Bấy giờ, cô thi thể đang cố gắng chặn cửa đột nhiên bị mất đi một loại năng lực quỷ dị nào đó, Cỗ thân thể hư thối kia đột nhiên đổ rầm xuống đất, sau đó tan ra thành từng mảnh.
"Két!"
Đúng lúc này, cánh của phòng đang đóng chặt đột nhiên mở ra. Lý Dương thấy cửa đã được mở, liền vội vàng lao nhanh ra ngoài.
- Tôi đã nói rồi mà, cậu sẽ không có chuyện gì đâu.
Dương Gian tiện tay cầm cỗ thi thể ném vào bên trong căn phòng, sau đó đóng cửa lại. Hắn không muốn giam giữ con quỷ này, bởi vì hắn không muốn lãng phí thời gian. Với lại trong tay của hắn cũng không công cụ dùng để giam giữ quỷ, nên đành phải lựa chọn vứt bỏ. Nếu là lúc bình thường, hắn chắc chắn sẽ tiện tay mang nó ra ngoài để bán.
Dù sao ở trong giới ngự quỷ nhân, những con quỷ đã bị giam giữ rất đáng giá. Nửa năm trước giá của nó là một trăm triệu, hiện tại cái giá đó chỉ có cao hơn, không thể thấp đi. Hơn nữa đó còn là loại hàng hiếm, hàng hót, không lo không có người mua. Bởi vì hiện tại chuyện kinh dị càng ngày càng nhiều, mức độ phổ biến cũng cao hơn, lại còn mạnh hơn nhiều so với trước. Nên toàn bộ các quốc gia đều thi nhau lập phòng thí nghiệm, nghiên cứu về vấn đề này.
- Dương Gian, tôi, sao tôi cảm thấy bản thân có gì đó không đúng cho lắm.
Sau khi thở xong, Lý Dương ngẩng đầu nhìn Dương Gian. Sắc mặt lúc này của hắn ta còn khó coi hơn cả người chết, với lại trên khuôn mặt tiều tụy kia của hắn ta đã bắt đầu xuất hiện những vết Thi Ban hơi mờ.
Dương Gian nhìn thấy bộ dạng này của hắn ta thì sắc mặt không khỏi biến đổi. Hắn nhìn xem cỗ thi thể hư thối đang nằm yên bất động bên cạnh cửa phòng, rồi lại nhìn về phía Lý Dương. Tiếp đó, hắn đột nhiên ý thức được cái gì đó, khẽ cười một tiếng rồi nói:
- Tôi thật sự không biết nên nói là cậu may mắn hay là xui xẻo nữa. Nhưng vẫn muốn nhắc nhở cậu một cậu, hiện tại cậu đã trở thành một vị ngự quỷ nhân.
- Con quỷ kia đã bám vào người của cậu rồi.
- Cái... Cái gì?
Trong nháy mắt, Lý Dương kinh ngạc nhìn hắn, trên mặt là bộ dạng không thể tưởng tượng nổi.
Hắn ta thành ngữ quỷ nhân?
Lý Dương chưa tỉnh hồn sau câu nói đó của Dương Gian. Với bộ mặt không thể tưởng tượng, hắn nhìn về phía Dương Gian, có chút mê mang lại giống như đang tự hỏi ba chữ ngự quỷ nhân này có nghĩa là gì.
- Không cần nhìn tôi như vậy, chẳng mấy chốc nữa cậu sẽ biết chuyện gì đã phát sinh trên người cậu.
Dương Gian không có nhiều thời gian để mà giải thích cho tên này hiểu, hắn nhìn về phía cỗ thi thể bị hư thối ở cạnh cửa phòng. Nhưng trong lòng cũng đã hiểu được đại khái chuyện vừa xảy ra.
Thứ chặn cửa không phải là Cỗ thi thể này, mà là một loại lệ quỷ có thể nhập vào thân thể của người. Nó giống như một loại nguyền rủa, không có thực thể. Vừa rồi thứ mà hắn áp chế chính là cái này, khiến cho CỖ thi thể này mất đi sự chèo chống của lực lượng linh dị. Nên đã vở ra thành từng mảnh, không có cách nào tiếp tục hành động. Vì thế con quỷ quyết định lựa chọn một người khác để nhập vào.
Bởi vì Lý Dương là người cách nó gần nhất, nên trở thành mục tiêu cho quỷ nhập vào. Đương nhiên, đây chỉ là một trong những suy đoán của hắn. Không loại trừ việc bên trong căn phòng này sẽ có nguyền rủa, người cuối rời khỏi căn phòng sẽ bị dính lời nguyền này, thay thế quỷ tiếp tục tồn tại.
Tóm lại, có thể trở thành ngư quỷ nhân đều do những chuyện kinh dị xảy ra ngoài ý muốn. Ngay cả bản thân Dương Gian cũng thể nào giải thích rõ loại tình huống này. Hắn chỉ biết là có một ít quỷ có thể bị người sống khống chế. Nhưng cũng có một số con quỷ, khi người sống đụng vào sẽ phải chết. Còn về phần loại nào thì sống và loại nào thì chết, có lẽ ngay cả Vương Tiểu Minh cũng không thể nào nghiên cứu ra được.
- Tôi đã hiểu ý của cậu... Hiện tại tôi đã cùng với con quỷ ở bên trong căn phòng vừa nãy hợp lại làm một, tôi đã trở thành nó?
Năng lực tiếp nhận hiện thực của Lý Dương rất nhanh, dù sao hắn ta cũng là người đã sinh hoạt ở chỗ này hơn mấy tháng rồi.
Dương Gian có hơi kinh ngạc:
- Lý giải cầu cậu rất đúng, nhưng không phải cậu trở thành nó, mà là cậu bị quỷ khống chế.
Lý Dương nói:
- Nhưng tôi không cảm giác được bản thân bị nó khống chế.
Dương Gian nói:
- Đó là bởi việc cái này chỉ vừa mới bắt đầu. Nó cũng giống như một người mắc bệnh ung thư vậy. Người đó sẽ không thể chết ngay lập tức, nó sẽ cần cần một chút thời gian để ấp ủ. Ngự quỷ nhân cũng tương tự như vậy, theo thời gian trôi qua, cậu sẽ càng dễ phát hiện ra sự tồn tại của con quỷ trong thân thể. Nó sẽ không ngừng ăn mòn cậu, mà cậu cũng cần phải đối kháng với quỷ không ngừng, nhưng cuối cùng cậu sẽ vẫn biến thành bộ dạng như này.
Nói xong, hắn chỉ tay về phía cỗ thi thể hư thối đang tan ra từng mảnh kia.
- Chuyện này, chuyện này. Sao có thể như vậy...
Lý Dương bắt đầu hoảng sợ.
Lúc này hắn ta mới ý thức được, Cỗ thi thể trước mắt này có lẽ cũng là một người từng bị quỷ nhập vào người mà chết. Đồng thời đây sẽ là bộ dạng mà hắn ta sẽ biến thành sau một quãng thời gian không lâu.
- Vậy tôi phải làm như thế nào thì mới có thể tránh cho kết quả này xảy ra?
Lý Dương chờ đợi không kịp mà hỏi ngay.
Lúc này Dương Gian đã thu hồi ánh mắt, hắn nhìn sang chỗ khác, sau đó tùy tiện nói:
- Không có cách nào tránh khỏi, đến lúc cậu phát hiện ra bản thân sắp sửa không chịu đựng được nữa. Có lẽ cậu có thể cân nhắc đến việc khống chế Con quỷ thứ hai. Dùng một con quỷ khác để đối kháng với con quỷ trong thân thể cậu. Cứ như vậy cậu có có thể kéo dài thời gian quỷ giết chết cậu.
- Khống chế hai con quỷ? Đây không phải là sẽ chết nhanh hơn hay sao?
Sau khi nghe được phương pháp này, Lý Dương không khỏi cảm thấy rùng mình. Một con quỷ nhập trên người thôi đã đủ khiến hắn ta cảm thấy hoảng sợ cùng bất an. Nếu còn có thêm một con quỷ khác nữa, như vậy hắn ta có còn giữ được mạng nữa không?
- Đúng là sẽ chết nhanh hơn. Tuy nhiên dù cho người bình thường có muốn khống chế hai con quỷ, bọn họ cũng không có cơ hội.
Dương Gian nói:
- Tuy nhiên cậu cũng đừng có lo lắng quá. Ít ra khi cậu còn sống, cậu có thể đạt được một phần năng lực của quỷ. Sau này, dù có gặp được chuyện linh dị, cậu cũng có được một chút năng lực tự vệ.