Nhìn xuyên qua lớp kính thủy tinh, Dương Gian nhìn thấy bộ dạng mơ hồ của con quỷ, hắn lập tức nghĩ ra phương pháp phá giải quy luật của con quỷ này.
"Trừ cách đó ra, còn có một phương pháp khác. Đó chính là người hành động phải nhanh hơn cả quỷ. Phải mở được cửa và rời đi trước khi quỷ chạy từ cửa sổ đến cửa. Tức là điểm xuất phát của hai người đều tại cửa sổ, nhưng người phải chạy đến cửa trước quỷ, chỉ có như vậy người mới có thể rời đi... Nhưng để làm được điều đó phải cần đến quý vực, đồng thời cũng chỉ có quỷ vực mới làm được điều này."
Nghĩ đến đây.
Dương Gian quay người hô to ra phía ngoài:
- Lý Dương, Jimmy, hai người có ở ngoài đó không?
- Dương tiên sinh, tôi, chúng tôi vẫn còn ở đây.
Bên ngoài truyền vào giọng nói của Lý Dương.
Lúc này Lý Dương và Jimmy đều đổ đầy mồ hôi lạnh, nhưng trong lòng cũng đã thở dài được một hơi. Bởi vì bọn họ nghe thấy tiếng của Dương Gian ở bên trong, cũng không còn nhìn thấy con quỷ đứng chặn cửa nữa.
Bọn họ đã trải qua thời điểm nguy hiểm nhất, hiện tại đang là lúc an toàn. Thế mà câu nói tiếp theo của Dương Gian lại khiến cho hai chân Lý Dương phải phát run.
Dương Gian nói:
- Tôi cần một người đi bên trong căn phòng. Lý Dương, cậu qua đây giúp tôi một tay.
Hai chân Lý Dương đều đang run rẩy.
Dương Gian nói:
- Nhanh lên, đừng làm chậm trễ thời gian của tôi.
Sắc mặt Lý Dương thay đổi, hơi do dự một chút, cuối cùng hắn ta đành phải cắn răng, cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía bên trong căn phòng.
Hắn ta nhìn thấy Dương Gian đang đứng bên trong trong phòng khách. Dường như đang nhìn thứ gì đó ở bên ngoài cửa sổ.
- Dương Gian, vừa rồi tôi nhìn thấy con quỷ kia đi vào trong phòng.
Lý Dương nói:
- Liệu tôi đi vào trong đó thì có chết không?
- Sẽ không chết đâu, Con quỷ này không khủng bố như vậy.
Dương Gian nhìn về phía hắn ta rồi nói:
- Cậu nghĩ hiện tại tôi có cần phải lừa cậu hay sao? Nếu cậu muốn đứng ở bên ngoài cũng được, nhưng điều đó chỉ khiến chúng ta lãng phí thêm thời gian mà thôi. Có thể là nửa giờ, hoặc một tiếng, tôi tự tin bản thân có thể sống sót thêm chừng đó thời gian, nhưng hai người thì không được?
- Số lượng quỷ ở trong này còn nhiều hơn so với tưởng tượng của tôi. Hiện tại ở bên ngoài đang có một con quỷ quanh quẩn đâu đó dọc theo cầu thang đúng không?
- Tôi hiểu.
Mặc dù rất sợ hãi, nhưng đầu Lý Dương cũng coi như khá thanh tỉnh. Hắn ta biết, nếu bản thân còn muốn tìm ra phương pháp rời khỏi đây thì phải tin tưởng vào người thanh niên tên là Dương Gian kia. Dù khi đi vào phòng hắn ta có thể chết, thì hắn ta cũng phải đi vào.
Giờ phút này, hắn ta bước từng bước một cách cực kỳ cẩn thận, từ từ tiến vào bên trong căn phòng. Trong không khí tràn ngập một mùi thi thối nồng nặc, chung quanh càng toát ra một cỗ khí tức quỷ dị, nói không nên lời.
Dương Gian nói"
- Đi đến chỗ của tôi đi.
Lý Dương gật gật đầu, hình như trong này thật sự không có nguy hiểm. Tâm tình hắn ta thả lỏng được một chút, vội vàng tăng tốc độ di chuyển, nhanh chóng bước vào bên trong căn phòng.
- Có nhìn thấy cái bóng người ở bên ngoài cửa sổ không?
Dương Gian chỉ tay ra phía bên ngoài cửa sổ.
- Thấy... thấy rồi.
Cổ họng Lý Dương hơi động, hắn ta có cảm giác ngay cả nói chuyện mà bản thân cũng phải cố hết sức.
Dương Gian bình tĩnh nói:
- Quỷ đang ở bên ngoài cửa sổ. Nhiệm vụ hiện tại của cậu chỉ có một, đó chính là đứng yên ở chỗ này và nhìn lấy nó. Chờ tôi ra khỏi căn phòng thì cậu nhanh chóng quay người là chạy về phía tôi. Tôi sẽ áp chế Con quỷ này một đoạn thời gian, cậu sẽ nhân lúc đó mà chạy ra bên ngoài. Việc này đối với cậu sẽ không quá khó đúng không?
- Tốt, tốt, tôi sẽ thử một chút.
Lý Dương đã hiểu được đại khái về kế hoạch của Dương Gian. Bọn họ cần có một người đứng ở đây để ép cho con quỷ kia phải xuất hiện. Mà lựa chọn tốt nhất chính là hai bên đổi vị trí cho nha. Hắn ta sẽ là người ép con quỷ xuất hiện, Dương Gian sẽ ở ngoài cửa và áp chế nó lại.
- Tốt lắm.
Dương Gian nói xong liền quay người rời đi. Hắn hành động rất nhanh, chỉ mấy giây đồng hồ là hắn đã chạy ra khỏi căn phòng.
Quả nhiên, suy đoán của hắn là chính xác. Quỷ y vẫn đứng yên ở bên ngoài cửa sổ, không hề ngăn cản việc Dương Gian rời đi.
Trong hai người, quỷ chỉ có thể lựa chọn một người. Dương Gian đứng ngoài cửa nói:
- Được rồi, chạy ra đi.
Câu kia vừa kết thúc, Lý Dương đã quay người và chạy thật nhanh về phía cửa ra vào. Hắn ta có thể nhìn thấy Dương Gian đang đứng ở cửa ra vào tiếp ứng cho hắn ta. Nhưng hắn ta nhanh bao nhiêu, Con quỷ bên trong trong phòng còn nhanh hơn hắn ta rất nhiều lần.
Một bóng đen chợt lóe lên ở trong phòng, khiến cho căn phòng yên tĩnh đột nhiên xuất hiện một luồng gió âm lãnh.
“Rầm!"
Ngay khi Lý Dương chỉ còn cách cửa ra vào mấy mét, thì cánh cửa đột nhiên đóng lại.
Lúc này, bước chân của hắn ta đột nhiên cứng đờ, cả người sững sờ đứng yên tại nguyên chỗ. Sau đó nhìn chằm chằm vào cánh cửa, trong lòng thầm cầu nguyện sao cho cánh cửa có thể nhanh chóng mở ra. Chỉ khi cửa mở ra, hắn ta mới có thể còn sống mà rời đi khỏi đây. Nếu không, hắn ta sẽ trở thành vật thế mạng cho Dương Gian. Sẽ bị con quỷ này nhốt ở trong này đến chết, cho dù có nhìn thấy lối ra cũng hoàn toàn vô dụng.
"Cuối cùng mày cũng xuất hiện?"
Dương Gian đứng ở ngoài cửa, lạnh lùng nhìn lấy gỗ thi thể đang cố giữ chặt cánh cửa phòng kia. Lúc này hắn đã nhìn ra diện mạo của Cỗ thi thể này.
Là một cỗ thi thể đã chết từ rất lâu của một người đàn ông ngoại quốc, nhưng vì mức độ hư thối của CỖ thi thể này quá nặng nên hắn không thể nào biết được dung mạo của người này. Chỉ biết đây là một người đàn ông mà thôi.
- Đây là một vị ngự quỷ nhân khống chế một con quỷ, cũng chính là thành viên của nhóm ngư quỷ nhân kia?
Dương Gian đưa mắt quan sát những cô thi thể ở bên cạnh. Sau đó hắn không do dự thêm nữa, gỡ bao tay ra, duỗi bàn tay trắng bệch trực tiếp nắm lấy cổ thi thể kia.
Hiện tại hắn không cần phải áp chế mắt quỷ, nên bàn tay quỷ vẫn còn thừa lại một cái danh ngạch áp chế có thể sử dụng.