Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1315 - Chương 1315: Đồng Ý

Chương 1315: Đồng Ý

- Tôi sẽ ném mấy người từ trên này xuống dưới.

Trên trán Vương Tín lập tức toát một hôi hột, hắn ta vội vàng nói.

- Chuyện này, chuyện này còn cần tôi xin chỉ thị của xã trưởng. Xin phép đội trưởng Dương cho tôi năm phút để bàn bạc lại với xã trưởng.

Mặc dù điều kiện có chút hà khắc nhưng lời của Dương Gian đã cho hắn ta một chút hy vọng.

- Tôi cho cậu hẳn mười phút để nói chuyện.

Dương Gian tỏ ra cực kỳ hào phóng nói, sau đó nhàn nhã uống cà phê.

- Tôi xin phép.

Lúc này Vương Tín vội vàng lấy điện thoại di động định vị vệ tinh, sau đó đi ra ngoài văn phòng, rồi gọi điện thoại.

Lúc này Trương Lệ Cầm mới hỏi nhỏ:

- Tổng giám đốc Dương, cậu đang giao dịch gì với bọn họ mà ra giá cao thế?

Dương Gian cười ha ha rồi nói:

- Xử lý một chuyện linh dị. Người của bọn họ chết rồi, hiện tại muốn mời tôi qua đó xử lý. Chuyện này mà làm không cẩn thận là bỏ mạng dễ như chơi. Nên tôi ra giá cao như vậy cũng là bình thường. Dù sao đây cũng là mối làm ăn đầu tiên của tôi, không thể nào hạ giá được. Nếu không những người sau sẽ theo đó mà kỳ cà kỳ kèo, khiến tôi rất khó xử.

Trương Lệ Cầm nói:

- Nếu đã nguy hiểm như vậy thì cậu đừng có đi, không cần gì phải đi mạo hiểm cả. Mỗi ngày thức dậy đi làm như này, chiều về lại tan ca, không phải sẽ tốt hơn hay sao? Dù sao tiền của cậu cũng đủ nhiều rồi, có nhiều hơn nữa cũng chẳng có tác dụng gì. Cậu nên nghỉ ngơi một chút mới phải.

Bất kể là từ nguyên nhân nào, cô đều không muốn Dương Gian xảy ra chuyện.

- Ừm, lời cô nói cũng có lý.

Dương Gian gật gật đầu, hắn không cảm thấy lời của Trương Lệ Cầm có gì sai cả.

Nếu hắn không hề làm gì, cứ sống một cách yên bình như vậy, không sử dụng lực lượng lệ quỷ bậy bạ. Thì dựa vào sự cân bằng trước mắt của hắn, ít nhất hắn cũng có thể sống thêm được hơn mười năm. Nhưng hiện tại cục diện đã biến chuyển, không ai biết được tương lai sẽ phát sinh ra chuyện như thế nào.

Dương Gian có một cảm giác nguy cơ, cảm giác này rất mãnh liệt.

Nếu hắn không có cách nào thăm dò ra bí mật về việc lệ quỷ khôi phục, nắm chắc hướng đi của mọi thứ trong tương lai. Thì dù hắn có là ngự quỷ nhân khống chế ba con lệ quỷ đi nữa, hắn cũng rất khó để ứng phó được với những biến hóa trong tương lai.

Cũng giống như những người phụ trách trước kia vậy, lúc đó chỉ cần khống chế một con quỷ là đã có thể êm đẹp làm người phụ trách của một tòa thành thị.

Nhưng hiện tại, ngự quỷ nhân khống chế một con lệ quỷ đã trở thành pháo hôi, chẳng có tác dụng gì.

Bởi vì chuyện linh dị xuất hiện trở nên càng ngày càng đáng sợ. Cục diện đang dần bị mất khống chế. Chỉ cần quan sát những biến hóa của cục diện trong vòng một tháng gần đây là đã đủ để hiểu.

Dương Gian nói tiếp:

- Nhưng cô cũng không cần phải lo lắng đôi. Tôi tự có chừng mực của mình. Cô chỉ cần làm tốt công việc của mình là được, nếu cô đã đi theo tôi, đương nhiên tôi sẽ lo liệu cho cô.

Trương Lệ Cầm nói:

- Ý của tôi không phải vậy, tôi cảm thấy an toàn của cậu là quan trọng nhất. Giang Diễm cũng không hy vọng cậu đi mạo hiểm…

Dương Gian phất phất tay, ra hiệu cho Trương Lệ Cầm không cần nói nhiều.

Bởi vì lúc này Vương Tín đã nói chuyện điện thoại xong và đang đi vào.

- Dương Gian các hạ.

Vương Tín đi đến:

- Vừa rồi tôi đã xin ý kiến của xã trưởng. Tối đa chúng tôi chỉ đưa ra được 50 tấn vàng. Nhưng đổi lại, để đền bù lượng vàng bị thiếu, chúng tôi sẽ cho ngài thêm năm món quỷ sứ. Chỉ cần đội trưởng Dương bảo đảm có thể xử lý chuyện linh dị của quỷ gõ cửa. Những món đồ này sẽ lập tức được gửi đến cho ngài. Nhưng đồng thời, xã trưởng chúng tôi cũng có nói. Nếu đội trưởng Dương không thể xử lý chuyện linh dị lần này, chúng tôi chỉ có thể thanh toán một nửa thù lao. Không biết ý của đội trưởng Dương như thế nào?

- Xã trưởng của mấy người rất thông minh, là một cao thủ trong việc đàm phán. Khả năng những món quỷ sứ mà mấy người đền bù cũng bị tiêu hao hết ở trong chuyện linh dị lần này. Xem như gián tiếp dùng ở trên đầu của mấy người. Nhưng thành ý của mấy người vẫn có, tốt hơn nhiều so với hôm qua. Thực ra tôi cũng không muốn lấy một trăm tấn vàng của mấy người. Làm ăn mà, cò kè mặc cả là việc bình thường. Như vậy đi, tôi cũng sẽ không làm khó mấy người, nếu mấy người lại cho tôi thêm hai ba người hỗ trợ gì đó, tôi sẽ đáp ứng giao dịch lần này.

Dương Gian không định tiếp tục đàm phán, bởi vì thời gian của hắn rất quý giá. Trưa ngài mai là thời điểm hắn phải thực hiện giao dịch với tủ quỷ rồi.

Hiện tại hắn đang trong thời kỳ được tủ quỷ bảo vệ, nên việc dông dài đã không còn bất cứ ý nghĩa nào hết.

Hắn muốn đi lấy thứ trên người của quỷ gõ cửa, cần phải hành động thật nhanh.

- Chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề. Chỉ cần đội trưởng Dương đồng ý, chúng tôi sẽ sắp xếp ba người giúp đỡ đội trưởng Dương. Bọn họ sẽ hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của đội trưởng Dương ngài.

Vương Tín trợn tròn hai mắt, cảm giác có chút kích động, nghĩ là đã chiếm một món hời lớn, liền xoay người cúi đầu, sợ Dương Gian lại từ chối.

Dương Gian nói:

- Không cần phải phí lời nữa, thay vì cúi đầu thì cậu nên đi sắp xếp chuyến bay cho tôi. Còn nếu cậu thích thế này thì cứ tiếp tục làm, tôi cũng không có ý kiến gì, dù sao người chết cũng không phải là người của tôi, mà là người của các cậu.

Vương Tín nói:

- Thật sự xin lỗi, tôi sẽ lập tức sắp xếp chuyên cơ cho ngài. Ba mươi phút sau, chuyên cơ sẽ có mặt ở phía dưới chờ đội trưởng Dương đến.

Dương Gian phất phất tay rồi nói:

- Được rồi, tôi biết rồi. Hiện tại cậu có thể đi.

Sau khi đám người Vương Tín rời đi, hắn mới lôi từ phía dưới bàn lên một chiếc túi hành lý.

Mặc dù bề ngoài của nó là một túi hành lý, nhưng thực chất nó là một cái túi đựng thi thể, có thể giam giữ một con quỷ.

Nhưng hiện tại bên trong là một số thứ hắn cần khi xuất hành.

Một khẩu súng lục bằng vàng dùng để hù dọa người khác.

Dựa vào khả năng bắn súng của Dương Gian mà nói, nếu mục tiêu ở quá xa, việc bắn súng của hắn chỉ có tiếng súng là phát huy hiệu quả.

Bình Luận (0)
Comment