Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1256 - Chương 1256: Vệ Cảnh Còn Sống?

Chương 1256: Vệ Cảnh Còn Sống?

Biến hóa của Quỷ dây thừng không gây trở ngại cho Dương Gian, Cảnh sát quỷ liệu sẽ cản trở bước đường của hắn?

Bẫy do tấm da nâu tạo ra là gì?

Thứ còn lại là Cảnh sát quỷ hay nhân tính của Vệ Cảnh?

Đừng quên ĐỀ CỬ để ủng hộ chúng tớ nhé! !!

Yêu Yêu Yêu! !! <3

Dương Gian đang đối kháng với quỷ dây thừng, đồng thời cũng đang kiểm chứng. Sau khi đối kháng với quỷ dây thừng, hắn đã tìm hiểu được một chút thông tin về bàn tay quỷ đang biến thành màu đen của hắn.

Tiếp đó, hắn nhìn về phía quỷ ảnh.

Ngay lúc đó, ở trên trên người của quỷ ảnh xuất hiện những bàn tay chân thực màu đen. Những bàn tay này túm lấy quỷ dây thừng với ý định tiến hành áp chế.

Quỷ dây thừng lập tức buông lỏng, quỷ ảnh đang giùng giằng để thoát khỏi khống chế.

Mặc dù áp chế của bàn tay quỷ đối với quỷ dây thừng vẫn đang tồn tại, nhưng hiệu quả không biểu hiện ra quá rõ ràng.

"Những bàn tay quỷ được diễn sinh ra từ bàn tay quỷ sẽ không thể nào áp chế ngọn nguồn của quỷ dây thừng một cách triệt để. Mặc dù có tác dụng, nhưng nếu để cướp lại quỷ dây thừng thì có lẽ chính mình phải đích thân ra tay mới được.”

Ở trong trong lòng Dương Gian đã có được một phán đoán đại khái về bàn tay quỷ.

"Nếu đã như vậy, mình cũng không cần để ý đến quỷ dây thừng. Cứ trực tiếp áp chế Vệ Cảnh là được. Quỷ ảnh của mình đang bị quấn, nhưng quỷ dây thừng của Vệ Cảnh cũng vô dụng."

Sau đó, Dương Gian lập tức mở ra bốn tầng quỷ vực.

Ở trong tình trạng Vệ Cảnh đang bị áp chế bởi chiếc đầu người chết, bốn tầng quỷ vực là đã đủ dùng.

Dương Gian biến mất khỏi vị trí cũ, tiếp đó xuất hiện ở phía sau lưng của Vệ Cảnh, giơ tay ra, dùng bàn tay quỷ túm lấy cánh tay của Vệ Cảnh. Toàn bộ lực lượng quỷ dị của bàn tay quỷ lập tức được dùng để áp chế Vệ Cảnh, chứ không hề chia sẻ lực lượng đi áp chế những

thứ khác.

"Có áp chế được không đây?”

Dương Gian cảm giác được dường như Vệ Cảnh không thể hành động, đang đứng yên tại chỗ.

Thực ra Vệ Cảnh dễ đối phó hơn Dương Gian tưởng tượng, hắn ta là dị loại thành công sống sót từ chuyện linh dị Cảnh sát quỷ. Có thể nói ở trong giới ngự quỷ nhân, khởi điểm của Vệ Cảnh là cực kỳ cao. Thử xem xét ở trên người Dương Gian là có thể hiểu, hắn đã phải gặp nguy hiểm đến từ việc lệ quỷ khôi phục mấy lần, đồng thời cũng đụng chạm không ít lần lệ quỷ tập kích thì mới có thể có được năng lực và địa vị như hiện tại.

Nhưng đối với Vệ Cảnh, hắn chỉ là một cuộc thí nghiệm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngủ một giấc là có thể đối kháng lại được với Dương Giang

Quả thật, nhân phẩm của người với người quá khác biệt, không thể nào so bì được.

"Sử dụng chiếc đầu người chết từ trong tay của quỷ đồng rồi dùng quỷ ảnh để triệt tiêu quỷ dây thừng tập kích, lại thêm quỷ vực của mắt quỷ cùng với áp chế từ bàn tay quỷ. Không lý nào tên Vệ Cảnh này còn có thể đối kháng lại.”

Lúc này Dương Gian đang túm lấy cánh tay của Vệ Cảnh.

. Mặc dù hắn chỉ nắm lấy một cánh tay, nhưng trong lòng hắn lại có cảm giác giống như bản thân đang tiến hành đụng chạm, với một con

quỷ vậy. Trong lòng không có chút tự tin nào, toàn là cảm giác bất an mãnh liệt.

Giờ phút này, Vệ Cảnh đang đứng sừng sững tại một chỗ, không nhúc nhích. Dường như áp chế đã phát huy hiệu quả. Mảnh quỷ vực màu đen nồng đậm ở xung quanh đang dần dần tiêu tán, quỷ vực của Cảnh sát quỷ đã không thể nào duy trì được nữa. Cũng như việc giam giữ quỷ chết đói lúc trước, khi giam giữ thành công, quỷ vực của nó sẽ tiêu tán toàn bộ chỉ trong thời gian ngắn.

Ngọn nguồn của quỷ vực chính là lệ quỷ, một khi lệ quỷ bị hạn chế, đương nhiên quỷ vực sẽ không thể tồn tại.

Tuy nhiên, ngay khi quỷ vực của Vệ Cảnh đang dần tiêu tán, thân thể của hắn ta lại xuất hiện sự dị thường.

Thân thể Vệ Cảnh không hề cử động, nhưng đầu của hắn ta lại chậm rãi xoay ra sau. Khiến cho cổ không ngừng vang lên những tiếng xương đứt gãy thanh thúy. Khuôn mặt bằng lãnh, không có biểu cảm của Vệ Cảnh xoay một trăm tám mươi độ nhìn về phía Dương Gian

đằng sau lưng.

Con ngươi Dương Gian Co rụt lại, toàn bộ lông tơ đều dựng đứng.

Đang đùa cái gì vậy.

Bị áp chế thành dạng này rồi mà vẫn còn có thể cử động? Chẳng lẽ tên gia hỏa này lại đang ép hắn phải dùng đến thanh sài đao loang lổ kia để chém cho hắn ta một nhát làm đôi ra thì mới thỏa lòng hay sao vậy?

Nhưng cái giá phải trả khi sử dụng thanh đao kia quá lớn, Dương Gian không muốn dùng vào lúc này, vì nó không đáng.

Có nên rút lui không?

Ngay lập tức ở trong đầu của Dương Gian xuất hiện một ít nghĩ muốn lùi. Hắn không đánh nhau người chết ta sống với Vệ Cảnh đang bị quỷ khống chế ở chỗ này. Hắn mới xử lý xong được nguyền rủa của hộp âm nhạc, ba con quỷ trong người là mắt quỷ, bàn tay quỷ và quỷ ảnh, đã đạt được một loại cân bằng nào đó mà trước giờ chưa từng có.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, với trạng thái này, hắn có thể sống rất lâu.

"Thôi, bỏ đi, số tiền này không đáng để mình mạo hiểm."

Dương Gian quyết định rút lui, không muốn liều mạng đấu cùng Vệ Cảnh.

Cướp quỷ dây thừng, xem như là thù lao của lần hành động này, còn những việc khác cứ để người khác đi lo liệu thôi.

Ngay khi Dương Gian đang định buông tay, chuẩn bị mang theo quỷ đồng rời khỏi đây. Thì chiếc đầu của Vệ Cảnh đang xoay về phía hắn đột nhiên há hốc mồm, sau đó phát ra âm thanh:

- Dương Gian?

Chỉ một tiếng gọi đơn giản, nhưng khiến Dương Gian phải giật mình kinh hãi.

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Vệ Cảnh còn sống?

Hay là hiện tại Vệ Cảnh đã bị lệ quỷ xâm nhập vào quá sâu. Quỷ đã có được trí nhớ của hắn ta, nên đang giả làm một người sống để trà

trộn.

Bất kể là gì thì khi phải đối mặt với cục diện quỷ dị, không thể nào hiểu được này. Cách mà Dương Gian cảm thấy tốt nhất chính là

chuồn.

Hắn buông tay ra, không muốn tiếp tục áp chế Vệ Cảnh.

Nhưng khi hắn buông tay ra, cánh tay màu đen sì sì, băng lãnh của Vệ Cảnh lại nhanh chóng túm lấy cổ tay của Dương Gian. Dường như hắn ta không muốn buông tha cho Dương Gian, không để hắn có thể chạy thoát.

- Là tôi, tôi, còn sống.

Trông Vệ Cảnh như một CỖ thi thể đang há hốc mồm, âm thanh phiêu đãng ở xung quanh, như lời thì thầm của lệ quỷ, vô cùng bằng lãnh, không mang theo một chút cảm tình.

Khi chứng kiến Vệ Cảnh đưa tay túm lấy cổ tay của bản thân, mặt Dương Gian trở nên cực kỳ ngưng trọng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt giống người chết vừa mới xoay một trăm tám mươi độ ra sau để nhìn hắn. Đối với việc Vệ Cảnh có thể mở miệng và gọi lên tên của bản thân, Dương Gian tỏ ra cực kỳ khó tin.

Bình Luận (0)
Comment