Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1271 - Chương 1271: Sương Mù

Chương 1271: Sương Mù

Hoàng Tử Nhã nói:

- Em mới không tin đâu, bạn bè bình thường cỡ nào có thể đáng giá được anh quan tâm, để ý như vậy?

Dương Gian nói:

- Sao Cô cứ thích hỏi lung ta lung tung thế nhỉ? Không muốn đi thì xuống xe, không cần phải theo tôi đâu?

- Nếu đội trưởng đã không thích em hỏi nhiều, vậy em sẽ không hỏi nữa.

Hoàng Tử Nhã khẽ vuốt vuốt mái tóc đen nhánh ở trên mặt, sau đó cầm lấy viên pha lê giá rẻ đeo ở trên Cổ để chơi đùa.

Càng nghe hai người nói chuyện, người tài xế taxi càng cảm thấy hồ đồ, không thể hiểu nổi. Vì vậy người này đành chuyên tâm lái xe.

Khi xe rời khỏi khu vực thành thị, cảm giác bất an ở trong lòng Dương Gian mới dần dần biến mất.

Đồng thời việc mí của mắt quỷ giật giật cũng khôi phục lại bình thường.

"Phạm vi có chút lớn."

Dương Gian nhìn bản đồ, phải từ khách sạn bình an ở trung tâm thành phố đến đường cao tốc nằm ngoài ngoại ô thì cảm giác dị thường kia mới biến mất.

Điều này cho thấy ảnh hưởng của quỷ họa đã vượt quá tưởng tượng của hắn.

Bởi vì tòa thành thị này lớn hơn rất nhiều so với thành phố Đại Xương.

Chứng kiến thành thị phồn hoa càng ngày càng xa ở phía sau lưng, cảm giác bất an trong lòng Dương Gian dần bình tĩnh trở lại.

Hắn đã chạy thành công.

Ngay khi phát hiện ra sự dị thường của thành phố này, hắn chuồn ngay lập tức. Bỏ đi một cách cực kỳ quả quyết. Thậm chí hắn tạm thời từ bỏ luôn việc tìm đến Tào Dương, để đoạt lại cây kéo quỷ. Hắn cảm thấy chuyện này có thể thư thư một đoạn thời gian, dù sao cây kéo quỷ cũng rơi vào tay của Tào Dương. Chắc cũng không có chuyện gì xấu đối với hắn, vì giữa hắn và Tào Dương cũng không có xung đột.

Tuy nhiên, dù Dương Gian không từ chức, hắn cũng sẽ từ chối không tham gia vào chuyện linh dị lần này của quỷ họa.

Rất đơn giản.

Mắt quỷ của hắn bị quỷ họa khắc chế, không thể sử dụng quỷ vực. Một khi hắn tiến vào bên trong thế giới của quỷ họa, khả năng cao hắn sẽ không ra được. Phải biết lúc này Dương Gian đã không còn sự bảo vệ từ nguyền rủa của hộp âm nhạc.

Nếu vẫn còn nguyền rủa thì hắn có thể thử một lần. Dù sao ở trong tình trạng đó hắn sẽ không chết, nên có thể đối cứng với quỷ họa một phen.

"Không biết quy tắc giao dịch của tủ quỷ có còn hiệu quả nữa hay không? s

Dương Gian bắt đầu trầm ngâm, hắn lại nghĩ đến một loại nguyền rủa khác.

Quy tắc giao dịch của tủ quỷ là quy tắc mang tính cưỡng chế, không thể từ chối. Với lại trước kia hắn cũng từng thử từ chối nhiệm vụ của tủ quỷ, hậu quả chính là tủ quỷ xuất hiện dị thương. Từ ngăn phía dưới của tủ quỷ thả ra một con lệ quỷ, khả năng cao đó là con quỷ mà

tủ quỷ dùng để truy sát người phá vỡ quy tắc giao dịch.

Nhưng lần này vì giải quyết nguyền rủa của hộp âm nhạc, Dương Gian đã đưa ra điều kiện giao dịch bảy ngày với tủ quỷ. Trong vòng bảy ngày này hắn sẽ nhận được sự bảo vệ của tủ quỷ.

Hiện giờ vẫn còn chưa hết bảy ngày.

Nên Dương Gian vẫn còn đang trong thời gian bảo vệ của tủ quỷ.

Khi hắn trầm ngâm suy nghĩ, thời gian cũng nhanh chóng trôi qua.

Người tài xế taxi chuyên tâm lái xe, trên đường không nói một lời. Sau khi chạy được khoảng hơn hai tiếng đồng hồ, xe đã tiến vào khu vực của huyện Tiểu An. Cái huyện nhỏ này cũng cách thành phố Đại Kinh không xa. Nếu tự lái xe, thì chắc chỉ tốn chừng ba tiếng. Tuy nhiên vì đây là huyện nhỏ, không đủ phồn hoa, nên bình thường không có ai muốn đi về phía này.

- Anh bạn trẻ, đã đến huyện Tiểu An, hai người muốn xuống xe ở đâu?

Người tài xế taxi quay đầu lại hỏi, sau đó nhịn không được khẽ liếc mắt nhìn Hoàng Tử Nhã ở đằng sau thông qua kính chiếu hậu.

Càng nhìn người này càng cảm thấy kinh diễm, hắn ta không ngờ được là trên thế giới này lại còn có cô gái xinh đẹp như vậy.

Hoàn mỹ đến mức khó tin, dường như người này không phải là người của thế giới này vậy.

Dương Gian nói:

- Sau khi vào trong huyện Tiểu An, anh cứ tìm một chỗ nào đó rồi dừng lại là được.

Người tài xế vừa nhìn lén Hoàng Tử Nhã, vừa dò hỏi:

- Không thành vấn đề. Tuy nhiên, số tiền mà lúc nãy cậu nói, cậu có thể trả trước không?

Dương Gian nói:

- Đọc Số tài khoản đi, tôi sẽ chuyển cho anh, một vạn đồng, tôi sẽ trả cho anh không thiếu một xu đâu.

Hắn nhanh chóng chuyển tiền cho người tài xế. Sau khi nhận được một vạn, người tài xế tỏ ra cực kỳ hưng phấn. Người này cảm thấy đúng là hôm nay hắn ta đã dẫm phải cứt chó rồi. Không ngờ lại chở trúng một tên phú nhị đại, ra tay cực kỳ xa hoa.

- A, cái gì vậy? Sương mù?

Ngay khi tài xế lái xe điều khiển xe chạy vào trong thị trấn thì phát hiện ra ở trên đường xuất hiện sương mù. Vốn ban đầu hắn ta còn không để ý, nhưng khi xe chạy sâu vào trong thị trấn thì sương mù càng ngày càng dày đặc. Đến cuối cùng tầm mắt đã bị ảnh hưởng, nên hắn ta không thể không giảm tốc độ.

“Nãy còn đang yên đang lành, sao đột nhiên sương mù lại xuất hiện vậy. Thật sự là kỳ quái. Trước gì mình chưa bao giờ chứng kiến sương mù xuất hiện nhanh như vậy.”

Người ta xế vừa lẩm bẩm, vừa nghiêm túc nhìn đường.

Ngồi ở phía sau, Hoàng Tử Nhã đưa tay đùa bỡn mái tóc, trên mặt lộ ra mấy phần quái dị:

- Đội trưởng, sương mù này, có gì đó không đúng? Trước kia em có đọc qua hồ sơ của Phùng Toàn, nếu em nhớ không nhầm thì danh hiệu của anh ta chính là... Quỷ vụ?

Ngay khi cô ta vừa nói xong hai chữ quỷ vụ.

Xe taxi đột nhiên thắng gấp, tuy nhiên vẫn đụng phải đuôi của chiếc xe phía trước.

Sương mù quá lớn, đèn xe không thể soi rõ, nên việc này giống như đang lái xe trong đêm vậy.

- Được rồi dừng xe ở đây đi, chúng ta xuống xe thôi.

Dương Gian lập tức mở cửa xe, sau đó đi đi xuống. Khi chứng kiến sương mù dày đặc, hắn không thể không nhíu mày.

Đúng là quỷ vụ của Phùng Toàn.

Trước đây hắn từng tiếp xúc với nó, nên có được ấn tượng nhất định.

Bình Luận (0)
Comment