Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1216 - Chương 1216: Thuyết Phục

Chương 1216: Thuyết Phục

"Nếu bị người sống nhìn thấy nó sẽ trốn tránh."

Dương Gian nhìn quỷ đồng đang ẩn núp ở sau lưng của hắn.

Bởi vì khi dùng tờ báo cũ để sửa đổi trí nhớ cho nó, hắn có viết:

"Thứ nhất, hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của Dương Gian và Vương San San."

"Thứ hai, không có mệnh lệnh của Dương Gian và Vương San San, không được giết người."

"Thứ ba, không được xuất hiện tùy tiện trong đám người."

Cho nên, việc quỷ đồng sẽ trốn tránh ánh mắt của người khác là vì có sự tồn tại của mệnh lệnh thứ ba. Nhưng mệnh lệnh thứ hai lại xuất hiện sơ hở, trong đó cấm nó không được giết người, nhưng không có nói nó không được đả thương người khác.

Nói cách khác, một khi bị quỷ đồng nhìn thấy, mà người kia không nhìn thấy quỷ đồng, thì nó sẽ tập kích người kia. Lại nhớ đến lời mà Vương San San nói trước đó, vào buổi tối năm ngày trước, quỷ đồng đã chạy ra ngoài, sau khi trở về trong miệng nó có thêm mấy ngón tay của người sống.

Dương Gian tin tưởng, bản năng của quỷ chết đói vẫn còn, dù nó sẽ không giết người nhưng sẽ đả thương người khác.

Đồng thời Dương Gian không thể biết được, việc đả thương người khác này của nó sẽ tạo ra thương tổn ở mức độ nào. Bởi vì nếu đụng phải một ít thương thế nghiêm trọng thì khả năng người bị thương kia sẽ chết rất nhanh.

Cho nên việc muốn để cho quý đồng hoàn toàn không giết người là điều không thể, mệnh lệnh thứ hai chỉ không ngừng ước thúc nó mà thôi.

Bất cứ kẽ hở nào trong mệnh lệnh đều có thể khiến cho quý đồng tập kích người sống ở xung quanh nó.

Trong lòng Dương Gian trong thầm suy nghĩ.

"Cần phải thêm vào một mệnh lệnh cấm đoán không cho quý đồng xuất hiện cạnh người sống. Đồng thời vì cân nhắc đến việc mệnh lệnh này sẽ bị mệnh lệnh khác bao phủ, cho nên khi không có việc gì mình cần phải ra lệnh cho nó một lần. Tránh xảy ra tình trạng quỷ

đồng bị mất khống chế."

Lưu Tiểu Vũ nhìn Dương Gian, trong mắt cô ta lộ ra vẻ cực kỳ sợ hãi. Nguồn gốc của nỗi sợ hãi này không đến từ bản thân Dương Gian, mà là từ con quỷ anh đang ẩn núp ở sau lưng của hắn.

Chuyện linh dị của quỷ chết đói mới vừa xảy ra cách đây có mấy tháng, cho đến hiện tại trong đầu Cô ta vẫn còn nhớ như in toàn bộ quá

trình của chuyện lần đó.

Hung hiểm, đáng sợ, tuyệt vọng... Cho dù lúc đó bản thân cô ta chỉ là liên lạc viên, đứng từ xa và nghe thấy chứ không cần phải tiếp xúc trực tiếp nhưng cô ta vẫn có cảm giác giống như bản thân đang ở trong địa ngục vậy. Thế mà ngày hôm nay cô ta lại nhìn thấy ở bên cạnh Dương Gian có một con quỷ anh.

- Cậu, sao cậu lại làm như vậy?

Lưu Tiểu Vũ cảm thấy lạnh hết cả người, cô ta há mồm, định hỏi thăm. Tuy nhiên cảm giác kinh dị ở trong lòng lại tuôn ra và quấy nhiễu ý nghĩ của cô ta.

Dương Gian biết cô ta đang muốn hỏi cái gì, chỉ bình tĩnh nói:

- Cô cho rằng vì sao tôi lại có thể sống cho đến giờ? Nếu không tìm lối thoát từ trên người của quỷ, bình thường ngự quý nhân sẽ rất khó để sống sót sau hai đến ba chuyện linh dị. Mặc dù chuyện kinh dị của quỷ chết đói đã kết thúc, nhưng nó lưu lại một con quỷ anh chưa hoàn toàn thai nghén. Tôi tìm ra nó, khống chế nó, mọi chuyện chỉ đơn giản như thế thôi.

- Cậu đang nuôi quỷ chết đói?

Lưu Tiểu Vũ kinh hãi che miệng.

Mặc dù cô ta biết Dương Gian rất táo bạo, có chút thời gian hắn cực kỳ điên cuồng, nhưng việc nuôi dưỡng quỷ chết đói có phải là quá điên cuồng rồi không? Chỉ cần là người còn có chút lý trí, họ sẽ không bao giờ làm như vậy. Chỉ cần là người tiếp xúc với chuyện linh dị thì đều hiểu.

Quỷ nguy hiểm và đáng sợ đến nhường nào, nó là một thứ không có cách nào để khống chế, cùng không thể hiểu nổi sự quỷ dị của nó.

Đừng nói là nuôi ở bên cạnh, dù là ở chung với nó trong cùng một tòa thành thị thôi, đã khiến cho người ta phải nằm mơ thấy ác mộng vào mỗi tối rồi.

Nhưng lúc này Dương Gian lại thừa nhận rất thoải mái.

- Không sai, tôi đang nuôi quỷ chết đói. Đúng ra mà nói thì nó chỉ là một con quỷ nô mà thôi. Số lượng người biết đến chuyện này không nhiều, tôi định che giấu một đoạn thời gian, tạm thời không muốn để cho người ta biết. Cho nên tạm thời cô cần phải giữ bí mật giúp tôi, không được tiết lộ chuyện này ra ngoài.

Bí mật về quỷ đồng chắc chắn không thể nào giữ bí mật trong một đoạn thời gian dài được, chỉ cần nó ở bên cạnh thì sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác biết được. Tuy nhiên điều hắn cần chỉ là che giấu nó một đoạn thời gian mà thôi, không cần quá dài, qua chuyện lần này là được. Chỉ cần hắn xử lý được nguyền rủa của hộp âm nhạc, bí mật này có bị lộ hay không không còn quá quan trọng nữa.

- Tôi..

Lưu Tiểu Vũ rất muốn từ chối lời đề nghị này của Dương Gian. Mặc dù cô ta đã che giấu giúp Dương Gian khá nhiều chuyện, nhưng

chuyện này lại dính líu đến quá nhiều thứ, mức độ nguy hiểm cũng rất cao.

Nếu không cẩn thận là sẽ tạo ra hậu quả cực kỳ đáng sợ, dựa theo nội quy của công việc mà Cô ta đang làm, thì những việc như thế này nhất định phải báo cáo lên trên, không thể che giấu.

- Tôi không thể đáp ứng được.

Khẽ cắn môi, Lưu Tiểu Vũ dùng ánh mắt bất an nhìn chằm chằm vào Dương Gian, giống như đang chứng tỏ thái độ kiên quyết của cô ta với hắn vậy.

Dương Gian không để ý đến, chỉ lạnh nhạt nói:

- Mỗi một vị ngự quỷ nhân đều sẽ có bí mật của riêng mình. Nếu mỗi một liên lạc viên đều giống như cô, sau khi phát hiện ra bí mật của người khác liền báo cáo lên cho cấp trên. Cô cảm thấy việc này là tốt hay xấu? Hiện tại tôi đã từ chức rồi, cô cũng đang ở trong trạng thái xin nghỉ phép, cho nên không cần thiết phải làm việc theo như nội quy.

Hắn đang muốn thuyết phục Lưu Tiểu Vũ, nếu còn không được, hắn chỉ còn cách dùng biện pháp mạnh, sưay đổi trí nhớ của cô ta. Chỉ là Dương Gian không biết người bình thường sẽ xảy ra hậu quả gì khi đụng vào lực lượng linh dị, cho nên nếu có thể hắn đều cố gắng tránh né không để cho chuyện như vậy xảy ra.

- Vả lại quý anh không có thực sự đáng sợ như quỷ chết đói, không nguy hiểm như nó, cô có thể coi nó như một con quỷ mà tôi không chế, giống như quỷ ảnh vậy.

Bình Luận (0)
Comment