Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1236 - Chương 1236: Hùng Hài Tử Chính Hiệu

Chương 1236: Hùng Hài Tử Chính Hiệu

Hùng Văn Văn đã gia nhập vào đội ngũ tìm kiếm Quỷ Họa. Liệu thằng bé sẽ sống sót trở về? Dương Gian có cứu nó nếu cần không vẫn là một ẩn số:

Nghĩ một lát, Hùng Văn Văn nói:

- Như vậy đi, nếu lỡ con có xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, mẹ hãy cầu xin Dương Gian đến cứu con. Con không biết anh ấy có đáp ứng hay không nhưng mẹ cứ thử một lần đi. Đây là số điện thoại của anh ấy, những người khác không ai biết chỉ khi gọi vào số này mới liên lạc được với anh ta.

Nói xong, nó viết ra một dãy số điện thoại.

- Không phải Dương Gian đó đã sắp chết rồi à?

Tuy nhiên Trần Thục Mỹ vẫn chưa quên lời Lý Quân vừa mới nói.

Hùng Văn Văn nói:

- Chỉ là sắp chết mà thôi. Sắp chết chứ chưa có chết. Nếu anh ta chết thật thì thôi, dù sao Có gọi điện thoại cho người khác, người ta cũng không đến giúp con đâu.

Thân thể của nó đã bị quỷ ăn mòn rất nghiêm trọng. Dưới sự ảnh hưởng của quỷ, nó có thể dự cảm được Dương Gian chưa chết. Mà loại dự cảm này là cực kỳ chuẩn xác, không phải giống như của mấy lão thầy bói chuyên lừa người đâu.

Nhưng tất cả cũng chỉ giới hạn ở mức này thôi.

Còn việc hiện tại Dương Gian đang ở đâu, gặp phải nguy hiểm gì, nó hoàn toàn không thể biết. Trước mắt nó chỉ có thể thực hiện được việc dự đoán những thứ không quá khó khăn và phức tạp như này mà thôi.

Trần Thục Mỹ cầm lấy tờ giấy ghi số điện thoại, nhất thời tỏ ra ngẩn ngơ.

Lúc này cô ta đột nhiên nhớ tới cuộc nói chuyện giữa cô ta và Dương Gian, khi hắn đến nhà ăn cơm, nghĩ đến đây trong lòng cô ta đột nhiên có cảm giác xấu hổ.

Lần trước cô ta không đợi cho người ta ăn cơm xong đã đuổi người ta đi ra ngoài. Hiện tại Hùng Văn Văn gặp chuyện, người duy nhất mà cô ta có thể tìm kiếm sự giúp đỡ chỉ có một mình Dương Gian. Những người khác căn bản không thèm quan tâm đến sinh tử của Hùng Văn Văn.

"Cách làm người của mình thật sự là tệ hết mức."

Trong lòng Trần Thục Mỹ thầm oán trách bản thân.

Khoảng chừng 10 phút sau, Lý Quân đang đứng ở ngoài cửa thấy Trần Thục Mỹ dắt Hùng Văn Văn ra ngoài.

- Cảm ơn cô đã hiểu cho chúng tôi.

Lý Quân lập tức nói:

- Hùng Văn Văn, hiện tại chúng ta cần phải xuất phát ngay, không thể để những người khác chờ đợi quá lâu.

"Sao tôi luôn có cảm giác là anh đang lừa tôi nhỉ?"

Hùng Văn Văn bĩu môi nói thầm.

Lý Quân giả bộ như không nghe thấy, chỉ nói:

- Tôi cam đoan với cô, tôi sẽ chiếu CỐ Hùng Văn Văn thật tốt. Nhất định tôi sẽ đưa Hùng Văn Văn nguyên vẹn trả lại cho cô.

Khuôn mặt Trần Thục Mỹ vẫn lo lắng như cũ, không nói gì, chỉ hơi gật đầu.

Không bao lâu, hai người đi xuống dưới.

- Đứa trẻ này chính là Hùng Văn Văn? Có danh hiệu là Linh Đồng?

Lý Dương tò mò hỏi mấy người kia.

Hùng Văn Văn thấy ở trong đội ngũ Có một người xa lạ, liền chỉ tay về phía Lý Dương và nói:

- Lý Quân, tên nghèo khổ này là ai?

-

Lý Dương vô ý nắm tay lại, có một CỖ xúc động muốn gõ đầu cho tên này một cái.

Đến giờ xem như hắn ta đã hiểu vì cái gì đám người Liễu Tam lại gọi nó là Hùng Hài Tử. Lúc trước hắn ta cứ tưởng đó là do đứa trẻ này có họ Hùng. Nhưng hiện tại xem ra cái tên này cùng họ của nó không một chút quan hệ. Đây đúng là một Hùng Hài Tử chính hiệu.

- Hiện tại đã là thời điểm nào rồi?

Ở bên trong tầng năm của phòng thí nghiệm ở dưới lòng đất, Vương Tiểu Minh vừa mới ngủ dậy. Sau khi rửa mặt và dùng một chiếc đèn cồn để hâm nóng túi thức ăn nhanh. Sau đó vừa ăn vừa hỏi Vệ Cảnh.

Vệ Cảnh vẫn đứng yên tại chỗ, cách Vương Tiểu Minh không xa. Lúc này hắn ta đang nhìn chằm chằm mọi động tĩnh ở bên trong căn phòng thí nghiệm. Trông hắn ta chẳng khác gì một cỗ thi thể, không cần ăn, không cần uống, ngủ cũng không cần. Bản thân hắn ta cũng không hề cảm thấy mệt mỏi, có thể làm việc 24/24.

- Đã tám giờ tối rồi, dựa theo thời gian xác định từ trước đó, chỉ còn bốn tiếng nữa là nguyền rủa sẽ bộc phát.

Cách nói chuyện của hắn ta cực kỳ cứng nhắc, không một có chút tình cảm nào.

- Hiện tại chắc chắn ở bên kia đã bắt đầu thực thi kế hoạch nhắm vào quỷ họa.

Sắc mặt Vương Tiểu Minh khẽ động, tiếp tục ăn đồ ăn.

- Tình trạng của Quách Phàm thế nào rồi?

Vệ Cảnh nói:

- Dường như hắn ta đang ngủ. Kể từ năm tiếng trước, trong quan tài quỷ đã không còn bất cứ động tĩnh nào. Tuy nhiên tôi không nhìn thấy được tình hình ở bên trong quan tài quỷ nên không biết như thế nào.

Vương Tiểu Minh lập tức kiểm tra camera giám sát một lượt.

Đúng là năm tiếng trước Quách Phàm đang khống chế thân thể của Dương Gian có ngáp một cái, sau đó vặn vẹo, bẻ CỔ rồi nằm vào trong quan tài quỷ.

Vương Tiểu Minh nhíu mày.

- Nếu đến mười một giờ đêm mà Quách Phàm còn không tỉnh lại, nhớ đánh thức hắn ta.

Vệ Cảnh gật đầu nói:

- Được.

Vương Tiểu Minh hỏi:

- Tình hình mọi chuyện bên phía bác sĩ Trần như thế nào rồi? Có ai chết không?

Vệ Cảnh nói:

- Lúc trước tôi có thông qua điều tra của tổng bộ để xác nhận, đúng là hiện tại ở trong hành lang của tòa cao ốc này đang có một con quỷ lãng vãng. Không biết được mức độ nguy hiểm của nó, nhưng trước đó Cao Minh có tiếp xúc qua với nó một lần. Ngoài ra còn sử dụng camera giám sát để chụp lại bộ dạng có nó. Hiện tại toàn bộ tư liệu đã được gửi vào máy tính cá nhân của giáo sư Vương rồi. Còn về phần bác sĩ Trần, tạm thời vẫn sống.

- Để tôi xem sao.

Vương Tiểu Minh bật máy tính lên, đúng là đã nhận được một phần hồ sơ mới.

Sau khi mở ra file tài liệu kia, bên trong có video được lấy từ camera, ngoài ra còn có cả ảnh chụp.

Bên trong bức hình là một lối hành lang nhỏ trong tòa cao ốc. Lúc này ở trên hành lang đang có một người mặc chiếc áo liệm của người chết. Một đứa trẻ với làn da màu xanh đen, trong tay đang ôm một chiếc đầu người chết. Nó khẽ ngẩng đầu nhìn về phía camera giám sát, hai con mắt đỏ hỏn, không có đồng tử, khiến nó càng trở nên quỷ dị hơn... Trông con mắt của nó khá giống mắt quỷ.

- Quỷ chết đói?

Ánh mắt Vương Tiểu Minh ngưng tụ.

- Có điều tra được những tài liệu tương quan về nó không?

Bình Luận (0)
Comment