"Cảm ứng được một con quỷ?”
Ánh mắt Dương Gian hơi động, vẻ mặt có chút nghiêm túc, sau đó nói:
- Cô chỉ cần làm tốt công việc của mình là được. Còn những việc khác cứ giao cho tôi. Đây chính là tác dụng duy nhất của cô khi đến đây. Bất kể cô có sợ hãi hay không sợ hãi, cô đều phải làm theo mệnh lệnh của tôi.
Keiko tiếp tục phiên dịch:
- Mỹ Đảo tiểu thư, Dương tiên sinh nói rất có lý. Chỉ khi nào chúng ta thể hiện ra đầy đủ giá trị của bản thân và đạt được sự tán thành của ngài ấy thì chúng ta mới nhận được sự trợ giúp. Nếu không ngài ấy chắc chắn sẽ vứt bỏ chúng ta.
- Cố lên, Mỹ Đảo tiểu thư, chúng ta nhất định có thể sống sót rời đi khỏi chỗ này.
Rõ ràng cô ta chỉ là một người bình thường, đồng thời nhỏ tuổi hơn rất nhiều so với người phụ nữ tên Mỹ Đảo này nhưng hiện tại lại đang dỗ dành người ta.
Mỹ Đảo gật gật đầu.
- Tôi, tôi hiểu rồi. Tôi sẽ cố gắng làm tốt công việc của chính mình.
Nagasawa nhỏ giọng nói:
- Hắn dùng con tiểu quỷ kia đi điều tra tình hình bên trong căn nhà. Một phong cách làm việc cực kỳ cẩn thận. Chỉ không biết hắn làm thế nào để khống chế con tiểu quỷ kia… Nhưng loại năng lực này đúng là khiến cho người ta phải hâm mộ.
Người đàn ông trung niên ở một bên lại lo lắng nói:
- Xã trưởng để cho chúng ta đến đây chắc chắn có chỗ nào đó cần đến. Nếu Mỹ Đảo đến là để đảm nhiệm công việc tìm kiếm vị trí của quỷ. Như vậy nhiệm vụ của chúng ta cũng không dễ dàng gì. Hiện tại hẳn hai người chúng ta phải lo lắng xem bản thân nên làm cái gì hay sao? Nếu thực sự gặp phải quỷ, chúng ta sẽ không thể nào chạy trốn nổi.
Nagasawa cười nói:
- Đúng là như thế, mỗi người đều có một thời điểm nào đó cần phải thể hiện ra giá trị của bản thân. Chỉ là hiện tại còn chưa đến lượt của chúng ta mà thôi, vẫn nên điều chỉnh tâm trạng, cố gắng chiến thắng nỗi sợ hãi ở trong lòng đi. Không nên vì gây ra một chút sai lầm nhỏ mà khiến bản thân phải chết ở trong chỗ này. Như vậy sẽ rất đáng tiếc, anh thấy tôi nói có đúng không, tiền bối?
Nhưng sau khi nghe được đoạn hội thoại này của ba người, Keiko liền phiên dịch lại nguyên văn cho Dương Gian đang ở bên cạnh nghe.
Dương Gian không để ý đến bọn họ mà nhíu mày nhìn về căn nhà ở phía trước.
Căn nhà này không được tính là lớn, quỷ đồng cũng đã đi vào trong đó một lúc rồi nhưng hiện tại vẫn chưa đi ra.
Trước đó hắn từng hạ mệnh lệnh cho quỷ đồng là phải chạy ra ngoài khi phát hiện ra lệ quỷ. Nếu quỷ đồng không đi ra, chẳng phải nói ở bên trong căn nhà này không hề có quỷ hay sao?
Hay là quỷ đồng chưa gặp được con quỷ kia?
"Đợi thêm ba phút nữa."
Dương Gian nhìn thời gian, trong lòng thầm tính toán.
Căn nhà này không quá lớn, dựa vào năng lực của quỷ đồng, chỉ cần vài ba phút gì đó là nó có thể thăm dò hết toàn bộ không gian bên trong.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ thoáng cái đã hết ba phút.
Ở trong bóng tối, căn nhà này lộ ra vẻ cực kỳ bình tĩnh, không hề có bất cứ chuyện dị thường nào xảy ra, cũng không hề truyền ra tiếng động nào.
"Còn chưa gặp được quỷ hay sao? Nếu như vậy thì khác, để quỷ đồng đi ra, tránh né khỏi chỗ này. Bất kể thứ bên trong căn phòng là gì, ít nhất mình cũng đã xác nhận được thứ bên trong không phải là quỷ gõ cửa.”
Dương Gian không có ý định tiếp tục tiêu tốn thêm thời gian ở chỗ này. Hắn đi đến phía ngoài căn phòng, sau đó hô to hạ mệnh lệnh để quỷ đồng đi ra ngoài.
Mệnh lệnh mới sẽ bao trùm và xóa bỏ mệnh lệnh cũ.
Nhưng sau khi hô xong, Dương Gian vẫn không nhìn thấy bất cứ động tĩnh nào truyền ra từ trong căn phòng kia cả. Giống như quỷ đồng đã bị bốc hơi khỏi nhân gian vậy, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, không hề có dấu hiệu cho thấy nó sẽ đi từ bên trong ra ngoài.
"Xảy ra chuyện rồi…”
Sắc mặt Dương Gian nhất thời trầm xuống.
Cảm giác lúc trước của Mỹ Đảo không hề sai. Ở bên trong căn nhà này thực sự có vấn đề lớn. Có quỷ hay không hắn còn chưa thể biết nhưng riêng việc quỷ đồng đi vào và không đi ra đã đủ chứng minh rõ sự đặc thù của nó.
- Tôi phải vào trong đó kiểm tra một chút, mấy người đứng chờ ở đây đi. Nagasawa cậu đi đến đây với tôi.
Dương Gian liếc nhìn bọn họ một chút, sau đó nhanh chóng bước về phía căn phòng.
Keiko lập tức phiên dịch, người thanh niên tên Nagasawa nghe thấy, sắc mặt liền thay đổi. Cuối cùng hắn ta không có cách nào, đành nhún vai bước theo phía sau.
Dương Gian đi đến trước cửa ra vào của căn nhà, sau đó dùng bàn tay quỷ màu đen âm lãnh túm lấy tay nắm cửa, khẽ vặn nhẹ và kéo một cái, cửa chính liền mở ra.
Ở bên trong tối đen như mực, không thấy bất cứ thứ gì cả, đồng thời có một mùi thi thối bay ra xộc thẳng vào mặt của hắn. Dường như ở trong căn nhà này có một cỗ thi thể đã chết từ rất lâu, mùi thi thối của nó tỏa ra khiến cho người ta phải nôn mửa.
- Giữ cánh cửa này là được, đừng để cho nó đóng lại, bất kể cậu dùng biện pháp gì đều phải giữ cho nó không được đóng.
Dương Gian liếc nhìn người này một chút:
- Nếu cậu làm không được. Sau khi đi ra ngoài tôi sẽ xử lý cậu. Đây chính là mệnh lệnh.
Keiko nghe hắn nói như vậy thì tỏ ra hơi kinh hãi, nhưng sau đó vẫn cẩn thận từng li từng tí phiên dịch cho người thanh niên tên Nagasawa biết.
- Đúng là một mệnh lệnh vô tình. Nhưng so với Dương tiên sinh phải một mình tiến vào bên trong căn phòng, mệnh lệnh này có thể coi là một loại nhân từ rồi.
Nagasawa cười cười:
- Như vậy, mời Dương tiên sinh cứ yên tâm đi vào trong. Đường lui của ngài cứ giao lại cho tôi, tôi đảm bảo sẽ không để cho ngài thất vọng.
Dương Gian không nói lời nào, chỉ xách theo túi hành lý, sắc mặt bình tĩnh bước vào bên trong căn phòng đen nhánh kia.
Hắn muốn tìm ra quỷ đồng, để nhìn xem rốt cục quỷ đồng đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi.
Đồng thời cũng muốn kiểm tra lại xem tình hình bên trong căn nhà này là như thế nào, quỷ gõ cửa có ở bên trong căn nhà này không? Nếu nó không có ở đây thì vì sao căn nhà này lại như vậy.