Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1301 - Chương 1301: Đồ Vật Linh Dị Của Trừ Linh Xã

Chương 1301: Đồ Vật Linh Dị Của Trừ Linh Xã

Chương Hoa gật gật đầu, cảm thấy việc này có chút đạo lý.

Giữa các phân bộ tổng bộ của các quốc gia đều có hành động lôi kéo ngự quỷ nhân tham gia. Đây là chuyện cực kỳ bình thường. Trong lòng mỗi người đều hiểu rất rõ, nhưng không có ai đứng ra ngăn cản. Nên có thể coi như đây là thỏa thuận ngầm giữa các quốc gia với nhau.

Bởi vì mấy nước lớn đương nhiên sẽ có ưu thế về phương diện này, bọn họ có thể đưa ra giá cao hơn nên lôi kéo được nhiều ngự quỷ nhân hơn. Vì vậy mấy nước lớn này sẽ không ai dại gì mà đi cấm đoán việc này cả.

Lúc này Trương Lệ Cầm đi đến bên cạnh hắn, nhỏ giọng nói:

- Tổng giám đốc Dương, có cần tôi và Giang Diễm tránh đi một lúc không?

Dương Gian ra hiệu rồi nói:

- Hai người đi qua phòng an toàn bên kia chờ một lúc đi. Đến khi nào tôi gọi thì hai người hẳn ra. Có lẽ chuyện tiếp theo sẽ có chút dông dài, không có quan hệ đến hai người, nên tốt nhất đừng lộ mặt ra.

- Cậu yên tâm đi, bọn tôi sẽ tránh né thật xa.

Giang Diễm liên tục gật đầu, sau đó lôi kéo Trương Lệ Cầm đi đến phòng an toàn bên cạnh.

Căn phòng an toàn này là của vị tổng giám đốc lúc trước của tòa nhà này, hiện tại chỗ này đã bàn giao lại cho Dương Gian, căn phòng này được hắn sở hữu theo lẽ đương nhiên.

Không lâu sau.

Một đám người xa lạ mặc âu phục màu đen xuất hiện ở bên trong tầng này.

Đi đầu là một người đàn ông chừng bốn mươi, dáng người không cao, có hơi nhỏ và gầy. Đầu người này trọc lóc, trên mặt có khá nhiều nếp nhăn. Cảm tưởng đầu tiên khi nhìn thấy người này là một loại uy nghiêm và hung hãn. Nhưng khi người này đi đến trước phòng làm việc của Dương gian liền thay đổi, trên khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười, tỏ ra cực kỳ nhiệt tình và kích động.

Vừa đi vào, Vương Tín liền xoay người cúi đầu.

- Vị này chắc hẳn là mắt quỷ, Dương Gian các hạ đúng không, ngài khỏe chứ. Hôm nay tôi lấy làm vinh hạnh khi có thể thấy mặt đội trưởng Dương.

Không chỉ hắn ta, mà tám người thuộc hạ mặc âu phục ở phía sau cũng đồng loạt xoay người cúi đầu hành lễ với Dương Gian.

Lễ tiết khá chỉnh tề, khiến cho người ta cảm giác bản thân được đãi ngộ rất cao. Khiến cho những người ở tầng lớp bình thường có một loại cảm giác thụ sủng nhược kinh, rất dễ khiến mấy người có lòng hư vinh thỏa mãn.

Dương Gian ngồi ở trên ghế sô pha, dùng ống hút hút sữa đậu nành trong ly, sau đó khẽ nhìn qua đám người rồi nói:

- Trước đó tôi từng giết một người tên là Vương Dã, không biết cậu có quen với người này không?

Nụ cười trên mặt của Vương Tín lập tức trở nên cứng đờ.

Hắn ta đương nhiên biết chuyện này, ở trong xã đoàn của bọn họ, Vương Dã là một tổ trưởng, là người có trí tuệ. Ngay cả hắn ta đều bội phục Vương Dã. Nhưng mấy ngày trước bọn họ nhận được tin tức Vương Dã đã bị giết, lúc đó cả đám đều có cảm giác không thể tưởng tượng nổi. Sau này bọn họ mới được biết, người xử lý Vương Dã chính là vị ngự quỷ nhân có danh hiệu mắt quỷ này.

Vương Tín nói:

- Vương Dã là tổ trưởng tổ thứ hai của xã đoàn chúng tôi. Cậu ta chắc chắn có chỗ nào đó đắc tội với các hạ. Vẫn hy vọng đội trưởng Dương không vì sai lầm cá nhân của cậu ta mà sản sinh ra những hiểu lầm không đáng có đối với chúng tôi. Lần này chúng tôi mang theo thành ý cực kỳ lớn để đến thăm hỏi, đồng thời cũng xin lỗi đội trưởng Dương vì chuyện của Vương Dã.

Dương Gian nói:

- Vì một người chết mà mấy người đứng ôm cây đợi thỏ ở thành phố Đại Xương, chờ đến khi tôi về, sau đó đến nhà xin lỗi? Chuyện này mấy người nên dùng để lừa những đứa trẻ lên ba mà thôi. Được rồi, con người tôi không có ấn tượng tốt đối với quốc gia của cậu lắm. Đương nhiên là ngoại trừ mấy cô gái đáng yêu kia ra. Cho nên mấy người hãy trình bày vấn đề ngắn gọn thôi.

- Tôi không muốn tý nữa ở chỗ này lại có thêm mấy cỗ thi thể đâu. Dù sao người chết rất dễ khiến quỷ xuất hiện.

Nói xong, hắn lại cúi đầu uống sữa đậu nành.

Nghe vậy, cả người Vương Tín vô ý thức căng cứng, trên trán chảy ra một tia mồ hôi lạnh.

Nói thật, giao tiếp với một vị ngự quỷ nhân là hành động cực kỳ nguy hiểm. Huống hồ trước đó Vương Dã còn không để lại ấn tượng tốt với Dương Gian.

- Chúng tôi tuyệt đối không dám lừa dối đội trưởng Dương đâu. Mục đích thực sự của lần này chính là vì bồi tội. Thứ bên trong rương cũng chính là đồ dùng để nhận lỗi, hi vọng đội trưởng Dương có thể nhận lấy.

Lúc này Vương Tín cũng không dám tiếp tục nịnh nọt nữa, tránh lại gây ra tình trạng phản tác dụng. Hắn ta nhanh chóng đưa tay ra hiệu cho một tên thuộc hạ.

Ngay lập tức.

Một chiếc rương vàng được đặt lên trên bàn.

Chương Hoa ở một bên nhỏ giọng nói:

- Trước đó đã kiểm tra qua rồi, bên trong không có chất gây nổ, cũng không mang theo bất cứ vật thể kim loại nào. Đã xác nhận không có nguy hiểm.

Nhân viên an ninh của tòa cao ốc Thượng Thông đều là nhân viên đặc thù. Mặc dù nhìn qua thì thấy nó chỉ là một tòa cao ốc bình thường, cũng giống như những tòa cao ốc gần đó. Nhưng cấp độ của những người bảo vệ này rất cao, thậm chí ở trong mấy tòa văn phòng bên cạnh có rất nhiều đồng đội của bọn họ. Tất cả đều đang trong trạng thái sẵn sàng, tùy thời có thể xuất phát phối hợp với Dương Gian ứng phó với những vụ án quỷ dị.

Dương Gian thả chén cà phê trong tay xuống.

- Mở ra nhìn thử xem.

- Tôi xin phép.

Vương Tín lại khom người, sau đó lấy một chiếc điện thoại di động ra và gọi điện.

Dương Gian không nghe rõ bọn họ nói cái gì, nhưng hắn đoán đó hẳn là một đoạn khẩu lệnh. Chỉ trong chốc lát, Vương Tín đã để điện thoại xuống, và nhập đoạn mật mã vừa nhận được vào tủ sắt, sau đó mở cửa tủ ra.

Dương Gian hơi lắc đầu.

- Đúng là nghiêm mật.

Tủ và mật mã không nằm cùng một chỗ, nên dù chiếc tủ này có bị mất cũng không một ai mở ra được. Nhưng hành động này chỉ dùng để đề phòng người bình thường mà thôi. Nếu là ngự quỷ nhân thì bất cứ hành động bảo mật nào đều trở nên vô hiệu.

- Đội trưởng Dương, mời xem.

Vương Tín lập tức mở rương và xoay về phía Dương Gian, đồ vật bên trong lập tức hiện ra trong tầm mắt của hắn.

Bình Luận (0)
Comment