Chỉ trong nháy mắt, một đứa trẻ với làn da màu xanh đen khẽ thoáng qua bên người hắn, sau đó nó liền biến mất ở phía trước. Chờ đến khi bóng dáng của nó xuất hiện một lần nữa, nó đã đứng trước cửa sổ của một tòa cao ốc bên trong khu vực thí nghiệm. Nó tò mò nhìn mọi thứ xung quanh, dường như nó đang tìm kiếm thứ gì đó có thể khiến cho nó cảm thấy hứng thú.
"Đứng yên đợi ở đó, cấm nhúc nhích."
Hắn lập tức đưa ra mệnh lệnh mới cho quỷ đồng, để nó ẩn núp, trừ phi xảy ra tình huống bất đắc dĩ, nếu không hắn không muốn người khác biết đến sự tồn tại của nó.
Sau đó Dương Gian đóng mắt quỷ lại, khiến cho quý vực đang bao phủ ở xung quanh đột nhiên biến mất. Thế là cả người hắn đột nhiên xuất hiện một cách trống rỗng ở trước mặt rất nhiều người, cũng như hiện ra trong khá nhiều thiết bị theo dõi ở xung quanh.
Hắn không hề chần chờ một giây một phút nào, mà nhanh chóng di chuyển về hướng của trung tâm nghiên cứu.
Có một vài nhân viên bảo vệ đã phát hiện ra sự có mặt của Dương Gian, nhưng khi thấy hắn trực tiếp đi vào bên trong lại không có một ai ngăn cản, mà chỉ cảm thấy kinh hãi. Sau đó bọn họ dùng hệ thống để xác nhận thân phận và báo cáo lên trên.
"Mắt quỷ Dương Gian đến..."
Một đoạn tin tức được lan truyền. Không ít người trong căn cứ nghiên cứu đã bị tin kinh động.
Dương Gian còn chưa đi đến tòa cao ốc thứ nhất nhưng lúc này ở phía trước cửa đã có một bóng người đang đứng đợi hắn.
Đó là một người đàn ông mặc trung niên âu phục màu đen, sắc mặt bằng lãnh, da thịt chuyển sang màu xanh đen, hai con mắt trống rỗng. Người nộăn mặc hắc sắc tây trang, sắc mặt bằng lãnh, da thịt biến thành màu đen, một đôi mắt trống rỗng, chết lặng. Toàn thân
của người này cứng ngắc, dường như không hề thở, trông chẳng khác gì một bộ xác chết đang đứng sừng sững ở trước cổng chính của tòa nhà. Nhưng lúc này, người đàn ông kia đột nhiên ngẩng đầu lên, giống như đang chào đón Dương Giang
Cảnh sát quỷ Vệ Cảnh?
Đây chính là danh hiệu mới của gia hỏa này, cũng là một trong những dị loại của ngư quỷ nhân. Dường như tên này không khống chế bất cứ con quỷ nào cả, bởi vì... Hiện tại bản thân hắn ta chính là quỷ.
Chiếc dây thừng lạ lẫm mà quen thuộc đối với hắn đang treo lơ lửng một cách tùy tiện ở bên hông của Vệ Cảnh.
Chiếc dây thừng cũ kỹ trở nên khá lạc nhịp với bộ âu phục hiện đại. Tuy nhiên, điều đáng sợ chính là quỷ dây thừng không có bất cứ động tình nào, khả năng nó đã bị Vệ Cảnh áp chế.
Dương Gian thu hồi ánh mắt khỏi cây quỷ dây thừng màu đen kia, mở miệng hỏi:
- Tôi còn tưởng người đảm nhiệm công việc tiếp đón tôi sẽ lại là Lý Quân, xem ra sau khi hắn trở thành đội trưởng đã phải bộn bề nhiều
việc nên không còn là bảo tiêu của Vương Tiểu Minh. Bảo tiêu mới đổi thành anh rồi à?
Đãi ngộ của Vương Tiểu Minh vẫn cao như cũ. Vì sự an toàn của tên này, tổng bộ đã phải phân phối cho hắn một vị ngự quý nhân sở hữu quỷ vực.
Trước đó là Lý Quân, còn hiện tại chính là Vệ Cảnh. Bọn họ đều có thể sử dụng quỷ vực, số lượng ngự quỷ nhân có khả năng này tương đối ít. Nếu ở trong một đội ngũ mà có mặt bọn họ thì tỷ lệ sinh tồn của cả đội sẽ được tăng cao.
- Mắt quỷ... Dương Gian?
Con mắt trống rỗng chết lặng của Vệ Cảnh hơi chuyển động, trong giọng nói băng lãnh của hắn lại có kèm theo tiếng khàn giọng khá quái dị, khiến cho người ta có cảm tưởng loại âm điệu này không thể nào là do con người tạo ra được.
- Thú thực giữa chúng ta đã có khá nhiều lần gặp mặt, đến hôm nay mới thực sự là lần đầu tiên đứng giới thiệu như này. Là một vị ngự quỷ nhân, sự tồn tại của cậu quá nguy hiểm. Nếu cậu còn tiếp tục làm xằng làm bậy như thế này, dù không biến mất, cậu cũng chẳng có được kết quả tốt.
Tên này đang cảnh cáo hắn.
Cũng là đang biểu thị sự không hài lòng của hắn ta đối với những việc Dương Gian làm gần đây, đây chính là quan điểm cá nhân cùng cách nhìn của Vệ Cảnh.
Dương Gian nói:
- Rõ ràng Cảnh sát quỷ vẫn còn đang bị nhốt ở bên trong quỷ họa nhưng anh có thể đi ra khỏi chuyện kinh dị của Cảnh sát quỷ. Dị loại như vậy cũng khá hiếm thấy. Ai mà biết được hiện tại anh có phải là Vệ Cảnh thật sự hay không. Có lẽ là do một con quỷ nào đó đi ra từ chỗ Cảnh sát quỷ cũng nên. Cho nên, nếu bàn về mức độ nguy hiểm thì anh cao hơn tôi.
Mặc dù hắn khá kiêng kị tên Vệ Cảnh này, nhưng cũng không e ngại.
Bởi vì Dương Gian không tin tên Vệ Cảnh này lại giống như Cảnh sát quỷ thực sự, có thể hoàn mỹ áp chế toàn bộ quỷ trong người của hắn.
- Đi theo tôi.
Vệ Cảnh không nói gì thêm, chỉ bảo hắn đi theo, sau đó xoay cỗ thân thể cứng ngắc sang hướng khác, rồi đi vào trong tòa nhà.
Ánh mắt Dương Gian hơi động, trước đó hắn đã nhìn rõ toàn bộ cấu tạo của kiến trúc trong chỗ này. Ngoại trừ một số nơi không thể điều tra ra, lúc này ở trong đầu của hắn đã xuất hiện bản đồ của chỗ này rồi. Cho nên, hắn không có nghi thần nghi quỷ nữa mà trực tiếp đuổi theo Vệ Cảnh.
Dường như vì Cố ý tránh né không cho chuyện kinh dị quấy nhiễu, hoặc là không muốn kết cấu của tòa cao ốc trở nên quá phức tạp, vì thế trong tòa căn cứ thí nghiệm này không hề có thang máy. Mọi thứ được xây dựng một cách đơn giản nhất, toàn bộ cầu thang nối với các tầng đều là cầu thang bộ.
Tuy nhiên tất cả cầu thang bộ bên trong đều cực kỳ rộng rãi, đèn đuốc thắp sáng trưng. Nó có thể chứa được một lượng người lớn cùng rút lui trong một thời gian ngắn, không hề xảy ra chuyện bị kẹt ở cầu thang.
Vệ Cảnh dẫn Dương Gian đi dọc theo cầu thang thông xuống phía dưới sâu của tòa nhà.
- Giáo sư Vương đang chờ cậu ở phòng nghiên cứu dưới tầng năm, mọi thứ có liên quan đến việc xử lý nguyền rủa của hộp âm nhạc đã được chuẩn bị hoàn tất, chỉ chờ cậu đến mà thôi.
Trên đường đi, giống như vì sợ Dương Gian hiểu lầm, cho nên hắn ta mới mở miệng nói một câu như vậy.
Dương Gian nhìn lấy bóng lưng của Vệ Cảnh, sau đó hỏi:
- Với trạng thái này của anh có thể duy trì được thêm bao nhiêu lâu? Trước khi khống chế được Cảnh sát quỷ chính thức hẳn là người anh sẽ có một loại thiếu sót nào đó, nên không thể tồn tại lâu được.
- Đó là chuyện của tôi, cậu không cần phải hỏi nhiều.