- Tôi sẽ lấy cho cậu một cái danh hiệu, gọi là quỷ chặn cửa, có được không? Nếu cậu không muốn gọi là quỷ ngăn cửa cũng được, cậu có thể đổi một cái danh hiệu khác.
Lý Dương trầm mặc.
Bất chợt hắn ta lại nhớ đến trước đó Dương Gian từng tự giới thiệu bản thân, hắn có nhắc qua danh hiệu của hắn: Mắt quỷ.
Lý Dương nhìn thật kỹ con mắt của Dương Gian. Hắn phát hiện hai con mắt này rất bình thường, giống như đúc với người bình thường. Điểm khác biệt duy nhất chính là ánh mắt của hắn có hơi lạnh lùng một số. Giống như nó không có tình cảm vậy, khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ kiêng kị.
- Cậu đang quan sát tôi? Hay là đang tìm con quỷ trong người tôi?
Dương Gian liếc mắt nhìn hắn ta, sau đó nói tiếp:
- Lãng phí nhiêu đó thời gian cũng đã quá nhiều rồi. Tiếp tục tìm kiếm, chỗ này không lớn, quỷ họa nhất định ở đâu trong đây.
Lý Dương lập tức thu hồi ánh mắt, sau đó nói với Jimmy ở bên cạnh mấy câu, nói cho tên này biết hành động vẫn còn phải tiếp tục. Thứ vừa nãy ở bên trong phòng cũng phải là thứ mà DươnCEnkKvrLxỹg Gian muốn tìm.
Sau khi nghe được tin tức này Jimmy thiếu chút nữa ngất đi. Nhưng hiện tại mọi chuyện không còn do bọn họ quyết định nữa. Không còn cách nào khác, hai người đành phải tiếp tục đi theo Dương Gian và bắt đầu tìm kiếm ở xung quanh khu vực tầng ba.
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng:
"Ngoài ý muốn có thêm một vị ngự quỷ nhân. Hiện tại mắt quỷ của mình đang bị hạn chế, có lẽ tại thời điểm nào đó người này có thể trợ giúp được một ít."
Mặc dù thời gian đã bị trì hoãn không ít, nhưng số lượng ngự quỷ nhân giúp sức lại nhiều thêm một vị, đây cũng có thể coi là một tin tức tốt. Nếu không, mọi chuyện sẽ phải dựa vào một mình hắn. Một khi bọn họ thật sự gặp phải nguy hiểm, hắn sẽ có chút khó khăn trong việc ứng phó.
"Tính cả gian ở vừa nãy ở bên trong căn phòng, vậy ở trên tầng ba nho nhỏ này, có ít nhất sáu vị ngư quỷ nhân đã chết. Ngoại trừ con
quỷ ngăn cửa bên trong căn phòng và con quỷ đang ở đâu đó trên cầu thang gỗ ra, xung quanh chỗ này khả năng vẫn còn tồn tại một Số con quỷ khác. Chưa chắc bọn chúng đã rời đi khỏi đây."
Dương Gian phân tích tình hình, tâm tình không tốt lắm. Nơi này tình huống so trong tưởng tượng còn muốn phức tạp. Điểm đáng mừng duy nhất chính là cho đến giờ bọn họ còn chưa gặp được con quỷ nào thực sự đáng sợ.
Rất nhanh, ba người bắt đầu tìm kiếm trong tầng này, Dương Gian dẫn theo hai người đi vào bên trong một căn phòng bên cạnh.
Cửa của căn phòng này đang khóa chặt, bên trong không có cái gì. Dương Gian tìm kiếm cực kỳ cẩn thận, thậm chí còn dùng quỷ ảnh trải thảm để thăm dò, nhưng hắn không phát hiện ra bất cứ điều dị thường nào. Căn phòng thứ ba không có bất cứ điều khác thường nào. Căn phòng thứ tư cũng không có dị thường...
Trừ căn phòng đầu tiên bị quỷ chặn cửa ra, dường như những căn phòng còn lại không có quỷ.
Dương Gian gần như có thể xác định, tầng ba đã an toàn.
"Quỷ họa không có ở tầng ba hay sao?"
Một lần nữa, Dương Gian trở lại giữa hành lang của tầng ba, hắn bắt đầu trầm ngâm, ánh mắt không khỏi liếc nhìn xung quanh. Có lẽ nó trên tầng bốn. Tầng ba cách tâng bốn rất gần, nên vẫn có khả năng quỷ họa đang được che giấu ở trên tầng bốn.
Do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn không thể nhịn được, Lý Dương đành mở miệng hỏi:
- Chúng ta vẫn còn phải tiếp tục tìm kiếm hay sao?
Hắn ta không phải Dương Gian, cho nên khi phải tìm kiếm ở trong hoàn cảnh luôn luôn giữ vững sự cảnh giác và căng thẳng cực độ như này, người bình thường khó có thể chịu đựng được. Jimmy ở bên cạnh cũng đã trở nên trầm mặc, ít nói, nếu còn tiếp tục nữa vậy chắc chắn tinh thần của tên này sẽ xảy ra vấn đề.
- Đây là nhiệm vụ lần này của tôi, trước khi chưa hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ không rời đi.
Nói xong, Dương Gian nhìn về phía Lý Dương và nói:
- Đều đến nước này rồi mà cậu còn muốn lùi lại hay sao? Đừng có phạm phải những sai lầm ngu xuẩn như vậy. Dù hiện tại hai người trở về chỗ mà mấy người ẩn nấp trước đó, hai người có thể đảm bảo bản thân vẫn có thể sống sót mà rời đi hay sao?
- Cùng lắm chỉ là sống tạm thêm mấy ngày mà thôi. Muốn rời đi, hai người phải tiếp xúc trực diện với quỷ. Dù cho lối đi và tôi biết kia cũng chưa chắc đã an toàn. Khả năng cao sẽ tồn tại một mối nguy hiểm cực lớn.
- Tôi hiểu rồi.
. Mặc dù Lý Dương không hiểu gì, nhưng trong lòng của hắn ta biết lời của Dương Gian rất có đạo lý. Muốn sống sót, bọn họ phải tìm
kiếm ra manh mối từ trên người của quỷ, chỉ có như vậy bọn họ mới tìm được lối ra. Tiếp tục chạy trốn không có bất cứ ý nghĩa nào. Hắn ta đã chạy trốn ở bên trong thế giới của quỷ họa mấy tháng rồi, cuối cùng tình trạng của hắn ta chỉ càng ngày càng thê thảm. Số lượng người sống sót bên trong cũng càng ngày càng ít... Bản thân hắn ta cũng không biết sẽ chết vào ngày nào nữa.
- Đi lên tầng bốn.
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, cuối cùng hắn đưa ra một quyết định khá nguy hiểm.
Nếu quý họa không có ở tầng ba, như vậy khả năng nó ở trên tầng bốn là cực kỳ lớn. Hiện tại hắn đã tiếp cận gần với ngọn nguồn của quỷ họa, cho nên hắn sẽ bao giờ lùi bước vào lúc này.
"Hiện tại đang có một con quỷ đứng trên cầu thang gỗ, dựa theo tiếng bước chân vừa nãy, thì hiện tại con quỷ kia đang ở trên cầu thang
của tầng bốn. Nếu mình đi dọc theo cầu thang này để đi lên, chắc chắn sẽ phải chạm mặt với con quỷ kia. Đây là việc không thể nào tránh khỏi, nhưng hiện tại mọi thứ xung quanh đang bị quỷ họa thay đổi. Tất cả lối đi đều bị nó phá hỏng, chỉ còn lại chiếc cầu thang này là không đổi."
Dương Gian nhìn về phía chiếc cầu thang cũ kỹ bằng gỗ kia. Cầu thang này không bị quỷ họa ảnh hưởng, là vì trên cầu thang có quỷ. Nếu không trên cầu thang đang có quỷ, thì hiện tại nó đã biến mất. Cũng giống như căn phòng vừa rồi vậy. Chỉ cần là nơi có quỷ tồn tại, nó có thể giảm bớt được mức độ ảnh hưởng của quỷ họa.
- Hai người lưu lại chỗ này, thay tôi nhìn chằm chằm vào cầu thang. Tôi sẽ một mình đi lên tầng bốn trước, sau khi tôi xác nhận được trên kia không có vấn đề gì thì hai người hãy lên.