- Dương Gian, hiện tại chúng ta nên làm gì đây? Tranh thủ thời gian nghĩ cách rời khỏi đây, tôi không muốn chết ở chỗ này đâu.
Lúc này Lý Dương đã thực sự sợ hãi, hắn ta cảm giác được chỗ này vô cùng nguy hiểm.
Dương Gian vẫn rất bình tĩnh:
- Gấp cái gì chứ, không phải chỉ là một hai con quỷ ở xung quanh thôi sao? Cậu cho rằng ở thế giới bên ngoài số lượng quỷ sẽ ít hơn ư? Muốn sống thì phải liều mạng, nếu tôi không dẫn đường cho hai người, thì ngay cả dũng khí đi thăm dò chỗ này hai người cũng không có. Hiện tại tôi có thể nói thật cho cậu biết, lối ra đang nằm ở bên trong tầng này.
- Tìm được nó, hai người có thể rời đi.
Một bức tranh của quỷ họa sẽ là một lối ra vào, cho nên hắn có thể khẳng định, lối ra của tòa thành thị này đang nằm tại tầng ba này.
- Hiện tại hãy giữ yên lặng cho tôi, cần phải bình tĩnh lại. Tôi muốn kiểm tra mấy Cỗ thi thể này một chút. Hai người phụ trách đứng canh chừng, nhìn kỹ mọi thứ xung quanh.
Lúc này hắn không còn nhờ bọn họ làm việc nữa, mà là sai khiến bằng mệnh lệnh, không cho bọn họ có cơ hội lựa chọn. Bởi vì hiện tại đã biết trong chỗ này có quỷ và bọn họ đang bị vây lại, nên không thể nào chạy trốn, chỉ còn cách tiếp tục tiến lên.
Sau đó, Dương Gian cũng không tỏ ra nóng nảy, mà bình tĩnh ngồi xổm ở trên mặt đất và lần lượt kiểm tra từng Cỗ thi thể. Những thi thể này đã thối rữa gần hết, chỉ còn sót lại một lớp lông tóc cực kỳ buồn nôn cùng những bộ xương cốt màu đen.
Dương Gian lật xem thi thể một chút, muốn thông qua quần áo để xác nhận đại khái thân phận lúc còn sống của bọn họ. Dù sau khi chết ngự quỷ nhân và người bình thường không khác gì nhau. Nhưng nếu ngư quỷ nhân tiến vào trong này, bọn họ chắc chắn sẽ mang theo một số thứ. Hắn có thể thông qua những thứ này để xác nhận xem người chết có phải là đội ngũ ngự quỷ nhân đỉnh phong đã đoàn diệt của nước ngoài hay không.
"Cỗ thi thể này không có gì."
Dương Gian lại cúi đầu, quan sát Cỗ thi thể khác. Không mất bao lâu, hắn đã lấy được một khẩu súng lục đặc thù từ CỖ thi thể này. Tùy tiện kiểm tra một chút, sắc mặt Dương Gian lập tức trầm xuống. Sau đó gỡ những viên đạn chưa dùng hết ra để kiểm tra, chúng đều được làm từ vàng, bởi vì quỷ ảnh của hắn không thể nào ảnh hưởng đến chúng.
"Đây là một vị ngự quỷ nhân người nước ngoài."
Thông qua món đồ này, hắn hoàn toàn có thể xác nhận được thân phận lúc còn sống của CỖ thi thể này. Sau đó hắn lại tiếp tục kiểm tra những CỖ thi thể khác.
Dương Gian cảm thấy khá kỳ quái, vì có một số Cỗ thi thể không có vũ khí, thi thể cũng rất bình thường. Khả năng bọn họ chỉ là người bình thường, tuy nhiên có một vài Cỗ thi thể lại sử dụng vũ khí đặc thù, những thứ này đều là thứ được trang bị cho ngư quỷ nhân.
"Năm người có vũ khí, khả năng là ngư quỷ nhân, mười hai cỗ thi thể bình thường, tổng cộng toàn bộ là mười bảy cỗ thi thể. Không
đúng, mình còn chưa điều tra bên trong phòng, có lẽ trong đó vẫn còn tồn tại thị thể."
"Nhưng mặc kệ thế nào, số lượng cỗ thi thể này phù hợp với con số mà một đội ngũ ngự quỷ nhân nên có."
"Khả năng suy đoán lúc trước của mình đã chính xác, đây chính là nơi đoàn diện của một đội ngũ ngự quỷ nhân đỉnh phong của nước ngoài. Mà ở xung quanh thi thể không hề có dấu vết của sự giãy dụa, điều này cho thấy bọn họ không phải bị nhốt đến chết, mà là bị
quỷ giết chết."
Nghĩ đến đây, ánh mắt Dương Gian chợt lóe. Còn việc vì sao mức độ hư thối của các cỗ thi thể này lại khác nhau thì không quá khó để lý giải. Sau khi chết đi, quỷ vẫn còn tồn tại bên trong thân thể của ngư quỷ nhân, nên vẫn có thể giữ được một đoạn thời gian tương đối
dài.
"Nhiều người như thế này chẳng lẽ không có một ai chạy thoát hay sao? Hay là nói bọn họ bị quỷ họa khởi động lại liên tục và tiêu diệt
hết?"
Dương Gian cảm thấy mức độ nguy hiểm của quỷ họa không hề cao. Cho nên nếu muốn diệt sạch một đoàn đội ngự quỷ nhân đỉnh phong như này, chắc chắn nó phải không ngừng khởi động lại.
Nửa năm về trước, chuyện kinh dị còn chưa quá nghiêm trọng, việc đụng phải một con quỷ có thể khởi động lại vào lúc đó chắc chắn là một cơn ác mộng.
Hiện tại theo những tin tức tình báo được chia sẻ từ chuyện kinh dị của quỷ chết đói, chuyện linh dị của quan tài quỷ, các nước khác chắc chắn cũng đã biết về việc lệ quỷ có khả năng khởi động lại, nên sẽ có sự đề phòng nhất định. Cũng giống như chuyện kinh dị của quỷ họa lần trước xảy ra trong ký túc xá của Miêu Tiểu Thiện vậy, nếu Dương Gian không có kinh nghiệm thì hắn sẽ không thể nào dễ dàng giam giữ bức tranh như thế đâu.
"Thật là đáng tiếc, một đám ngư quỷ nhân lại phải đoàn diệt ở cái nơi quỷ quái này. Nếu tinh tức tình báo của bọn họ nhiều hơn một
chút, hoặc có kinh nghiệm xử lý chuyện kinh dị nhiều hơn, chắc chắn bạn sẽ không chết một cách biệt khuất như này đâu."
Dương Gian thu thập một số thứ có thể dùng, sau khi xác định những thi thể này không có bất cứ điều dị thường nào thì hắn mới thu hồi ánh mắt.
- Dương Gian, có gì đó không đúng.
Đúng lúc này, giọng nói đầy rung động của Lý Dương bất chợt vang lên:
- Vừa rồi tôi nhìn thấy có một cái bóng đang lắc lư bên trong căn phòng kia. Tôi không nhìn nhầm đâu, căn phòng kia không khóa cửa. Đúng là bên trong đang có một cái bóng màu đen đi lại.
Mặc dù hiện tại bọn họ đang bị nhốt bên trong tầng ba, xung quanh đã bị bịt kín, nhưng thế giới quỷ họa vẫn không tối đen. Tuy không có nguồn sáng, nhưng có thể nhìn rõ bốn phía. Dù mọi thứ xung quanh hơi tối, mờ mờ ảo ảo nhưng vẫn có thể phân biệt được mọi thứ.
Dương Gian lập tức ngẩng đầu nhìn về phương hướng mà Lý Dương chỉ. Chỗ đó có một căn phòng hơi hé cửa. Nhưng hắn không nhìn thấy bóng dáng nào đang lắc lư. Hắn cũng tin lời Lý Dương nói, bởi vì từ đầu đến cuối tên này luôn nhìn chằm chằm về hướng đó.
- Bên trong phòng?
Sắc mặt Dương Gian hơi động, ánh mắt nhìn lên phía trên cầu thang cũ kỹ bằng gỗ kia. Khả năng cao con quỷ kia đang ở trên tầng trên. Theo suy đoán của hắn, nếu tiếng bước chân không xuất hiện, thì con quỷ kia sẽ không thể nào đi xuống.