Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1189 - Chương 1189: Tiếng Bước Chân Quỷ Dị

Chương 1189: Tiếng Bước Chân Quỷ Dị

Dương Gian không để cho hai người Lý Dương và Jimmy đi theo. Lúc này mà để cho bọn họ đi theo phía sau, thì chẳng khác gì là hắn đang bảo bọn họ đi chết cả. Với lại Lý Dương chỉ mới trở thành ngư quỷ nhân, Dương Gian cũng không muốn hắn ta lại lập tức chết đi, để rồi sau đó con quỷ trong cơ thể hắn ta khôi phục lại. Kẻo đến lúc đó hắn lại phải mất công xử lý con quỷ trong người của hắn ta. Hai người kia không có bất cứ ý kiến nào.

Dương Gian quyết định một mình đi dò đường.

Số lượng lối thông lên tầng bốn không hề nhiều. Chỉ có mỗi chiếc cầu thang bằng gỗ ở trước mặt ba người mà thôi. Cầu thang có chút dốc, cũng hơi nhỏ hẹp. Đồng thời một khi đặt chân lên trên bậc thang bằng gỗ, sẽ không thể nào tránh khỏi việc cầu thang phát ra những âm thanh kẽo kẹt. Mặc dù tiếng kêu không lớn, nhưng khi ở trong một nơi yên tĩnh cùng hoàn cảnh tối tăm, kìm nén như này lại trở nên cực kỳ rõ ràng.

"Két!"

Dương Gian mới bước có một bước, mà tiếng bước chân ở tầng trên đã ngay lập tức đáp lại. Dường như có một tiếng bước chân nặng nề nào đó đang muốn đi từ trên xuống dưới.

- Thanh âm kia lại xuất hiện.

Lý Dương ngẩng đầu lên phía trên, trong lòng nhịn không được phải khẩn trương.

Thế nhưng Dương Gian không hề chần chừ một chút nào. Hiện tại trong đầu của hắn còn đang quanh quẩn nguyền rủa của hộp âm nhạc. Cho nên khi đối biết bản thân có khả năng sẽ phải đối mặt với con quỷ trên cầu thang hắn cũng không hề tỏ ra quá sợ hãi, vì vậy hắn di chuyển trên cầu thang rất nhanh.

Từng bước từng bước một, mặc dù tốc độ không quá nhanh, nhưng lại cực kỳ quả quyết.

Không mất bao lâu, hắn đã đi qua một nửa cầu thang, lúc này chỉ cần ngẩng đầu nhìn lên là hắn có thể thấy rõ tình hình trên tầng bốn.

Bố cục của nó cũng giống như tầng ba, điểm khác biệt duy nhất là trên này không có nhiều thi thể như vậy. Toàn bộ mọi thứ để lộ ra vẻ cực kỳ bình thường. Nhưng tiếng bước chân ở trên bậc thang cũng đã cách hắn rất gần. Hắn có thể khẳng định con quỷ kia đang đứng ngay trên đỉnh đầu của hắn. Nó chỉ cách hắn có một lớp cầu thang bằng gỗ mà thôi, giữa hai bên không quá năm mét.

"Con quỷ kia đang ở trên bậc thang giữa tầng bốn và tầng năm. Và hiện tại nó đang đi xuống dưới, vị trí của nó cũng không khác vị trí hiện tại của mình bao nhiêu. Nó đã đi được một nửa cầu thang. Chỉ cần mình tiếp tục đi về phía trước, vậy chắc chắn mình sẽ phải đụng trúng con quỷ kia ở trên hành lang của tầng bốn."

Dương Gian đừng lại để đánh giá và suy tính tình hình một chút, hiện tại hắn đã có thể xác định rõ ràng vị trí của con quỷ trên cầu thang

rồi.

"Nếu đã không thể nào lách qua, cũng không thể tránh né, vậy thì cùng con quỷ này gặp mặt một lần xem sao."

Sau khi hiểu rõ tình hình, hắn bắt đầu hành động nhanh hơn. Không hề cố kỵ, dù chỉ một chút. Mà hắn trực tiếp bước nhanh, đi qua các bậc thang rồi đi vào tầng bốn của tòa nhà. Sau đó hắn nhìn chằm chằm vào cầu thang đi lên tầng năm.

Quỷ, sắp sửa xuất hiện.

Sau một giây, Dương Gian có thể nghe được một tiếng bước chân nặng nề phát ra cực kỳ rõ ràng ở bên cạnh. Theo đó, con quỷ kia đã thực sự đi từ trên tầng nằm xuống, theo như suy đoán của hắn thì vị trí hiện tại của nó đang ở tầng bốn.

Có điều Dương Gian không nhìn thấy bất cứ thứ gì hết. Không nhìn thấy quỷ, cũng không phát hiện bất cứ điều dị thường nào.

Nhưng ngay sau đó, Dương Gian đột nhiên cảm giác được một hồi choáng váng. Hắn đột nhiên có cảm giác, ý thức của hắn sắp sửa biến mất. Ngay cả người cũng không thể nào đứng vững, hắn trực tiếp té ngã ở đầu cầu thang, giống như đột nhiên chết đi vậy.

Hắn đã bị quỷ tập kích.

Sau khi ngã xuống đất, trong lúc mơ mơ màng màng, Dương Gian có cảm giác một cỗ khí tức âm lãnh nói không nên lời đang quanh quẩn ở bên người. Giống như có một người nào đó đang đi đi lại lại ở bên cạnh hắn, đồng thời còn phát ra những tiếng bước chân nặng

ne.

Tuy nhiên, sau khi tiếng bước chân này quanh quẩn xung quanh hắn một lúc thì nó dần dần biến mất. Dường như quỷ đã đi xa, hoặc là hiện tại Dương Gian đã "Chết", nên hắn không còn là mục tiêu tập kích của nó nữa.

Sau khi tếng bước chân kia dần dần biến mất. Không bao lâu, Dương Gian bắt đầu có cảm giác ý thức của hắn đang nhanh chóng khối phục. Tiếng chuông quen thuộc của hộp âm nhạc vang lên ở trong đầu khiến cho ý thức vốn dĩ đã biến mất của hắn, có thể trở lại một lần nữa.

"Mình lại vừa suýt chết một lần nữa?"

Chờ đến khi ý thức của Dương Gian khôi phục lại, hắn đột nhiên cảm giác được một nỗi sợ hãi không tên.

Đây đã là lần thứ ba hắn được tiếng chuông nguyền rủa của hộp âm nhạc cứu. Lần đầu tiên là khi hắn bị cây kéo quỷ tập kích, lần thứ hai là lúc hắn bị tiếng đàn dương cầm tập kích và đây là lần thứ ba... Còn có một lần hắn bị thanh gỗ thi thể cao lớn dùng thanh sài đao quỷ dị chém cho một nhát, nhưng lần đó không thể tính là nguyền rủa của hộp âm nhạc đã cứu hắn. Bởi vì lần đó là do hắn chủ động thăm dò, khác với ba lần kia.

Điểm chung của cả ba lần tập kích đều là nhất kích tất sát, cực kỳ quỷ dị. Nếu Dương Gian không có nguyền rủa của hộp âm nhạc, chắc chắn hắn đã bị chết rồi, không thể nào còn sống sót như hiện tại.

"Ở trên cầu thang này lại có một con quỷ đáng sợ như vậy sao? Một khi bị nó để mắt tới, thì dù ngay cả mình cũng sẽ bị giết chết."

Dương Gian giãy dụa đứng dậy. Chuyện như này đã thành thói quen của hắn mất rồi. Đương nhiên, nếu trên người hắn không có nguyền rủa của hộp âm nhạc, hắn tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như thế này, đã biết rõ ở trên cầu thang có lệ quỷ mà vẫn cứ đâm đầu lao lên.

Hiện tại hắn đã đi lên được tầng bốn, đồng thời đã không còn nghe được tiếng bước chân quỷ dị kia nữa. Có lẽ là nó đã rời đi. Hoặc là nó vẫn còn quanh quẩn ở đâu đó xung quanh, chỉ là hiện tại Dương Gian không còn là mục tiêu nhắm vào của quỷ nữa, cho nên hắn không gặp phải tập kích của nó.

Bình Luận (0)
Comment