Nói xong, ở sau lưng Dương Gian xuất hiện một cái bóng cao lớn màu đen, không đầu. Trông nó chẳng khác gì một cỗ thi thể đang di chuyển bên trong phòng khác. Từ đầu đến cuối nó không hề biến mất, mà giống như một con lệ quỷ đã thức tỉnh. Dường như nó không thể bị khống chế, có thể giết người bất cứ lúc nào, nguy hiểm mà đáng sợ.
Hiện tại hắn đang biểu hiện ra để cho Lưu Tiểu Vũ lựa chọn.
Lưu Tiểu Vũ thấy vậy, nhịn không được lùi về sau. So với quý đồng thì thứ cao lớn màu đen ở trước mặt càng khiến người ta cảm thấy sợ hãi hơn. Nó còn chưa đến gần nhưng cô ta đã cảm thấy lông tơ dựng đứng hết toàn thân.
Một cỗ khí tức âm lãnh xuất hiện trong không khí, đồng thời còn truyền đến từ mặt đất, giống như muốn xâm nhập vào trong người cô
ta.
Lưu Tiểu Vũ lập tức nghẹn ngào cầu khẩn:
- Tôi, tôi biết, tôi sẽ giữ bí mật cho cậu về việc này. Nhưng... Nhưng cậu phải đáp ứng một việc với tôi, nhất định phải ước thúc thứ này... Nếu không sẽ chết rất nhiều người.
Quỷ ảnh ở sau lưng Dương Gian trở nên yên tĩnh, biến thành cái bóng không đáng chú ý như trước, hắn nói:
- Hiện tại, trên toàn thế giới, chuyện linh dị liên tục phát sinh, trong những chuyện đó sao lại không có người chết cho được? Cô nghĩ rằng chuyện kinh dị của quỷ chết đói đã là nguy hiểm nhất? Tôi cho cô biết, không phải vậy, theo thời gian trôi qua, bất cứ chuyện linh dị đều có thể trở nên nguy hiểm hơn cả chuyện linh dị của quỷ chết đói.
- Cô là liên lạc viên của tôi, cũng tiếp xúc với rất nhiều người, nên hẳn đã hiểu được ngư quỷ nhân là gì. Nói trắng ra, ngư quỷ nhân chính là người lợi dụng quỷ để đối phó với quỷ. Cô cảm thấy quỷ anh nguy hiểm, nhưng đối với tôi nó là thứ mà tôi theo đuổi. Đối với người, thứ này rất nguy hiểm, nhưng đổi lại nó cũng là thứ nguy hiểm đối với quỷ. Nếu nó không đủ uy hiếp đối với quỷ, tôi sẽ không thể nào lưu nó lại.
- Cho nên tôi không thể nào đảm bảo với cô rằng nó sẽ không bị mất khống chế, cũng không thể cam đoan với cô, nó sẽ không giết người.
Hắn cảm thấy bản thân cần phải thay đổi một chút quan điểm của Lưu Tiểu Vũ, nếu không hắn sẽ không thể nào bỏ qua cho cô ta với lý do cô ta là liên lạc viên của hắn được.
- Cậu... Nói rất đúng.
Bờ môi Lưu Tiểu Vũ khẽ mấp máy, cô ta hơi suy nghĩ một chút, nhưng không thể tìm ra lý do phản bác lại ý kiến của Dương Giang
Hiện giờ, có ngự quỷ nhân nào không khống chế lệ quỷ để đối phó với những con quỷ khác đây?
Bản chất của việc Dương Gian khống chế quỷ đồng cũng giống như vậy.
Chỉ là sự ảnh hưởng của chuyện linh dị quỷ chết đói quá lớn, nếu việc Dương Gian nuôi quỷ đồng bị tổng bộ biết, chắc chắn bọn họ sẽ thu hồi nó, không thể nào lưu lại cho hắn. Bởi vì hiện tại trên người hắn đang có nguyền rủa của hộp âm nhạc, nên bọn họ không thể
nào tin tưởng được.
Khi nào Dương Gian thoát khỏi được nguyền rủa, hắn mới có thể khôi phục lại sự cường thể của hắn như trước kia.
Dương Gian thấy Lưu Tiểu Vũ đã thay đổi chủ ý, liền nói:
- Nếu Cô đã đáp ứng giữ bí mật giúp tôi, vậy tôi sẽ tin tưởng cô một lần. Tuy nhiên kể từ lúc này đến đêm ngày mai cô phải ở lại trong căn biệt thự này, không được rời đi. Nếu không tôi sẽ sử dụng một số thủ đoạn cưỡng chế đối với cô, tôi nghĩ cô sẽ không muốn những điều đó xảy ra với bản thân đâu.
Tin tưởng thì mặc tin tưởng, hắn vẫn cần phải có một số thủ đoạn đề phòng.
Lưu Tiểu Vũ sợ hãi nói:
- Bên người của cậu đang có thứ này, tôi sẽ bị mất ngủ mất, tôi nghĩ mình vẫn nên về nhà để ngủ thì tốt hơn.
Dương Gian nói:
- Hiện tại muốn đi thì đã muộn rồi, hiện tại cô tự trở về phòng ngủ đi, không ngủ được thì cầm điện thoại mà lên mạng giết thời gian. Không có việc gì thì đừng có đi bậy đi bạ, cũng đừng tò mò mở ra thứ gì đó. Trong chỗ này tôi có đặt không ít món đồ nguy hiểm, cho nên mới nhắc nhở CÔ một cậu, để Cô cẩn thận, kéo đến khi xảy ra chuyện lại không vui.
- Cậu nói như vậy tôi càng cảm thấy mình nên trở về nhà.
Lúc này Lưu Tiểu Vũ đã hoảng sợ đến mức sắp khóc.
Cô ta cứ nghĩ chỗ này đã được sơn son thiếp vàng, xa hoa lộng lẫy, đèn đuốc sáng trưng như này chắc chắn sẽ rất an toàn. Không nghĩ đến đây chỉ là bề ngoài của ó mà thôi, nguy hiểm thực sự đang được che giấu ở bên trong, ở những nơi mà cô ta không thấy được.
Dương Gian nói:
- Trước đó cô không nên lưu lại đây.
Tuy nhiên, cuối cùng, dưới sự cường thế của hắn, Lưu Tiểu Vũ không thể không hoảng sợ, run rẩy đi vào bên trong một căn phòng mà cô ta cho là tương đối an toàn để nghỉ ngơi.
Dương Gian mang theo quỷ đồng đi đến tầng ba của căn biệt thự.
Chỗ này có một căn thư phòng, cũng có một căn phòng an toàn. Hắn để cho quỷ đồng trốn vào bên trong phòng an toàn, nhưng vì chắc chắn hắn khóa cửa phòng an toàn lại. Dưới tình huống bình thường, hẳn là nó sẽ không thể nào ra ngoài được.
Trong đầu hắn vẫn còn vang lên tiếng nguyền rủa của hộp âm nhạc.
Nhưng Dương Gian cảm giác bản thân đang rất mệt mỏi, dường như Cơ năng thân thể của hắn đã đạt đến cực hạn, sắp sửa đến bên bờ vực sụp đổ. Nếu còn không nghỉ ngơi, chẳng mấy chốc nữa hắn sẽ phải chết đi, sau đó hư thối, chuyển biến xấu. Vì vậy hắn quyết định bản thân nên đi ngủ mấy tiếng đồng hồ, đồng thời chờ đợi chuyện sắp xảy ra vào ngày mai.
Hắn không lo lắng việc bản thân sẽ bị chết ở trong giấc ngủ, bởi vì hiện tại trên người hắn có hai tầng bảo vệ, một tầng là nguyền rủa của hộp âm nhạc, tầng còn lại chính là giao dịch với tủ quỷ, cho nên hắn biết bản thân chắc chắn sẽ không có việc gì.
Lần nghỉ ngơi này của hắn có thể nói là rất xa xỉ, giống như giấc ngủ cuối cùng trước khi chết vậy.
Mặc dù như vậy có chút lãng phí nhưng đó là điều cần phải có, giống như kiểu ăn uống no nê rồi mới lên đường.
Cùng lúc đó, tại một chỗ ngoại ô nằm ngoài thành phố Đại Kinh khá xa. Chỗ này có một căn phòng thí nghiệm cực kỳ bí ẩn. Tuy hiện tại đang là ban đêm, nhưng xung quanh chỗ này lại được canh phòng nghiêm mật, đèn đuốc sáng trưng.