Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1224 - Chương 1224: Thủ Đoạn Kịch Liệt

Chương 1224: Thủ Đoạn Kịch Liệt

- Đạo lý đúng là như vậy, không hề sai. Nhưng sao tôi biết được anh không hề có tư tâm ở trong chuyện lần này đây. Sau khi bóc ra được ý thức của tôi, sao tôi biết được anh sẽ cam tâm tình nguyện đưa ý thức của tôi trở về thân thể mà không phải nhốt tôi vĩnh viễn ở trong tấm linh vị, thi thoảng lại thắp cho tôi một nén hương coi như tưởng nhớ đây? Nếu phương pháp này có thể thành công, không

những Quách Phàm, mà bất cứ người nào cũng đều có thể thay thế tôi.

Dương Gian vừa nói, hắn vừa mở mắt quỷ. Trong nháy mắt quỷ vực khuếch tán ra xung quanh bốn phương tám hướng.

Hiện tại khu vực tầng năm chưa bị phong tỏa, nên quý vực của hắn có thể thẩm thấu ra bên ngoài, chỉ là tốc độ thẩm thấu không được nhanh mà thôi.

Vương Tiểu Minh nghiêm túc nói:

- Khống chế ba cái quỷ không phải một chuyện dễ dàng, cho nên sẽ không có ai làm điều đó thích hợp hơn cậu. Quách Phàm chỉ là một người thay thế lúc khẩn cấp mà thôi, tránh xảy ra tình trạng lệ quỷ của cậu khôi phục lại và biến mọi thứ trở nên xấu đi.

- Nếu cậu vẫn còn có lo lắng, thì không cần phải tiếp tục thực hiện phương án này đâu.

- Nếu mọi chuyện đã giống như những gì anh nói, thì tôi cũng không còn gì phải lo lắng nữa. Tuy nhiên nếu anh đã muốn cược mạng, thì việc chỉ có hai người tôi và Quách Phàm cược với nhau là không được công bằng. Nếu muốn cược thì mọi người cùng cược với nhau. Kể từ giờ phút này trở đi, không cho phép bất cứ kẻ nào bước ra khỏi tòa cao ốc này một bước, cũng không cho phép bất cứ ai bước vào. Bằng không sẽ gặp phải lệ quỷ tập kích.

Dương Gian lạnh lùng nói, đoạn phía sau không phải nói với Vương Tiểu Minh, mà là nói cho quỷ đồng. Dưới sự bao phủ của quỷ vực,

mệnh lệnh cuối cùng của hắn đã được truyền đi. Người nào bước ra khỏi tòa nhà, chết, người nào đi vào cũng phải chết.

Lúc này, ở trước một chiếc cửa sổ của tòa cao ốc, một đứa trẻ với làn da màu xanh đen, cả người toát ra khí tức âm lãnh, không chút nhiệt đột đang hành động. Trên người nó là một chiếc áo liệm dùng cho người chết, hai tay ôm một cái đầu của người chết, nó cứ thế chạy lung tung trong hành lang.

Quỷ đồng đã được Dương Gian thiết lập cho một quy luật giết người mới. Giết toàn bộ người ra vào tòa cao ốc này. Đồng thời sự xuất hiện của mệnh lệnh mới đã bao trùm mệnh lệnh cũ, khiến cho nó vốn đang đứng yên tại chỗ có thể tự chủ hành động.

Nói cách khác, từ giờ trở đi tòa cao ốc này bắt đầu xuất hiện một chuyện linh dị đáng sợ. Một con quỷ chết đói ở giai đoạn thứ hai đang

không ngừng di chuyển lung tung trong hành lang.

Vệ Cảnh nhìn chằm chằm vào Dương Gian rồi nói:

- Lời vừa rồi của cậu là đang uy hiếp tôi?

Dương Gian nói:

- Không, tôi chỉ đưa ra một vài biện pháp đề phòng mà thôi. Anh cứ yên tâm đi, vừa rồi tôi cũng đã quan sát qua tòa nhà này rồi, bên trong không có bao nhiêu người. Nên dù chỗ này có xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng không tạo thành quá nhiều thương vong.

- Bắt đầu thí nghiệm đi, nguyền rủa của tôi sẽ bộc phát vào lúc mười hai giờ đêm ngày hôm nay. Tôi không thể nào xác nhận thật giả của tin tức này nhưng hẳn thứ này sẽ không lừa người đâu.

Vừa nói, hắn vừa lấy ra một chiếc hộp âm nhạc cũ kỹ làm bằng gỗ. Lúc này hội âm nhạc đang trong trạng thái mở. Bên trong nó là một mảnh không gian đen kịt, không thể nhìn thấy rõ bất cứ thứ gì, nhưng nó lại để lộ ra một cỗ khí tức quỷ dị.

Vương Tiểu Minh nói:

- Tôi đã nghiên cứu nguyền rủa của hộp âm nhạc. Sau khi bộc phát nguyền rủa, hộp âm nhạc sẽ tự động đóng lại, chờ đợi người tiếp theo mở ra nó. Cho nên thứ này là chiếc đồng hồ đo thời gian chuẩn xác nhất.

- Nếu cậu đã chuẩn bị xong mọi thứ, hiện tại liên tiến vào trong căn phòng kia đi. Sau khi vào đó hãy nằm trong quan tài quỷ, sau đó cầm tấm linh vị kia lên. Một khi ý thức bắt đầu chuyển đổi, chẳng mấy chốc nữa đáp án sẽ được xuất hiện. Tuy nhiên bởi vì Cỗ quan tài

này không còn được hoàn chỉnh nữa, nên tôi cũng không tin tưởng vào khả năng áp chế của nó. Vì vậy tôi sẽ để Vệ Cảnh canh chừng ở bên cạnh.

Dương Gian không nói lời nào, chỉ là lạnh lùng đi vào bên trong căn phòng đặc thù kia.

Xung quanh bốn phía căn phòng đều được bao phủ bởi những bức tường dày trịch, quỷ vực của hắn không thể nào thẩm thấu ra bên ngoài. Đây là một căn phòng được thiết kế cẩn thận, thứ có thể câu thông với bên ngoài chỉ là một tấm thủy tinh mà thôi.

Sau khi hắn đi vào, cánh cửa phòng lập tức đóng lại, sau đó khóa kín.

Giờ phút này, Dương Gian đột nhiên có cảm giác bản thân dường như bị ngăn cách với thế giới bên ngoài, ngay cả âm thanh cũng không thể nào nghe thấy được. Toàn bộ mọi thứ trở nên cực kỳ yên tĩnh, trước mặt hắn chỉ còn lại một chiếc quan tài màu đen và một tấm linh vị vừa bẩn vừa cũ.

Khuôn mặt bên trong tấm di ảnh trên linh vị chính là Quách Phàm. Sắc mặt hắn ta trắng bệch, lộ ra vẻ hoảng sợ bất an, dường như đụng phải sự uy hiếp từ tử vong. Hiển nhiên tên này cũng không phải cam tâm tình nguyện chuyển dời ý thức lên trên tấm linh vị. Khả năng cao là hắn ta đã bị Vương Tiểu Minh uy hiếp, cuối cùng không còn cách nào nào đành lựa chọn thỏa hiệp

Hiện tại mặc dù Dương Gian là tự nguyện tiếp nhận phương án, nhưng thực chất với tình thế lúc này, hắn không còn lựa chọn nào khác, bị ép phải làm như vậy.

Lúc này ở bên ngoài Vệ Cảnh đưa ra nghi vấn với giọng điệu lạnh lùng vài quái dị kia.

- Dựa theo tính cách của cậu ta không thể nào có chuyện cậu ta đồng ý nhanh như vậy? Theo như hồ sơ ghi chép, cậu ta không phải là một người dễ nói chuyện thế này.

Hắn ta đã xem qua hồ sơ của Dương Gian, nên cũng hiểu được đại khái về hắn. Vì vậy hắn ta biết nếu muốn một người như Dương Gian tiếp nhận phương án này nhanh như vậy là một điều cực kỳ không dễ dàng.

Thái độ vừa nãy của Dương Gian đã chứng minh rõ điều này, hai bên thiếu chút nữa đã xảy ra đụng độ.

Vương Tiểu Minh hơi nhíu mày.

- Điều này chứng tỏ phần hồ sơ kia đã bị quá hạn. Hắn đã trưởng thành. Với lại điều này cũng không cho thấy là hắn đang thỏa hiệp, mà nó còn cho thấy thủ đoạn của hắn càng ngày càng kịch liệt. Chắc chắn hắn đã chuẩn bị một số thứ nào đó mà chúng ta không thể biết. Chỉ là hiện tại những thứ đó còn chưa phát huy ra được tác dụng mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment