Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1195 - Chương 1195: Đổi Cách

Chương 1195: Đổi Cách

Nhưng ngay lập tức con người của hắn khẽ co lại.

Bởi vì chuyện mà hắn kiêng kỵ nhất đã xảy ra.

Lúc này con quỷ kia đã xuất hiện ở trước mắt hắn, một con quỷ mặc quần áo màu đỏ, khuôn mặt khá mơ hồ, không thể nào nhìn rõ. Hắn chỉ dựa vào một vài điểm đặc thù để nhận ra đây hẳn là một người phụ nữ. Tuy nhiên điều khiến cho người ta chú ý nhất chính là đôi tay của con quỷ này, một đôi tay mịn màng, nõn nà, nhưng lại cực kỳ băng lãnh đến mức quỷ dị.

Sự khác thường này khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ quỷ dị.

Con quỷ trong bức họa?

Mặc dù Dương Gian đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, nhưng khi phải đối mặt trực diện với con quỷ này, hắn vẫn nhịn không được mà dừng lại một nhịp. Khi đối diện vẫn không nhịn được mà ngừng dùng một cái, đây là một loại cảnh giác theo bản năng.

Nhưng dừng lại vì cảnh giác cũng không có nghĩa là quỷ sẽ dừng lại theo hắn.

Con quỷ trong bức họa vẫn tiếp tục đi lên cầu thang, điều quỷ dị chính là nó không phát ra tiếng bước chân. Phía dưới nó là một cặp chân khá mơ hồ, không thể nào nhìn rõ, nhưng lại giống như đúc với bức họa. Nhưng hắn có thể nhìn ra đại khái, hẳn là cặp chân kia có mang một đôi giày thêu màu đỏ, trông khá cũ kỹ. Đôi giày thêu này giống như đôi giày ở trong tấm hình mà tủ quỷ đưa cho hắn.

Có lẽ người mà tủ quỷ muốn chính là nó.

Hiện tại Dương Gian đã nhìn thấy, nói cách khác, khả năng cao hắn đã hoàn thành nhiệm vụ của tủ quỷ. Tuy nhiên điều mà hắn cần cân nhắc lúc này lại không phải là chuyện đó.

Chiếc cầu thang nhỏ hẹp, đột nhiên bị ngăn chặn bởi vì sự xuất hiện của quỷ. Căn bản trong chỗ này không có cách nào để hắn chạy vòng qua. Nếu muốn đi xuống dưới thì hắn nhất định phải đi ngang qua con quỷ này, nhưng hắn không biết khi làm như vậy liệu có bị Con quỷ này tập kích không nữa. Dương Gian chỉ biết, lần trước Vương Tuyền đi ngang Con quỷ, nhưng không bị nó tập kích ngay lập tức. Tuy nhiên, cuối cùng không đợi hắn ta đi được mấy bước, con quỷ đã đuổi theo.

Cho nên, mức độ nguy hiểm khi tiếp xúc với con quỷ trong bức họa là cực kỳ cao.

- Dương tiên sinh, sao cậu lại dừng, chạy mau đi, tiếng bước chân ở phía sau gần lắm rồi.

Lý Dương vội vàng thúc giục. Bởi vì hoảng sợ quá, nên sắc mặt hắn ta cực kỳ khó coi. Còn tên Jimmy ở sau lưng hắn ta thì đang run rẩy không ngừng. Hai người đã đi đến bên cạnh Dương Gian, ngay khi bọn họ nhìn thấy thứ ở phía trước liền vội vàng dừng chân.

Vậy mà lại có một con quỷ khác đang ở trước mặt bọn họ, hơn nữa nó còn đang đi lên trên?

Động tĩnh mà hắn ta quan sát được trước đó là thật, ở phía dưới thực sự có quỷ.

Lý Dương thiếu chút nữa là ngồi co quắp ở đất, còn tên Jimmy kia đã khóc bù lu bù loa vì không chịu nổi. Hơn nữa còn không ngừng kêu mẹ mẹ gì đó. Dường như tên này đã chuẩn bị tinh thần cho việc chết ở trong chỗ này, nên đang tưởng niệm đến người thân của hắn ta.

- Đi thôi, đừng dừng lại, dừng lại là chết đấy.

Ở trong tình cảnh trước sau đều có quỷ, Dương Gian lại phải đưa ra một quyết định cực kỳ quyết đoán, nhưng cũng đầy tính mạo hiểm.

Tiếng bước chân ở sau lưng càng ngày càng gần, nó căn bản không cho bọn hắn có cơ hội để lựa chọn. Mà lối ra đang nằm ngay trước mắt bọn họ. Bọn họ chỉ còn cách nó chừng vài mét mà thôi. Nếu hiện tại mà chần chừ, rồi lùi bước về phía trước có quỷ chặn đường, thì chỉ khiến bọn họ chết thảm hơn mà thôi.

Còn lao ra ngoài, bọn họ sẽ có cơ hội sống sót.

Đương nhiên, Dương Gian đang ỷ lại vào nguyền rủa của hộp âm nhạc, nên hắn mới có thể làm ra hành vi mạo hiểm như vậy. Nếu đổi lại là trước kia, hắn sẽ không thể nào đưa ra quyết định nhanh như vậy đâu.

Ngay lập tức, Dương Gian dùng quỷ ảnh che phủ khắp người, sau đó trực tiếp vọt về phía con quỷ ở trước

Con quỷ trong bức họa vẫn còn đang chậm rãi đi lên trên, không hề có biểu hiện nào cho thấy nó sẽ dừng lại.

Dương Gian từ phía trên lao xuống, quỷ từ dưới đi lên, trong nháy mắt, người và quỷ gặp nhau giữa cầu thang.

Dương Gian cũng không dùng thân thể của hắn để đối kháng với con quỷ trước mắt, mà ngay khi hai bên sắp sửa chạm nhau, hắn lập tức duỗi bàn tay quỷ ra với ý định cưỡng ép đẩy con quỷ này sang một bên. Hiện tại bàn tay quỷ đang có một danh ngạch áp chế lệ quỷ,

khả năng nó có hiệu quả khi đối phó với con quỷ này. Bởi vì đây chẳng qua chỉ là thứ được diễn sinh ra từ bức họa chứ không phải là ngọn nguồn. Dù vậy hắn cũng không thể nào biết được hành động này có tác dụng hay là không.

Đáp án xuất hiện rất nhanh.

"Đây không được?"

Sắc mặt Dương Gian thay đổi, bàn tay quỷ của hắn đã tiếp xúc với thân thể của con quỷ này. Nhưng với lực lượng của quỷ ảnh và sự áp chết từ bàn tay quỷ, nhưng lại không có cách nào đẩy con quỷ trước mắt hắn sang một bên. Giống như thứ mà hắn đang chạm vào là một hòn đá băng lãnh, bất kể dùng bao nhiêu sức lực, thì nó cũng không hề nhúc nhích. Ngược lại nó vẫn cứ tiếp tục thực hiện hành động lúc trước, đi lên phía trên.

"Con quỷ này khác với những con quỷ mà trước đó mình từng tiếp xúc, mức độ khủng bố của nó cực kỳ cao. Rất có thể đây chính là ngọn nguồn thực sự của quỷ họa."

Không biết có là do Dương Gian còn chưa phù hợp với quy luật tập kích của quỷ hay sao mà hành động tiếp xúc lớn mật kia của hắn lại không bị con quỷ này tấn công.

Thậm chí Con quỷ với khuôn mặt mơ hồ này còn không liếc nhìn hắn, dù chỉ một cái cũng không. Nó không hề có ý định dừng lại, giống như trong mắt nó Dương Gian là không khí, nó vẫn cứ tiếp tục đi lên trên.

Lúc này Dương Gian không có thời gian để suy nghĩ nhiều thứ như vậy được, cũng không muốn tìm hiểu vì sao con quỷ này lại không tập kích hắn. Ngay khi hắn nhìn thấy bản thân sẽ không thể nào đẩy được con quỷ này sang một bên. Thế là hắn liền thay đổi phương thức hành động, hắn vội vàng nghiêng người lại, sau đó lách qua con quỷ kia, rồi vội vàng xông thẳng ra bên ngoài. Rời xa khu vực cầu thang bằng gỗ, để tránh bị tiếng bước chân phía sau đuổi kịp.

Bình Luận (0)
Comment