Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1302 - Chương 1302: Đồ Sứ

Chương 1302: Đồ Sứ

Ở bên trong là một món đồ sứ.

Màu sắc của món đồ sứ này có chút quái lạ, gồm hai màu đen đỏ trộn lẫn với nhau khiến nó lộ ra vẻ u ám, quái dị. Đồng thời hình dạng của món đồ sứ này cũng khá đặc biệt. Nó giống như một người đang ngửa mặt lên trời, há miệng, đưa hai tay lên trên. Bộ dạng vừa thống khổ vừa dữ tợn, giống như đang cầu cứu ai đó, lại tượng tự một người gặp phải tra tấn kinh khủng nhưng không thể thoát khỏi.

- Một món đồ sứ?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, con mắt quỷ trên trán chậm rãi mở ra.

Một tầm mắt được bao phủ bởi thế giới màu đỏ xuất hiện ở trong đầu của hắn.

Mắt quỷ đang dòm ngó món đồ sứ này.

Mắt quỷ khác với ánh mắt của người bình thường. Dương Gian có thể loại bỏ một số thứ có thể được mắt quỷ nhìn xuyên như vách tường, bàn, ghế, mặt sàn. Tuy nhiên cũng có một số thứ mắt quỷ không thể nhìn xuyên qua được như vàng, lệ quỷ.

Thông qua mắt quỷ Dương Gian nhìn thấy được ở phía trên món đồ sứ này có một luồng khí màu đen, âm lãnh đang quanh quẩn. Luồng khí màu đen này có hình dạng giống như một người, y như đúc với món đồ sứ.

Con mắt người ở trên món đồ sứ quỷ dị này khẽ chuyển động, nhìn chằm chằm về phía Dương Gian.

"Không phải quỷ, nhưng cực kỳ quỷ dị… Giống như có ai đó dùng một phương pháp đặc thù nào đó để lấy lực lượng linh dị của quỷ ra ngoài và phong ấn nó vào món đồ sứ này. Nó tương tự như một con quỷ nô, nhưng phần nhiều lại giống như một món đồ linh dị được ai đó tạo ra hơn.”

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng, cố gắng phân tích bản chất của món đồ.

"Nó tương tự như quỷ nến, búp bê thế mạng…Đều là những món đồ linh dị nhân tạo, là sản phẩm của phòng thí nghiệm. Hẳn là có thể sản xuất thứ này hàng loạt, nhưng chỉ có thể sử dụng một lần.”

Suy đoán thì suy đoán, nhưng Dương Gian vẫn phải hỏi thăm.

- Đây là thứ gì?

Vương Tín nở một nụ cười rồi nói:

- Đội trưởng Dương, ngài có thể gọi nó là, quỷ sứ.

- Đây là thành quả nghiên cứu lớn nhất của xã đoàn chúng tôi. Đến hiện tại chỉ có một vài ngự quỷ nhân của xã đoàn là có thể sở hữu nó mà thôi. Là một món đồ cực kỳ quý giá, nếu bán ra thị trường ít nhất cũng phải một tỷ.

Sắc mặt Dương Gian rất bình tĩnh:

- Tôi không nghi ngờ về cái giá một tỷ của nó. Tôi chỉ muốn biết tác dụng cụ thể của nó, nó làm được cái gì? Nếu đã là một món đồ linh dị nhân tạo, chắc chắn nó phải có đặc điểm nào đó đặc thù chứ.

Vương Tín nói:

- Đúng vậy, trước đó đội trưởng Dương cũng từng tiếp xúc qua với những thứ cùng loại với nó rồi, tôi sẽ không thừa nước đục thả câu. Tác dụng của thứ này chính là ngăn cản lệ quỷ tập kích giúp ngự quỷ nhân, bảo vệ sinh mạng của ngự quỷ nhân.

Dương Gian hỏi.

- Là loại đồ vật dùng để bảo vệ? Tương tự với quỷ nến?

Vương Tín trả lời.

- Nó khác với quỷ nến.

Dương Gian nói:

- Thú thật, tôi cũng không quá yên tâm với thứ này. Nên cách tốt nhất chính là thử một chút xem sao. Tôi cho cậu nửa phút để chuẩn bị, nửa phút sau tôi sẽ lập tức dùng quỷ tập kích cậu. Tôi muốn xem xem món đồ sứ này có thể bảo vệ được sinh mạng cho cậu hay không.

- Nếu không được, thì cậu chỉ còn cách chết. Còn nếu thành công, xem như tôi đã nhận món lễ vật này.

Vương Tín nhất thời trợn tròn hai mắt, lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc.

Dương Gian không nói thêm lời nào, chỉ nhìn thời gian:

- Còn có hai mươi giây.

Vương Tín vội vàng nói, giọng điệu có chút kinh hoảng.

- Món đồ quý giá như này không nên dùng để bảo vệ một người bình thường như tôi. Chỉ có loại nhân vật như đội trưởng Dương mới xứng đáng sử dụng thứ này.

- Còn mười giây.

Dương Gian không trả lời, nhưng ở sau lưng của hắn lại xuất hiện một bóng không đầu màu đen, thứ này đang từ từ đứng lên khỏi mặt đất.

Mặc dù đang là ban ngày, nhưng khi quỷ ảnh vừa xuất hiện, ánh sáng xung quanh lập tức trở nên ảm đạm, đồng thời còn tràn ngập một cỗ khí tức âm lãnh.

"Hắn không hề nói đùa, người này đang nghiêm túc."

Mồ hôi lạnh trên đầu Vương Tín bắt đầu ứa ra. Hắn ta bắt đầu cảm thấy người trước mặt có phải bị điên hay không. Đang còn nói chuyện tốt đẹp với nhau, vậy mà chỉ trong nháy mắt đã thay đổi, muốn dùng tính mạng của hắn ta để thử, để kiểm tra tính thật giả của món đồ sứ này.

- Giấy chứng nhận, mau, mau đưa giấy chứng nhận cho tôi.

Lúc này, hắn ta không dám do dự nữa, vội vàng cùng hoảng sợ hô to với một người phía sau.

Người thuộc hạ sau lưng hắn ta nhanh chóng tìm kiếm trong túi công văn. Sau đó vội vàng đưa cho Vương Tín một tờ giấy chứng nhận. Bên trên tờ giấy chứng nhận này có tên của hắn ta nhưng tên hắn ta không phải là Vương Tín, mà là Trường Cốc Xuyên Tín.

- Nhanh lên.

Vương Tín vô cùng nóng nảy, ngay khi nhìn thấy đưa tờ giấy chứng nhận liền cướp lấy.

- Đến lúc rồi.

Thanh âm lạnh lùng của Dương Gian vang lên, hắn đã nói nửa phút là nửa phút, sẽ không cho hắn ta thêm một giây một phút nào.

Quỷ ảnh động.

Giống như lệ quỷ đang hành động, nhanh chóng đi về phía Vương Tín.

Ánh sáng xung quanh nhanh chóng thay đổi, trở nên tối tăm. Bóng đen ngay lập tức che khuất tầm nhìn của hắn ta, đồng thời có một cỗ khí tức âm lãnh xâm nhập vào da khiến cho hắn ta không nhịn được phải rùng mình một cái.

Vương Tín không để ý đến quỷ ảnh đang nhanh chóng tiếp cận. Sau khi cầm được tờ giấy chứng nhận, hắn ta nhanh chóng lôi món đồ sứ từ trong tủ sắt ra và đặt tờ giấy chứng nhận lên trên.

Sau khi làm xong, hắn ta mới thở phào một hơi.

"Môi giới?"

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích.

Những vật phẩm linh dị muốn phát huy tác dụng cần có một thứ gọi là vật môi giới. Chứ nó cũng không thể đột nhiên phát huy tác dụng ra ngay được. Ví dụ như búp bê thế mạng, nó cần có một giọt máu của người sử dụng, sau đó búp bê thế mạng mới có thể thay thế người sử dụng chết một lần. Lại ví dụ như cây kéo quỷ, nó cần có ảnh chụp và tên để làm vật môi giới, hoặc như thanh sài đao quỷ dị kia, cần phải giẫm trúng dấu chân hoặc là chạm vào dấu tay thì mới có thể phát động.

Bình Luận (0)
Comment