- Là anh đang nói chuyện với tôi, hay là quỷ đang nói chuyện với tôi vậy?
Hắn nhìn chằm chằm vào Vệ Cảnh, không biết từ lúc nào ở trong tay có thêm một thanh sài đao loang lổ những vết rỉ.
Đã bị áp chế đến mức độ này mà Vệ Cảnh vẫn còn có thể làm ra một số cử động nhất định. Đồng thời hắn ta còn có thể mở miệng nói chuyện. Dương Gian cảm thấy tình thế lúc này đã bắt đầu trở nên nghiêm trọng. Vì thế hắn chuẩn bị sẵn sàng sử dụng thanh sài đao này bất cứ lúc nào.
Không phải lúc nào Dương Gian cũng mang theo thanh sài đao bên người.
Trước khi tham gia thí nghiệm, hắn đã đến chỗ này và giấu thanh sài đao ở một chỗ sâu trong lòng đất. Hiện tại quỷ vực của hắn đang bao phủ toàn bộ khu vực này, có thể dễ dàng lấy nó ra nếu muốn.
- Tôi là Vệ Cảnh.
Giọng nói quái dị, trì độn quanh quẩn khiến cho người ta có một cảm giác giống như người nói là một con robot vậy.
Dương Gian càng nắm chặt thanh sài đao ở trong tay hơn.
- Anh nói anh là Vệ Cảnh thì tôi phải tin anh thực sự là Vệ Cảnh? Cứ coi như anh thật sự là Vệ Cảnh, thì với trạng thái hiện tại anh còn có thể sống sót được bao lâu? Vì cái gì không dứt khoát buông tay, để tôi xử lý anh, tránh sau này anh lại chết vì lệ quỷ khôi phục và tạo ra thương vong lớn hơn?
Hiện tại hắn bất kể là Vệ Cảnh còn sống hay đã chết. Dù là hắn ta đang dùng ý thức của hắn ta để trò chuyện với hắn, hay là do con quỷ kia điều khiển, khống chế Vệ Cảnh và có được trí nhớ của hắn ta, nên đang giả và trò chuyện như người sống.
Đối với Dương Gian mà nói, lúc này cứ giết Vệ Cảnh là cách ổn thỏa nhất. Cho nên Dương Gian nghĩ ngợi gì đến việc hoàn thành giao dịch với Vương Tiểu Minh, mà chỉ muốn xử lý Vệ Cảnh.
Bấy giờ, Vệ Cảnh không biết nên nói như thế nào. Dường như hắn ta đang tự hỏi, đồng thời cũng cảm thấy lời của Dương Gian là đúng. Trạng thái hiện tại của hắn ta chỉ là do ý thức có thể trở lại trong một đoạn thời gian ngắn ngủi. Nguyên do là vì vừa rồi Dương Giansử dụng mấy thứ để áp chế quỷ trong người nên hắn ta mới có thể tỉnh lại trong giây lát.
Tuy nhiên Dương Gian không thể nào kéo dài áp chế cho hắn ta, khả năng tỉnh táo lại mãi là không thể được.
Cách tốt nhất chính là nhân dịp hắn ta còn tỉnh táo thì để Dương Gian xử lý một cách nhẹ nhàng và nhanh chóng, có lợi cho thế cục.
- Cậu nói đúng.
Cuối cùng Vệ Cảnh cũng chậm rãi buông cổ tay của Dương Gian, dường như đã đưa ra được quyết định.
- Chờ một chút.
Nhưng đúng lúc này, ở phía sau vang lên giọng nói của Vương Tiểu Minh. Không biết từ lúc nào hắn ta đã chạy đến đường lớn, đồng thời chứng kiến những chuyện vừa rồi.
Mắt quỷ của Dương Gian nhìn chằm chằm vào hắn ta rồi hỏi:
- Anh muốn làm cái gì vậy?
Vương Tiểu Minh nói với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.
- Giữ cậu ta lại, tôi không cần cậu đuổi con quỷ ở bên trong người của Vệ Cảnh. Cậu chỉ cần giúp tôi giam giữ cậu ta vào bên trong phòng thí nghiệm là được. Còn những chuyện khác cứ để tôi xử lý.
Dương Gian nói:
- Anh lại định tạo ra thêm một vị Cảnh sát quỷ nữa hay sao?
Vương Tiểu Minh nói:
- Ba điều kiện mà tôi đáp ứng cậu vẫn sẽ được giữ nguyên.
Vẻ mặt Dương Gian hơi đơ một chút:
- Hiện tại hắn ta đang bị quỷ xâm nhập, khả năng đây chỉ là ý thức trở về trong thời gian ngắn ngủi, hoặc cũng có thể là do quỷ đang nói chuyện. Nên việc anh muốn cứu mạng sống của Vệ Cảnh là điều không thể nào. Đừng làm những chuyện không thể như vậy.
Vương Tiểu Minh nói:
- Dù có xảy ra vấn đề gì tôi cũng không cần cậu phải chịu trách nhiệm. Cậu chỉ cần giam giữ cậu ta lại giúp tôi là được. Những chuyện còn lại sẽ không hề liên quan gì với cậu nữa.
Dương Gian nhíu mày.
Hiển nhiên, việc ý thức Vệ Cảnh trở về đã khiến tên điên Vương Tiểu Minh này nảy sinh sự hứng thú. Nói không chừng tên này lại có
thêm mấy ý nghĩ điên cuồng nào đó cũng nên.
- Vậy thì tùy anh, như vậy tôi sẽ bớt được phiền phức.
Dương Gian do dự một chút, sau đó điều khiển quỷ vực, bắt đầu xâm nhập vào phòng thí nghiệm lúc trước.
Hắn túm lấy Vệ Cảnh, sau đó cùng cả quý anh dịch chuyển, trực tiếp xuất hiện ở bên trong tầng thứ tư dưới lòng đất của phòng thí nghiệm. Trong tầng này có một căn phòng an toàn. Trước khi dịch chuyển hắn cũng đã quan sát qua tầng năm rồi, toàn bộ căn phòng dưới tầng năm đã bị phá hủy nên không thể sử dụng.
Mặc dù sau khi bị áp chế Vệ Cảnh vẫn có thể hành động nhưng khá hạn chế. Vì vậy hắn ta không thể làm gì khác hơn là đứng yên chờ Dương Gian mang đi.
Vương Tiểu Minh quan sát mọi thứ xung quanh, sau khi biết bản thân đã trở lại tầng thứ tư dưới lòng đất. Hắn lập tức mở ra căn phòng an toàn ở trước mặt rồi nói:
- Dùng căn phòng này để giam giữ hắn ta hẳn sẽ không có vấn đề gì.
- Khoan đã, Vệ Cảnh cũng có quỷ vực. Với lại cấp bậc của quỷ vực rất cao, người bình thường không thể nào xâm nhập vào trong quỷ vực của hắn ta. Một khi để hắn ta chạy thì đừng có mà kêu tôi đến chùi đít đó.
Nói xong, Dương Gian xách Vệ Cảnh lên, sau đó ném vào trong và nhanh chóng đóng cửa lại.
Vệ Cảnh giống như một xác chết, bị vứt ở trên mặt đất, nằm yên bất động.
Đến khi Dương Gian buông tay, thu hồi quỷ đồng và chiếc đầu của người chết thì Vệ Cảnh mới bắt đầu phát sinh biến hóa.
Vệ Cảnh bị nhốt ở trong phòng lần nữa đứng dậy. Khuôn mặt xoay một trăm tám mươi độ ra phía sau nay trở lại hình dáng ban đầu. Không hề có bất cứ vết thương nào cả, dường như tất cả mọi thứ đã được nhanh chóng chữa trị xong.
"Tên này... Toàn bộ thương tổn đã biến mất. Việc này giống như khả năng khởi động lại của quỷ."
Mắt Dương Gian khẽ mấp máy.
Không trách được tên Vệ Cảnh này lại khó áp chế như vậy. Sau khi bị con quỷ bên trong tấm linh vị xâm lấn, dường như hắn ta đã được bù đắp được phần thiếu sót nào đó. Phải biết hiện tại hắn ta không còn là Cảnh sát quỷ thực sự. Nếu đó thực sự là Cảnh sát quỷ, năng lực của nó sẽ càng đáng sợ hơn. Dù có bị thanh sài đao của hắn chém đứt nó cũng có thể khôi phục lại một cách nhanh chóng.
- Được.