Ngay lập tức, Dương Gian dùng quỷ vực lấy đi một thứ gì đó ở sâu dưới lòng đất.
Là một chiếc áo cũ kỹ, khá bẩn thỉu, giống như một chiếc áo liệm dùng cho người chết.
Việc đưa cho quý đồng mặc quỷ áo liệm đã được hắn suy nghĩ thấu đáo. Mặc dù quỷ áo liệm khá đặc biệt, nhưng hiện tại đang là lúc mấu chốt, hắn không thể tiếp tục giữ của nữa. Giá trị của một vật chỉ được tính khi nó phát huy tác dụng chứ không phải khi nó được cất trong kho.
- Mặc chiếc áo này vào.
Dương Gian mở chiếc hộp đựng quỷ áo liệm ra. Sau đó ném vào bên trong căn phòng an toàn rồi ra lệnh cho quỷ đồng.
Quỷ đồng đang ở núp trong căn phòng an toàn kia.
Sau khi ném quỷ áo liệm vào, giữa quỷ và quỷ sẽ phát sinh xung đột, còn kết quả như thế nào thì Dương Gian có thể đoán trước được.
Một lát sau, cửa phòng mở ra. Một đứa trẻ quỷ dị chừng sáu bảy tuổi bước ra, lúc này trên người nó mặc một chiếc áo liệm. Nó đi ra và đứng trước mặt của Dương Gian. Vốn dĩ kích thước lúc trước của quỷ áo liệm lớn hơn hiện tại rất nhiều. Thế nhưng khi mặc ở trên người của quỷ đồng lại khá vừa vặn, giống như thế này có thể thay đổi kích thước vậy.
"Quả nhiên, quỷ áo liệm sẽ không phát sinh xung đột với quỷ đồng. Với lại suy đoán của mình không hề sai, quỷ đồng có thể khống chế chiếc áo liệm này một cách hoàn mỹ."
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích. Khi mặc ở trên người, quỷ áo liệm có thể ngăn cản tập kích của quỷ, nhưng hậu quả chính là nó sẽ ăn mòn thân thể của người mặc. Cuối cùng biển người mặc thành một cỗ thi thể, mà một khi mặc vào, người sống sẽ không thể nào cởi nó ra được. Cho nên thứ thích hợp để mặc chiếc áo liệm này không phải là người, mà chính là quỷ.
Quỷ không sợ bị áo liệm ăn mòn, có thể khống chế chiếc áo liệm một cách hoàn mỹ.
Nói một cách khác, quỷ áo liệm là một mảnh ghép hình vạn năng, có thể phù hợp với bất cứ con quỷ nào, bởi vì quỷ đồng có thể khống chế được nó.
- Cầm theo chiếc đầu người chết này, sau đó đi theo tao. Không có mệnh lệnh của tao, không được phép tập kích bất kỳ một ai.
Dương Gian lạnh lùng nói, sau đó ném một chiếc đầu người được bọc trong túi thi thể qua cho nó. s
Nếu nó đã có thể khống chế quỷ áo liệm, như vậy sau khi quý đồng mặc quỷ áo liệm vào, nó sẽ không cần phải sợ tập kích của đầu người chết nữa.
Hôm nay Dương Gian không muốn giữ lại lá bài tẩy nữa, hắn muốn dùng hết tất cả chúng, bởi vì hắn đã đến thời khắc sinh tử, nên cần phải chuẩn bị cho thật đầy đủ.
Nói chuyện với tên Vương Tiểu Minh kia không dễ một chút nào.
Sau khi chuẩn bị hết mọi thứ, thậm chí còn mang theo cả búp bê thế mạng ở trên người, Dương Gian mới đi ra khỏi cửa phòng.
- Cậu làm cái gì mà muộn như vậy mới đi ra?
Lúc này Lưu Tiểu Vũ đã chuẩn bị kỹ càng, trên người cô ta vẫn là một chiếc váy với phong cách đáng yêu, khá xinh đẹp.
Tuy nhiên ánh mắt của cô ta có chút phiêu hốt, dường như đang tìm kiếm tung tích của quỷ đồng. Chứng tỏ cô ta cực kỳ sợ hãi thứ có thể xuất hiện bất thình lình ở bên cạnh cô ta.
Dương Gian nói:
- Địa chỉ ở đây vậy, đưa cho tôi, tôi sẽ tự mình đi đến đó. Hôm nay cô có thể trở lại tổng bộ làm việc được rồi. Không cần phải ở lại đây, chỗ này của tôi không an toàn.
Trong căn phòng khác của biệt thự còn có quỷ họa, nên một người bình thường như Cô ta không thích hợp ở lại chỗ này, nhất là khi hắn không có mặt ở đây.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Như vậy sao được, tôi phải dẫn cậu đến đó. Đây là nhiệm vụ của tôi.
Dương Gian nghiêm túc nói:
- Đừng có lôi thôi, đưa địa chỉ đây.
- Được rồi, vậy tôi gửi địa chỉ qua cho cậu, tự cậu đi đến đó đi.
Thấy thái độ cường ngạnh của Dương Gian, Lưu Tiểu Vũ không còn cách nào khác ngoài việc gửi địa chỉ qua cho hắn.
Sau khi nhận được địa chỉ, Dương Gian khẽ lướt mắt nhìn qua, sau đó nhanh chân bước ra ngoài cửa. Tuy nhiên lúc này ở đâu đó xung quanh hắn, luôn có bóng dáng như ẩn như hiện của quỷ đồng. Nó đang âm thầm đi theo hắn, chỉ là nó chưa từng xuất hiện trong tầm
mắt của người sống, nó tránh né tầm nhìn của Lưu Tiểu Vũ.
Hôm nay, hắn phải đi xử lý nguyền rủa của hộp âm nhạc. Dương Gian không thể nào biết được việc này có thể thành công hay không, cũng như không thể biết được trong quá trình này có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa không. Điều mà hắn có thể làm chỉ là cố hết sức để thực hiện chuyện này một cách tốt nhất.
Chỗ này là một chỗ nằm ở ngoại ô, cách thành phố khá xa. Một đoạn đường nhựa mới được hoàn thành không lâu kéo dài từ đường cao tốc vào sâu trong vùng núi, ở trong đó có một cơ sở nghiên cứu đứng sừng sững ở đó.
Dựa theo thông tin hiển thị trên bản đồ thì chỗ này chính là khu nghiên cứu thí nghiệm của Công ty khoa học Bình An, là của một công ty nghiên cứu khoa học chính quy. Nhưng thực tế tất cả chỉ là che giấu mà thôi.
Thời tiết ngày hôm nay không tốt lắm, bầu trời u ám, mưa rơi lác đáckhiến cho không khí mùa đông vốn đã lạnh giờ trở nên vừa lạnh vừa ẩm. Với kiểu thời tiết như thế này, trừ phi có chuyện quan trọng cần phải xử lý, nếu không sẽ không có ai muốn đi ra ngoài.
Nhưng vừa rồi, vốn dĩ xung quanh chỗ hắn đứng không có một ai, cũng chẳng có một chiếc xe nào. Nhưng không biết từ lúc nào ở trên Con đường này lại xuất hiện bóng dáng của một người.
Người này chậm rãi bước một mình ở dưới làn mưa, dường như có ý định đi thẳng theo con đường này để vào sâu trong núi.
Tuy nhiên bóng người trên đường kia cũng không xuất hiện quá lâu. Chỉ thoáng qua một cái, bóng người kia đã biến mất không thấy gì nữa. Một lần nữa con đường lại trở nên trống rỗng như lúc đầu, dường như bóng người vừa rồi chỉ là ảo giác, chứ thực chất từ trước đến giờ chưa có ai xuất hiện trên con đường này cả.
"Ở chỗ này?"
Lúc này Dương Gian đứng trước Cổng chỉnh của một nơi có tên là trung tâm nghiên cứu khoa học Bình An. Hắn hơi liếc mắt nhìn vào bên trong, dưới sự bao phủ của con mắt màu đỏ đậm, rất nhiều thứ che giấu bị bày ra. Tuy nhiên vẫn còn rất nhiều chỗ không thể điều tra ra
được.
"Tao sẽ đưa mày vào đó trước."
Ánh mắt Dương Gian hơi động, hắn tìm được một chỗ ẩn nấp khá kín đáo không dễ bị người khác phát hiện.