Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1194 - Chương 1194: Chạy Một Mạch

Chương 1194: Chạy Một Mạch

Chuyện này giống như đúc với chuyện đã xảy ra ở khu ký túc xá, trong trường đại học của Miêu Tiểu Thiện.

- Lý Dương, cậu còn có ở đó không?

Lúc này Dương Gian đã đi đến đầu cầu thang của tầng bốn, nhưng khi nhìn xuống dưới, hắn không thấy bóng dáng của Lý Dương, cho nên hắn mới mở miệng hỏi.

- Dương tiên sinh, tôi còn ở chỗ cũ. Thế nhưng dường như có chuyện gì đó đang xảy ra. Tôi có thể nhìn thấy một cách mơ hồ, hiện tại ở phía dưới đang có ai đó đi lên đây.

Trong giọng nói của Lý Dương để lộ ra vẻ kinh hoàng. Đúng là hắn ta rất cảnh giác, không nghĩ tới tên này lại có thể phát hiện ra Con quỷ bên trong bức họa nhanh như vậy, đồng thời còn biết nó đang đi lên đây.

Dương Gian nói thẳng.

- Hiện tại chúng ta cần phải rời đi khỏi chỗ này. Chờ một lát nữa, tôi sẽ dùng tốc độ nhanh nhất chạy xuống dưới, hai người cố gắng đuổi theo. Trong quá trình di chuyển xuống dưới, dù hai người có gặp được chuyện gì, hay nhìn thấy bất cứ điều gì cũng không được dừng lại. Cần phải chạy tiếp một mạch, cho đến khi thoát khỏi tòa nhà này thì mới thôi.

Lý Dương trả lời.

- Tôi biết rồi.

Dương Gian lại đưa mắt nhìn về phía cầu thang bằng gỗ ở trước mắt. Chiếc cầu thang này không thể bị quỷ vực của quỷ họa gây ảnh hưởng, cho nên trước mắt nó đã trở thành con đường lui duy nhất mà hắn có thể có. Tuy gọi là đường lui, nhưng nó cũng không hề an toàn, bởi vì bên trên con đường này còn có một con quỷ.

Một khi hắn bắt đầu di chuyển, con quỷ kia sẽ lập tức dựa theo tiếng bước chân để đuổi theo. Đến lúc đó, nó sẽ giết chết bất cứ người nào mà nó gặp phải. Dù cho người đó có là Dương Gian đi nữa, hắn cũng sẽ có khả năng bị thứ này khiến cho ý thức bị biến mất một lúc. Mặc dù chỉ là một lúc thôi, không quá lâu, nhưng điều này lại khiến Dương Gian bỏ qua cơ hội tốt nhất để rời khỏi căn nhà này. Cuối cùng hắn sẽ bị quỷ họa nhốt ở bên trong căn nhà cho đến khi chết vì nguyền rủa của hộp âm nhạc.

Tuy nhiên, chỉ trong nháy mắt, Dương Gian đã hành động. Không một chút do dự, cũng cực kỳ nhanh, hắn vội vàng lao vụt đi trên các bậc thang gỗ và phóng thẳng xuống phía dưới. Một bước của hắn đã vượt qua bốn bậc thang, hai bước là một nửa cầu thang rồi. Hiện tại điều hắn muốn làm đó chính là phải rời khỏi tòa nhà này trước khi con quỷ trên cầu thang kịp phản ứng lại, hoặc là trước khi nó đuổi kịp hắn. Hắn tin tưởng, chỉ cần hắn rời khỏi tòa nhà này, bản thân hắn sẽ được an toàn.

Sau mấy bước, Dương Gian đã trở lại tầng ba. Hắn đã nhìn thấy Lý Dương. Lúc này sắc mặt của Lý Dương đang căng cứng, hắn ta liên tục nhìn ngó xuống phía dưới cầu thang. Dường như đang canh chừng phía dưới đó, còn Jimmy lại chú ý đến tất cả dị thường ở phía sau lưng Lý Dương.

Dương Gian lập tức quát to một tiếng.

- Còn đứng sững sờ ở đây làm gì? Chạy nhanh lên.

Lý Dương có hơi giật mình một chút. Mặc dù đã chuẩn bị sẵn từ trước, nhưng dường như hắn ta không nghĩ Dương Gian sẽ trực tiếp lao xuống. Với lại tốc độ này cũng quá nhanh đi. Nhưng không đợi cho hắn ta suy nghĩ nhiều.

Trên cầu thang bằng gỗ phía sau lưng xuất hiện những tiếng kẽo kẹt, tuy nhiên những âm thanh này lại phát ra một cách gấp gáp. Giống như đang có ai đó vội vàng chạy xuống từ cầu thang phía sau lưng vậy. Tuy nhiên khi nhìn lại phía đó, bọn họ không hề thấy một ai ở trên cầu thang hết.

Lý Dương hoảng sợ hét to.

- Chạy mau, Jimmy, chạy.

Tuy nhiên Dương Gian lại không có vội vàng rời đi, mà hắn khẽ dừng lại một chút. Bởi vì hắn biết, nếu bản thân chạy càng nhanh con quỷ kia cũng sẽ chạy càng nhanh. Nếu muốn rời khỏi đây thì cả ba người phải cùng hành động, di chuyển cùng một nhịp với nhau. Bằng không chẳng mấy chốc nữa con quỷ ở đằng sau lưng bọn họ sẽ đuổi kịp. Đến khi đó việc rời khỏi tòa nhà này trở nên bất khả thi. Cầu thang vẫn tiếp tục phát ra âm thanh, không bao lâu quỷ liền sắp sửa đi xuống đến tầng ba.

Lúc này Dương Gian bắt đầu di chuyển một lần nữa. Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã chạy xuống tầng hai. Ma hai người

Lý Dương cùng Jimmy ở phía sau cũng đang bám rất sát. Bởi vì sợ hãi, cho nên lúc này cả hai đang cố hết sức, liều mạng chạy xuống phía dưới.

Dù cho ba người hành động rất nhanh, nhưng không thể nào thoát khỏi tiếng bước chân ở đằng sau. Hơn nữa tiếng bước chân kia còn đang di chuyển nhanh dần, dường như nó cũng đang cố hết sức đuổi theo bọn họ. Khiến cho khoảng cách giữa hai bên không ngừng rút

ngắn lại.

Dựa theo những gì xảy ra trước đó. Một khi có người bị tiếng bước chân kia đuổi kịp, người đó sẽ bị Con quỷ này tập kích, đồng thời đây còn là một loại nguyền rủa nhất định phải chết.

Cho dù là Dương Gian cũng đỡ không được.

“Cộp cộp cộp!”

Bên trong hành lang tối tăm, kìm nén, truyền ra từng tiếng bước chân gấp rút. Dựa vào tiếng bước chân này, không khó để đoán ra được chủ nhân của nó đang nhanh chóng chạy xuống dưới. Với lại tốc độ chạy của người này là cực kỳ nhanh. Đồng thời ở phía sau những tiếng bước chân liên tiếp này còn xuất hiện một tiếng bước chân khác, giống như có ai đó phía sau đang đuổi theo người phía trước không chịu buông tha.

Nếu nghiêm chỉnh mà nói, thì đoạn đường từ tầng ba xuống dưới chỉ có hai đoạn cầu thang. Có thể nói là một đoạn đường cực kỳ ngắn. Dù có tình thêm đoạn hành lang nối liền giữa hai đoạn cầu thang đi nữa, thì một người bình thường cũng chỉ cần dùng không đến ba mươi giây là có thể vượt qua.

Thế nhưng hiện tại đoạn đường ngắn ngủi đó lại khiến cho ba người phải cận kề với cái chết.

Dương Gian có hơi thù một chút, hắn không yếu ớt như người bình thường. Nhưng hắn cũng biết nguy hiểm mà hắn đang phải đối mặt không phải chỉ đến từ sau lưng.

Việc con quỷ đuổi theo ở trên cầu thang vẫn còn nằm trong phạm vi tính toán của hắn, chỉ cần ba người di chuyển nhanh thì có thể tránh được lần tập kích tiếp theo của nó. Nhưng lúc này ở phía dưới đang có con quỷ bên trong bức tranh đi lên trên này. Mà hắn lại đang đi dọc theo cầu thang để xuống phía dưới. Nên trong quá trình này, hắn sẽ phải chạm mặt với con quỷ kia, đây là điều không thể tránh khỏi. Hắn không có cách nào để rời khỏi đây bằng đường cửa sổ được.

Lúc này Dương Gian đã đi xuống đến tầng hai, đồng thời vội vàng lao nhanh qua đoạn hành lang ngắn ngủi để đi đến cầu thang thông hướng tầng một.

Bình Luận (0)
Comment