- Tuy nhiên hiện tại những điều đó đã không còn quan trọng nữa. Vì chẳng mấy chốc nữa kết quả sẽ xuất hiện.
Lúc này hắn ta đã nhìn thấy Dương Gian đang thực hiện theo phương án đặt ra, tiếp xúc với cỗ quan tài quỷ đầu tiên.
Ở trong căn phòng, Dương Gian không có quá nhiều do dự, việc gì cần làm hắn đều đã làm rồi, còn lại chỉ là chờ đợi kết quả. Nếu làm nhiều như vậy mà còn không tạo ra được kết quả gì, thì hắn chỉ còn cách trách bản thân quá đen mà thôi.
Sau khi đến gần quan tài quỷ, hắn đưa mắt nhìn vào bên trong một chút.
Lần này ở bên trong quan tài quỷ không còn Cảnh sát quỷ, cũng không có con quỷ nào xuất hiện, nó đã trở thành một chiếc quan tài cực kỳ bình thường.
Điều duy nhất khiến hắn phải lưu ý chỉ có một mảng đen kịt ở bên trong quan tài, nó giống như một lối đi xuống địa ngục, khiến người ta phải kiêng kỵ.
"Lần trước mình trộm quan tài quỷ từ tay của Cảnh sát quỷ, khiến cho Cảnh sát quỷ không thể nào hoàn thành việc thai nghén. Nhờ đó vẫn còn một phần lực lượng lưu lại bên trong cỗ quan tài? Như vậy, chiếc quan tài quỷ không có nắp này đã trở thành một mảnh vụn trong mảnh ghép hình của Cảnh sát quỷ..."
Sau khi quan sát qua chiếc quan tài quỷ, Dương Gian đã hiểu rõ đại khái về nó. Sau đó hắn trực tiếp bước chân vào bên trong Cỗ quan tài
này.
Vừa bước chân vào trong, hắn ngay lập tức cảm giác được toàn bộ quỷ trong người đã bị áp chế. Chỉ là loại áp chế này khá đặc biệt, nó không khiến cho lệ quỷ trong người hắn thực sự rơi vào trạng thái chết máy, nhưng có thể khiến cho hắn không thể nào sử dụng năng lực của lệ quỷ.
Giống như nó đang tạo ra một chiếc xiềng xích vô hình quấn lấy ngự quỷ nhân không cho ngư quý nhân sử dụng năng lực vậy.
Sau khi cảm nhận trạng thái của bản thân một lúc, ánh mắt của hắn lại thay đổi, chuyển sang chiếc linh vị cũ kỹ đang được đặt trên chiếc ghế nhỏ ở phía trước quan tài quỷ.
"Chỉ cần tiếp xúc trực tiếp với thứ này, ý thức của mình sẽ bị nó thay đổi vào bên trong tấm linh vị?"
Đúng lúc này, trong lòng Dương Gian không khỏi có chút khẩn trương.
Có thành công dịch chuyển nguyền rủa theo như kế hoạch hay không thì phải nhìn vào lần hành động này. Nếu thất bại, vậy nguyền rủa của hộp âm nhạc sẽ đi theo ý thức của hắn vào trong tấm linh vị. Đó sẽ là thời khắc tồi tệ nhất của hắn... Thân thể bị Quách Phàm tiếp quản, còn ý thức sẽ bị nguyền rủa giết chết.
Toàn bộ những cố gắng của hắn từ trước đến giờ đều sẽ không còn tồn tại.
Mặc dù việc này khả năng cao sẽ khiến hắn gặp phải nguy hiểm, nhưng Dương Gian không thể không thực hiện, bởi vì hắn không có lựa
chọn.
Rất nhanh.
Hắn duỗi tay cầm tấm linh vị lên.
Xung quanh tấm linh vị bằng gỗ cũ kỹ này dính đầy máu, chúng đã khô lại khiến cho nó chuyển thành màu đen, giống như nó đã được qua tay rất nhiều người, lưu lại rất nhiều dấu vết của lịch sử. Tuy nhiên, ngay khi Dương Gian cầm vào tấm linh vị... Một cỗ khí tức âm lãnh trong nháy mắt xâm lấn toàn bộ thân thể của hắn. Ngay thời khắc đó ý thức của hắn như muốn rút ra khỏi thân thể, một cảm giác cực kỳ khủng bố.
Giống như bản thân đang chết dần chết mòn, mà không thể phản kháng.
Cùng lúc đó, sắc mắt của Dương Gian cũng nhanh chóng phát sinh biến hóa. Ban đầu bộ dạng của hắn rất tỉnh táo cùng trấn định nhưng càng về sau nó dần trở nên khủng hoảng cùng bất an. Dường như trong nháy mắt đó hắn đã biến thành một con người khác vậy.
Hình ảnh đen trắng trên tấm linh vị dần dần vặn vẹo, bắt đầu thay đổi bộ dạng.
Khuôn mặt của Dương Gian xuất hiện trong tấm di ảnh, còn khuôn mặt đang lưu lại ở trên đó của Quách Phàm lại dần dần phai màu, sau
đó biến mất... Cuối cùng khuôn mặt ở trên tấm linh vị đã hoàn toàn đổi lại thành khuôn mặt của Dương Gian.
Tại thời khắc này, hai người đã thay thế thân phận cho nhau và mọi việc diễn ra thuận lợi.
- Thành công?
Vương Tiểu Minh cảm thấy cực kỳ tò mò với vấn đề này. Hắn ta nhanh chóng nhích lại gần, dán người vào sát tấm kính để quan sát cho
rõ hơn.
- Như vậy hiện tại nguyền rủa của hộp âm nhạc đang ở đâu? Là đang bám lấy ý thức của Dương Gian bên trong tấm linh vị, hay vẫn ở lại trên thân thể của Dương Gian đang bị Quách Phàm thay thế?
Đáp án này sẽ quyết định xem ai sẽ là người sống, còn ai sẽ là kẻ chết thay.
Lúc này, đứng ở trong quan tài quỷ, Dương Gian' đột nhiên cử động. Hắn chậm rãi cử động đầu một cái, trong ánh mắt lộ ra mấy phần
mê mang cùng do dự. Dường như ý thức ở bên trong tấm linh vị quá lâu cho nên phản ứng có chút trì độn, không được giống như người bình thường. Có lẽ phải cần thêm thời gian để thích ứng.
- Tôi, tôi vẫn còn sống?
Giọng nói là của Dương Gian, nhưng ngữ khí lại là Quách Phàm. Sắc mặt hắn khẽ tỏ ra kinh ngạc, sau đó nhìn ra phía ngoài cửa sổ và nhìn thấy Vương Tiểu Minh, tiếp đó hắn bắt đầu nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra.
Quách Phàm nhớ ra được, khi đó hắn ta đang mời Vương Tiểu Minh uống trà. Nhưng sau đó tên này cứ khăng khăng muốn mượn tấm linh vị của hắn ta, kế đó hai bên phát sinh tranh chấp. Cuối cùng hắn ta đã phải thỏa hiệp.
Vốn cho rằng từ đó về sau bản thân sẽ phải chết, không nghĩ vậy mà hắn ta lại có thể còn sống sót. Cảm giác này giống như bản thân ngủ một giấc rất dài vậy, trước kia hắn ta chưa từng phải đợi ở trong tấm linh vị lâu như lần này. Dù sao ở trong đó càng lâu ý thức sẽ bị lệ quỷ ăn mòn càng nhiều, khả năng cao sau đó bản thân sẽ không thể nào trở lại được.
Vương Tiểu Minh ở ngoài cửa dùng bộ đàm hỏi:
- Quách Phàm, cảm giác hiện tại như thế nào rồi?
Căn phòng này có thể ngăn cách lực lượng linh dị, nhưng không thể ngăn cản tín hiệu điện thoại.
- Cảm giác rất tốt. Đường như tôi đã khôi phục lại như bình thường còn tốt hơn so với trước kia... Khoan, không đúng.
Quách Phàm hơi nhướng mày, hắn ta lập tức cúi đầu nhìn, lúc này tay của hắn ta vẫn còn cầm tấm linh vị, theo bản năng hắn ta vội vàng thu nó lại.
Thế nhưng hắn ta nhanh chóng phát hiện ra, đây không phải là thân thể của hắn ta.
- Đây là thân thể của Dương Gian?
Hắn ta nhìn thấy khuôn mặt của Dương Gian ở trên tấm di ảnh đen trắng trong linh vị, nhất thời hắn ta liền hiểu ra hết toàn bộ.