Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1304 - Chương 1304: Chuyện Linh Dị Thăng Cấp

Chương 1304: Chuyện Linh Dị Thăng Cấp

- Tuy nhiên ở một thời điểm nào đó vẫn có thể sử dụng, ít ra cũng có thêm một lớp bảo vệ.

- Chỉ là tôi muốn biết, loại bảo vệ này là tạm thời hay là vĩnh viễn?

Nếu thứ này bảo vệ vĩnh viễn thì nguy hiểm, như vậy chẳng khác gì sau này tính mạng của người sử dụng bị trói buộc vào một chỗ với món đồ sứ này. Đồng thời món đồ sứ này cũng không phải là ngọn nguồn của lệ quỷ, ngọn nguồn thực sự hẳn là một con quỷ nào đó, mà con quỷ kia chắc chắn bị tổng bộ của nước Nhật khống chế.

Nếu thứ này chỉ là tạm thời, thì tính ứng dụng của nó rất lớn.

Vương Tín cố chịu đựng nỗi hoảng sợ và bất an, mở miệng nói.

- Chỉ cần lấy vật phẩm môi giới ra là có thể giải trừ loại trạng thái này.

- Là như vậy sao?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn cởi bao tay, sau đó đưa tay và chộp một cái.

Ngay lập tức bàn tay quỷ có màu đen của hắn lập tức lấy tờ giấy chứng nhận ở bên trong món đồ sứ quỷ dị ra ngoài.

Môi giới biến mất, đồng thời sự bảo hộ của món đồ sứ cũng bị mất tác dụng.

Chỉ trong nháy mắt, quỷ ảnh có thể dễ dàng gỡ xuống cánh tay của Vương Tín, giống như gỡ cánh tay của búp bê vậy.

- Được.

Dương Gian đeo bao tay, sau đó thu hồi quỷ ảnh.

Cánh tay của Vương Tín rơi xuống đất, vừa chạm đất, nó lập tức vỡ vụn thành mấy khối, không có máu chảy ra, giống như một món đồ sứ bị vỡ vậy.

"Nếu không dùng quỷ ảnh để ghép lại, cánh tay hắn ta sẽ không thể nào khôi phục. Đây là một loại tổn thương vĩnh viễn.”

Dương Gian lại xác nhận thêm được một tin tức khác.

Mặc dù cách thức này của hắn có hơi tàn khốc.

Nhưng hắn cho rằng nếu chỉ dùng một cánh tay của Vương Tín mà có thể biết được rõ toàn bộ tin tức của thứ này là đáng giá.

Chương Hoa chứng kiến hết toàn bộ nhưng không nói gì, chỉ cần Dương Gian không xử lý Vương Tín và những người này ở đây là được. Còn việc thăm dò và tạo ra những thương tổn kia, hắn ta sẽ không quan tâm. Với lại những người này cũng sẽ không vì bị mất đi một cánh tay mà gây chuyện.

Bởi vì chút chuyện nhỏ này căn bản không là gì cả.

- Được rồi, tôi sẽ nhận thứ này, đồng thời bỏ qua lỗi lầm lúc trước. Hiện tại mấy người có thể đi.

Dương Gian đứng lên và thu hồi món đồ sứ tàn khuyết kia.

Mặc dù không còn được hoàn chỉnh, nhưng nó vẫn còn có thể sử dụng được.

Đến lúc này, Vương Tín mới khôi phục lại tinh thần khỏi bóng ma tử vong. Hắn ta nghe được ý định bắt đầu tiễn khách của Dương Gian, nhưng đương nhiên hắn ta sẽ không muốn rời đi như vậy. Sau một hồi do dự, hắn ta cố lấy dũng khi, cắn răng nói:

- Ở chỗ của tôi có một phần hồ sơ về chuyện linh dị, mong đội trưởng Dương có thể nhìn qua một chút.

Nói xong, hắn hơi cúi đầu chào một cái.

Ngay lập tức, ở phía sau lưng hắn ta có một vị thuộc hạ vội vàng lôi ra một xấp tài liệu và để trên bàn.

Dương Gian lãnh đạm nói.

- Tôi chỉ tiếp thu lời xin lỗi của mấy người thôi. Còn chuyện linh dị, hiện tại tôi không có hứng thú…

Nhưng chưa nói xong, khi hắn nhìn thấy hình ảnh ở trên phần hồ sơ, ánh mắt liền ngưng tụ.

Hồ sơ được viết bằng tiếng Trung, hàng đầu tiên có ghi tên: Quỷ gõ cửa.

Đồng thời phía dưới là một bức ảnh chụp, người bên trong bức ảnh là một ông lão mặc trường sam, mặt mọc đầy thi ban, hai mắt tro lạnh, trông cực kỳ đáng sợ.

Đối với hắn mà nói, bức ảnh này rất quen thuộc. Là bức ảnh chụp qua cửa sổ thủy tinh. Đây hẳn là bức ảnh trước kia được đăng ở trên diễn đàn. Lúc trước tổng bộ đã xóa bỏ rồi, không nghĩ được vẫn bị bọn họ lấy được.

Đây là chuyện linh dị của quỷ gõ cửa.

Vương Tín nói:

- Đội trưởng Dương từng gặp qua chuyện linh dị này, đồng thời thành công sống sót. Nên tin tưởng đội trưởng Dương sẽ không xa lạ gì đối với chuyện này.

Dương Gian trực tiếp hỏi.

- Hiện tại con quỷ này đang ở đâu?

Trước kia hắn từng có ý định tìm kiếm quỷ gõ cửa. Chỉ là lúc đó không thích hợp, đồng thời bản thân hắn gặp chút vấn đề. Cho nên không dám đi đụng vào ông lão này. Cho dù hắn biết ở trong túi của ông lão này đang chứa đựng một bí mật, nhưng không thể không từ bỏ. Dù sao sinh mạng cũng mới là thứ quý giá nhất. Vương Tín lập tức đáp:

- Thành phố Kobe.

Dương Gian cười nhẹ một tiếng, nụ cười rất lạnh, không mang theo chút tình cảm nào:

- Thì ra nó đã chạy đến chỗ của mấy người, không trách được mấy người lại nóng lòng như vậy. Lần trước tên Vương Dã kia cũng nói là mời tôi xử lý giúp hắn ta một chuyện linh dị cấp A, hiện tại xem ra chuyện mà hắn ta nhờ chính là chuyện linh dị của quỷ gõ cửa.

- Trong tổng bộ của mấy người không có ngự quỷ nhân nào xử lý được à? Sao phải nghĩ cách xin tôi giúp đỡ vậy.

Hắn không nghĩ rằng chuyện linh dị của quỷ gõ cửa có thể uy hiếp được tổng bộ của bọn họ.

Khả năng duy nhất chính là chuyện linh dị này đã thăng cấp… So với lần đầu tiên hắn gặp, chuyện linh dị này đã có thêm nhiều biến số khủng bố hơn.

Nếu là chuyện linh dị khác, Dương Gian sẽ không có hứng thú. Vất vả lắm hiện tại hắn mới có thể trở về thành phố Đại Xương. Đang tính nghỉ ngơi một đoạn thời gian, trải nghiệm cuộc sống bình tĩnh như trước.

Nhưng nếu là chuyện linh dị của quỷ gõ cửa thì lại khác.

Chuyện linh dị này là chuyện luôn canh cánh ở trong lòng của hắn.

Chuyện này không hẳn vì trước đó hắn từng suýt chết do chuyện linh dị của quỷ gõ cửa ở trong trường Thất Trung. Mà là sau khi hắn đi điều tra qua một lượt, hắn biết được ông lão này khả năng chính là một trong những vị ngự quỷ nhân từ thời kỳ Dân quốc. Sau đó chết vì lệ quỷ khôi phục và tạo nên chuyện linh dị. Đồng thời trên người của lão còn cất giấu bí mật nào đó.

Dương Gian rất ngạc nhiên, đồng thời cũng muốn tiếp cận và thăm hỏi bí mật này. Nên hắn khá chú ý đến chuyện linh dị của quỷ gõ cửa.

Nhưng chuyện linh dị của quỷ gõ cửa là một chuyện linh dị đã xảy ra từ rất lâu rồi. Nếu tính toán kỹ thì cũng phải nửa năm. Ở trong quãng thời gian nửa năm này, liệu hắn còn có thể xử lý được nó nữa hay không là một vấn đề cực kỳ lớn.

Bình Luận (0)
Comment