Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1242 - Chương 1242: Dặn Dò

Chương 1242: Dặn Dò

Vương Tiểu Minh vẫn đang tiếp tục suy nghĩ:

"Nếu trong phương án mà quỷ đưa cho mình đã có sẵn cạm bẫy, vậy sao mình có thể khẳng định hiện tại Dương Gian đã biến thành quỷ? Đây có lẽ là sự lừa dối trong tin tức, quỷ đã lợi dụng cách tư duy quán tình của mình, để mình nghĩ rằng ý thức của Dương Gian đã bị quỷ xâm lấn. Nhưng trên thực tế hắn vẫn còn sống, mà việc mình không tin sẽ khiến Dương Gian bị chết..."

"Nếu đã như vậy, vì sao hiện tại thi thể của Dương Gian lại không có bất cứ động tĩnh nào? Dường như mấy con quỷ trong người của hắn đã chết máy. Ngay cả mắt quỷ cũng không mở ra. Nếu hiện tại thứ đang khống chế thân thể của Dương Gian là quỷ, ít ra lúc này thân thể của hắn cũng phải bắt đầu hoạt động rồi mới đúng chứ?"

"Là do không phù hợp với quy luật giết người... Hay thứ bên trong vẫn chờ đợi mình mở cửa?"

Lúc này tâm tình hắn ta có chút thấp thỏm, bởi vì suy nghĩ vừa rồi đã để cho Vương Tiểu Minh ý thức được, vấn đề này căn bản không đơn giản như vậy.

Nó quá phức tạp.

Toàn bộ chuyện này còn lâu mới có thể đơn giản như những gì hắn ta tưởng tượng trước đó. Toàn bộ tin tức đều bị che giấu, chỉ đến khi nguyền rủa của hộp âm nhạc bắt đầu sắp sửa bộc phát thì nó mới lòi ra được một chút xíu. Những tin tức này rất rải rác, trước khi nhận được kết quả, cho dù là người thông minh nhất cũng không thể nào xâu chuỗi những manh mối này và liên tưởng đến tất cả mọi

chuyện.

Nhưng đợi đến khi kết quả thật sự xuất hiện, tất cả những manh mối đó đã trở nên hoàn toàn vô nghĩa.

- Giáo sư Vương, ngài làm sao vậy? Sao sắc mặt của ngài lại trở nên xấu như vậy?

Vệ Cảnh ở bên cạnh nhìn Vương Tiểu Minh, đồng thời chú ý đến trạng thái của hắn ta.

Sắc mặt Vương Tiểu Minh cực kỳ âm trầm, hắn ta cảm thấy bản thân đã bị lợi dụng.

Quan tài quỷ cũng tốt, tấm linh vị cũng được, ngay cả phương pháp giải quyết nguyền rủa của hộp âm nhạc cũng thế. Chỉ cần hắn ta động tâm và thực hành theo phương án này, sẽ có nghĩa là hắn ta đã đi vào trong một cái bẫy do quỷ tạo ra. Đến lúc đó những chuyện phía sau sẽ không còn do hắn ta quyết định nữa. Chỉ cần còn thực hiện theo phương án đó, hắn ta sẽ phải giẫm trúng cái bẫy kia.

Hắn ta không thể lùi.

Với lại hiện tại hắn ta đã trải qua chuyện này rồi, tiếp theo Quách Phàm sẽ chết, Dương Gian cũng không ngoại lệ. Cuối cùng chính tay hắn ta sẽ dựng dục ra một con quỷ đáng sợ thay thế Dương Gian. Một khi con quỷ này đi ra ngoài, hậu quả mà nó gây ra sẽ cực kỳ đáng SỢ, không thể nào tưởng tượng ra được.

"Cơ hội duy nhất là để ý thức của Dương Gian quay trở lại thân thể. Đánh cược khả năng Dương Gian chưa bị lệ quỷ xâm lấn, chưa chết... Nếu ngay cả Dương Gian cũng bị tấm linh vị xâm lấn, kết quả cũng chẳng khác hiện tại là bao nhiêu."

Vương Tiểu Minh nghĩ đến phương pháp duy nhất để có thể phá giải cục diện này.

Hắn ta quay đầu, nhìn về phía Vệ Cảnh ở bên cạnh. Sau đó nhìn về phía vũng máu ở chỗ linh vị bên trong căn phòng thí nghiệm.

Chỉ cần nhặt tấm linh vị và đặt nó lên trên người của Dương Gian, ý thức của hắn chắc chắn có thể trở lại.

Nhưng điều này cũng chỉ là có khả năng mà thôi. Bởi vì hiện tại hắn ta không thể nào biết được con quỷ bên trong người Dương Gian có muốn đổi ý thức lại cho hắn hay không. Khả năng cao ý thức của Dương Gian sẽ bị giam giữ mãi mãi ở bên trong tấm linh vị, trở thành một bức di ảnh mới.

"Cơ hội không cao, nhưng vẫn có thể cược. Nhân lúc thân thể của Dương Gian còn chưa hoạt động trở lại, mình phải nhanh chóng thực hiện việc đưa ý thức Dương Gian trở về. Nếu bỏ lỡ qua cơ hội này, khả năng Vệ Cảnh cũng không thể nào đối phó được Dương Gian."

Nói thật, Vương Tiểu Minh không thích hành vi đánh cược bất chấp như thế này.

Nhưng hiện tại hắn ta không có lựa chọn nào khác. Thậm chí hắn ta còn nghi ngờ đây có thể là một cái bẫy mà quỷ đặt ra. Nhưng dù biết đó là một cái bẫy đi nữa, Vương Tiểu Minh cũng phải giẫm vào. Nếu không chờ đến khi mấy con quỷ trong người Dương Gian dần dần khôi phục lại. Mức độ nguy hiểm sẽ gia tăng cực kỳ nhanh. Đồng thời nếu chờ quá lâu, dù có đưa được ý thức của Dương Gian trở về, có lẽ cũng đã muộn.

Hắn ta không muốn bản thân lại tạo ra một con quỷ với cấp bậc khó giải.

"Thật sự phải đánh cược hay sao?”

Vương Tiểu Minh đang chần chờ, sự bất an trong lòng hắn ta dần dần được phóng đại. Bởi vì hắn ta cho rằng toàn bộ chuyện này không

đơn giản như vậy. Nhất định còn có chỗ nào đó mà hắn ta không nghĩ đến. Chỉ là do lượng tin tức mà hắn ta nhận được không đủ, nên sẽ có một ít thứ bị hắn ta bỏ qua.

Vệ Cảnh bên cạnh tiếp tục nói:

- Giáo sư Vương, ngài có nghe thấy tôi nói không? Ngài không sao chứ?

Trong mắt hắn ta, Vương Tiểu Minh đang ở trong trạng thái thất thần, giống như đang chuyên tâm suy nghĩ vấn đề gì đó. Tuy nhiên sắc mặt của Vương Tiểu Minh lại không được tốt. Điều này khiến cho hắn ta không thể không lo lắng.

Vương Tiểu Minh lấy lại tinh thần, phất phất tay nói:

- Tôi không sao, rất khỏe. Thời gian không còn nhiều nữa, mở cửa đi. Đi vào lấy tấm linh vị đặt ở trên người của Dương Gian, để ý thức của hắn có thể trở về.

- Được.

Vệ Cảnh không chút do dự liền gật đầu đồng ý.

- Chờ một chút.

Bất chợt, Vương Tiểu Minh gọi lại.

Vệ Cảnh nói:

- Sao vậy?

- Cẩn thận một chút, nếu gặp tình huống dị thường, cậu phải ngay lập tức lui ra ngoài. Ngoài ra, không nên tiếp xúc trực tiếp với linh vị cùng với thi thể của Dương Gian. Tình hình hiện tại đã vượt ra ngoài dự đoán của tôi, bất cứ chuyện gì cũng có thể tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, không thể cứu vãn. Tuyệt đối không nên bồi táng cả bản thân của cậu vào trong đó.

Vương Tiểu Minh nói, dù không biết rõ tình hình, nhưng cố gắng căn dặn và nhắc nhở Vệ Cảnh.

Trước đây hắn ta không có thói quen này, nhưng hiện tại lại khác. Lần này hắn ta không có chút lòng tin nào vào phán đoán của bản

thân, cũng không có nắm chắc kết quả. Bởi vì, nếu trong trường hợp bình thường, hắn ta tuyệt đối sẽ không thực hiện mấy chuyện nguy hiểm như thế này. Nó không phù hợp với phong cách của hắn. Nhưng hiện tại hắn ta đã giẫm phải bẫy mà tấm da nâu tạo ra, cho nên

không còn cách nào khác, chỉ có thể cố gắng hết sức để cứu vãn tình hình, giảm bớt tổn thất.

Bình Luận (0)
Comment