Càng hoàn chỉnh, quỷ vực sẽ càng lớn.
Đổi lại điều này cũng đại biểu cho việc mức độ nguy hiểm của nó sẽ càng cao.
Dương Gian dò hỏi:
- Chổ này chỉ có mấy người sống sót thôi hay sao? Có còn nhóm nào nữa không?
Lý Dương bị câu hỏi đột nhiên của Dương Gian khiến cho giật mình, hắn ta vội vàng đáp:
- Trước kia tôi từng thấy nhóm người khác, khoảng chừng một hai tháng trước gì đó, tôi không nhớ rõ lắm. Nhưng sau đó bọn họ ra sau thì tôi cũng không biết. Chúng tôi không dám đi bậy bạ, bởi vì chỉ cần đụng phải quỷ chúng tôi sẽ chết chắc. Vì thế chúng tôi rất ít khi tiếp xúc với người khác. Nhưng tôi có thể khẳng định, ở trên mấy con phố xung quanh đây không hề có nhóm người nào khác.
Sắc mặt Dương Gian hơi động.
"Hiệu suất giết người của quỷ họa không cao, quy luật giết người của nó khá hà khắc, không dễ phát động một chút nào."
Nếu dựa theo hiệu suất của quỷ chết đói, tòa thành thị này chắc chắn không thể nào còn có người sống sót, chứ đừng nói chi đến việc có thể sống ở trong này thêm nửa năm.
Điểm đáng sợ thực sự của quỷ họa chính là phạm vi quỷ vực của nó quá lớn.
Và lại nó đang không ngừng được mở rộng ra.
Chỉ cần từng bức tranh hoàn thiện bối cảnh của nó, phạm vi ảnh hưởng của quỷ họa sẽ càng ngày càng lớn.
Dựa theo mức độ nguy hại mà nói, quỷ họa đã vượt xa quỷ chết đói. Nhưng lại không khó đối phó như quỷ chết đói. Đối với ngự quỷ nhân mà nói, đây là một tin tức cực tốt.
- Còn chưa đến hay sao?
Sau khi đi một hồi, Dương Gian lại hỏi.
Lý Dương vội vàng hỏi thăm Jimmy ở bên cạnh, Jimmy hoảng sợ chỉ tay về phía một tòa cao ốc.
- Cậu ta bảo cậu ta từng nhìn thấy một con quỷ đứng trước cửa tòa nhà kia, là một người phụ nữ mặc quần áo màu đỏ.
Dương Gian hỏi lại.
- Sau đó thì sao?
| Lý Dương nói:
- Lúc đó cậu ta lựa chọn chạy trốn.
Dương Gian đi đến trước tòa cao ốc kia, đây là một tòa chung cư ở nước ngoài. Phía trước nó là một cánh cửa nhỏ hẹp kéo dài mãi vào sâu bên trong. Hắn có thể nhìn thấy khung cảnh mơ hồ ở bên trong. Lối hành lang kéo vào từ cửa hợp với cầu thang, tạo thành một con đường liền mạch lên trên cao.
"Đúng là một nơi tồi tệ."
Ánh mắt của hắn khẽ nhúc nhích, hoàn cảnh của tòa chung cư này khá phức tạp, nên nó có thể che giấu bất kỳ thứ gì mà hắn không thể biết được.
Nhìn thời gian, hiện tại còn cách thời gian nguyền rủa bộc phát hai ngày rưỡi, hẳn là hành động của hắn vẫn còn kịp.
Dương Gian mở miệng nói, giọng điệu khá cứng nhắc:
- Tôi muốn đi vào tìm con quỷ kia, hai người đi vào cùng với tôi đi.
Hắn không thể nào mở mắt quỷ, nên bị hạn chế rất nhiều. Vì vậy hắn cần có thêm một vài ánh mắt để quan sát giùm mọi thứ.
- Điều này...