Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1303 - Chương 1303: Vật Phẩm Môi Giới

Chương 1303: Vật Phẩm Môi Giới

Hành động vừa rồi của Vương Tín hẳn là đang dừng vật phẩm môi giới nhằm thỏa mãn điều kiện kích hoạt của quỷ sứ.

Dương Gian dùng mắt quỷ và nhìn thấy toàn bộ quá trình.

Lúc này tờ giấy chứng nhận của Vương Tín đang bị quỷ sứ đè phía dưới đột nhiên bị một cỗ khí tức quỷ dị cảm nhiễm, đồng thời dần dần di chuyển.

Giống như có một thứ gì đó đang khống chế tờ giấy chứng nhận này.

Cuối cùng, tờ giấy chứng nhận này của Vương Tín đột nhiên biến mất khỏi phía dưới quỷ sứ. Rõ ràng phía dưới món đồ sứ này cũng không có bất cứ lỗ hổng nào. Nhưng tờ giấy chứng nhận này lại có thể dùng một cách thức nào đó không ai hiểu được để xuất hiện ở bên trong món đồ sứ. Sau đó nó dần dần bị lực lượng linh dị bị phong ấn bên trong nhuốm toàn bộ.

Dương Gian đang quan sát, nhưng không vì thế mà việc tập kích bị dừng lại, quỷ ảnh vẫn tiếp tục tấn công Vương Tín.

Quỷ ảnh túm lấy tay của Vương Tín, nó không tạo ra quá nhiều hành động, chỉ cầm và kéo nhẹ một cái.

Quỷ ảnh có thể gỡ và lắp ghép các bộ phận của thân thể, là một con lệ quỷ cực kỳ đáng sợ. Sau khi tiếp xúc với người sống, dù nó chỉ lôi nhẹ một cái thôi cũng đã có thể dễ dàng gỡ được cánh tay của người đó.

Nhưng lần tập kích này của quỷ ảnh lại không có hiệu quả.

Sắc mặt Vương Tín trở nên trắng bệch. Cánh tay hắn ta đột nhiên giống như bị mất đi tri giác. Nhưng nó vẫn còn dính lấy trên thân thể hắn ta, không bị gỡ xuống.

Chương Hoa ở bên cạnh chứng kiến hết toàn bộ mọi chuyện, liền vội vàng nhắc nhở.

- Đội trưởng Dương, nên chú ý một chút. Dù sao hắn ta cũng là người của tổng bộ nước ngoài. Nếu bị chết ở chỗ này một cách vô duyên vô cớ, chúng ta cũng hơi khó bàn giao.

Động thủ cũng được nhưng cần có lý do, nếu không bên phía tổng bộ rất khó bàn giao lại cho người ta.

Dương Gian không nói gì. Lúc này hắn lại bắt đầu cảm thấy hứng thú. Bởi vì Vương Tín chỉ là một người bình thường, vậy mà nhờ vào sự giúp đỡ của món đồ linh dị kia lại có thể ngăn cản quỷ ảnh tập kích.

Mặc dù tập kích của quỷ ảnh chỉ mang tính thăm dò, nhưng có thể ngăn cản được đã là không tệ rồi.

"Thử xem cực hạn của thứ này đạt đến mức nào.”

Dương Gian không nói gì, chỉ điều khiển quỷ ảnh bắt đầu xâm nhập thân thể của Vương Tín.

Vương Tín trợn tròn hai mắt, hắn ta phát hiện ra thân thể đang nhanh chóng mất đi tri giác. Giống như có con lệ quỷ nào đó đang cướp bóc quyền khống chế thân thể này của hắn ta vậy.

Khi quỷ ảnh xâm lấn càng ngày càng sâu, cánh tay không có động tĩnh của Vương Tín dần dần xuất hiện sự dị thường.

Cánh tay biến thành màu đen vì bị quỷ ảnh bao phủ dần dần vặn vẹo, biến dạng.

Cũng ngay lúc này, món đồ sứ hình người quái dị và dữ tợn kia dần dần xuất hiện động tĩnh. Trên cánh tay của món đồ sứ tương ứng với cánh tay của Vương Tín bắt đầu xuất hiện từng vết rách nhỏ.

“Răng rắc, răng rắc.”

Cánh tay Vương Tín bị vặn gãy, phát ra từng tiếng xương gãy. Đồng thời cánh tay của món đồ sứ kia cũng bắt đầu nứt nẻ, từng vết nứt dần trở nên lớn hơn.

Rõ ràng canh tay đã bị biến dạng, nhưng Vương Tín không hề cảm thấy đau đớn. Chỉ biết trơ mắt nhìn cánh tay của hắn ta biến dạng, cùng với thân thể đang dần mất khống chế.

- Ở một mức độ nào đó đó, nó có thể ngăn cản tập kích của lệ quỷ. Đúng là một món đồ không tệ.

Dương Gian cảm thấy món đồ linh dị này khiến cho hắn cảm thấy một chút kinh hỉ.

Thứ này còn dễ dùng hơn quỷ nến rất nhiều.

Quỷ nến nhất định phải duy trì, bất cứ lúc nào cũng trong tình trạng cháy thì mới có tác dụng. Đồng thời mỗi khi có quỷ tiếp cận, quỷ nến sẽ tiêu hao nhanh hơn. Mặc dù giá trị của nó rất lớn, nhưng lại là thứ tiêu hao rất nhanh. Không hiếm những trường hợp quỷ nến bị cháy hết trước khi thời điểm mấu chốt xảy ra. Còn thứ này chỉ khi nào bị quỷ tập kích mới tiêu hao, còn quỷ không tập kích nó sẽ giữ nguyên trạng thái như lúc đầu, không có bất cứ biến hóa nào.

- Chết tiệt, xin các hạ nhanh chóng thu tay với tổ trưởng, nếu không tôi sẽ không khách khí với các hạ.

Đúng lúc này có một vị thuộc hạ trung thành nào đó của Vương Tín thấy hắn ta bị Dương Gian tra tấn như vậy thì lên tiếng. Không biết người này lấy dũng khí ở đâu ra, đột nhiên bước lên trước, rút súng lục ra chỉ về phía Dương Gian.

Dương Gian không thèm nhìn tên này, một chút cũng không, chỉ chăm chăm quan sát biến hóa của món đồ sứ hình người quỷ dị kia.

Vương Tín vẫn còn có thể nói chuyện, thấy vậy hắn ta lập tức quát lớn:

- Lui ra. Chỗ này không đến lượt cậu xen vào. Đây là khảo nghiệm của đội trưởng Dương đối với tôi.

Mặc dù hắn ta rất sợ bản thân sẽ phải chết ở chỗ này, nhưng trước khi chết hắn ta không thể phá hỏng nhiệm vụ lần này.

Vốn dĩ người thuộc hạ này cũng bị máu xông lên não, lúc này bị quát hắn ta cũng tỉnh táo lại một chút. Nhất thời sắc mặt người này trở nên tái nhợt, vội vàng thu súng.

Đến lúc này Dương Gian mới mở miệng nói:

- Đúng là một món đồ không tệ. Có đủ khả năng ngăn cản được quỷ ảnh của tôi tập kích. Nếu người bình thường cầm thứ này, chắc chắn có thể dễ dàng sống sót khỏi một chuyện linh dị bình thường. Tuy nhiên tôi muốn biết, nếu món đồ sứ này nhận thương tổn, thì người được nó bảo vệ có bị thương hay không?

Nói xong, hắn liền cầm lấy một chiếc dao gọt hoa quả trên xe đẩy thức ăn, rồi chém vào cánh tay của món đồ sứ hình người kia.

Lúc trước trên cánh tay của món đồ sứ này đã xuất hiện vết nứt, nên lúc này bị Dương Gian chém thêm một nhát liền bị dứt đoạn.

Cùng lúc đó, cánh tay kia của Vương Tín cũng giống như món đồ sứ kia, trở nên vỡ vụn thành từng mảnh. Nhưng nhờ sự bảo vệ của quỷ ảnh, nên cánh tay của hắn ta vẫn còn duy trì bộ dạng tương đối hoàn chỉnh. Nếu không có quỷ ảnh, chắc chắn cánh tay này của hắn ta đã bị vỡ nát.

Dương Gian nói:

- Suy đoán của tôi rất chính xác, một khi món đồ sứ này bị phá hủy, người được nó bảo vệ sẽ phải nhận thương tổn tương tự. Thay vì nói nó là một món đồ linh dị bảo vệ ngự quỷ nhân, chi bằng nói nó là một loại nguyền rủa.

Bình Luận (0)
Comment