Dương Gian xoay người lại, dùng mắt quỷ dòm ngó về phía trước, đồng thời bàn tay màu xanh đen, âm lãnh kia đã trong tư thế sẵn sàng, chỉ chờ mục tiêu xuất hiện. Mà quỷ đồng ở bên cạnh cũng ôm chặt lấy chiếc đầu người chết, nghiêng đầu nhìn chằm chằm về phía xa.
Nhìn bộ dạng của hai người trông chẳng khác gì hai cha con ra trận.
Thời gian trôi qua từng giây từng giây.
Khoảng chừng năm giây sau, con quỷ ở bên trong căn nhà này cũng đã lộ ra bộ dạng thật của nó.
Thứ xuất hiện đầu tiên ở trong mắt quỷ của Dương Gian chính là một đôi chân. Hắn không biết đôi chân này có phải là chân của người hay không. Bởi vì hắn chỉ nhìn thấy hình dạng của đôi chân này. Trên chân người này quấn đầy những bộ quần áo cũ kỹ, bẩn thỉu, hôi thối. Chúng giống như được lột xuống từ những cỗ thi thể đã chết kia, bởi vì toàn bộ chúng đều có dính máu tươi.
Mà nửa người trên của con quỷ này là một cỗ thi thể hôi thối, âm lãnh. Đồng thời phần trên của cỗ thi thể này cũng mặc mấy chiếc áo, chúng không hề giống nhau, có áo sơ mi, có áo khoác. Toàn bộ chúng bọc lấy cỗ thân thể kia một cách cực kỳ chặt chẽ.
Trong lòng Dương Gian run lên:
"Con quỷ mặc rất nhiều loại quần áo?”
"Như vậy phương thức tập kích của nó là gì…”
Hiện tại hắn đã không còn hứng thú tìm hiểu quy luật giết người của con quỷ này nữa. Dù sao nó cũng đã tấn công hắn rồi, điều này có nghĩa là hắn đã kích hoạt phải điều kiện giết người, cho nên không nhất thiết phải tìm hiểu. Điều hiện tại hắn cần biết là con quỷ này sẽ giết người như thế nào.
Chỉ trong nháy mắt.
Dương Gian liền cảm giác được sự dị thường từ thân thể. Hắn phát hiện ra ở xung quanh hắn đang có một cỗ khí tức âm lãnh, kỳ dị đang tiếp cận. Chúng không xâm nhập vào thân thể của hắn, mà bao phủ ở trên quần áo. Lúc này, quần áo của hắn giống như đụng phải một loại nguyền rủa nào đó, chúng trở nên cực kỳ kỳ quái. Giống như chúng… Đang sống lại.
Sau đó, bộ quần áo đang bị lực lượng linh dị ăn mòn của hắn lại đột nhiên nứt ra, giống như bị thứ gì đó xé rách.
Đồng thời thứ bị con quỷ kia xé không chỉ là quần áo của Dương Gian mà còn có cả sinh mạng của hắn.
Một cỗ đau đớn vô cùng kịch liệt đột nhiên xuất hiện trên người của hắn, rõ ràng trên người hắn không có bất cứ vết thương nào. Nhưng hắn lại có cảm giác da thịt, huyết nhục, thậm chí là xương cốt đều đang nứt ra. Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, hắnnchắc chắn sẽ bị xé toang mà chết. Nhưng khi quỷ ảnh bắt đầu xuất hiện ở trên người của hắn, loại cảm giác xé rách liền bị hạn chế. Khi đạt đến một mức độ nào đó, nó liền biến mất, không tiếp tục xé nữa.
Mức độ xé rách của quần áo cũng bị ảnh hưởng.
Lúc này.
Dương Gian xem như đã hiểu, nếu quần áo của hắn bị xé rách, vậy bản thân hắn chắc chắn sẽ phải chết. Sinh mệnh của hắn được nối liền với quần áo ở trên người.
"Cởi quần áo xuống có tác dụng không?”
Hắn thử cởi chiếc áo khoác đang bị lực lượng linh dị ăn mòn, nhưng sau khi cởi quá trình kia vẫn không có bất cứ thay đổi nào. Loại cảm giác quần áo bị xé rách và liên quan đến thân thể bị xé rách vẫn còn tiếp tục. Mặc dù có sự kháng cự từ quỷ ảnh, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được rất rõ, lực lượng linh dị của hai con quỷ này đang tiến hành đối kháng với nhau.
Hiển nhiên phương pháp thoát khỏi con lệ quỷ này sẽ là một phương pháp khác, chứ không phải dựa vào việc cởi áo khoác để đầu cơ trục lợi, nó sẽ không có hiệu quả.
Nói cách khác, một khi bị quỷ để mắt đến, bắt đầu tập kích, quần áo trên người không phải là phương pháp né tránh nữa. Chẳng lẽ không mặc quần áo? Không còn quan trọng nữa. Hiện tại biện pháp duy nhất của hắn chính là dùng lực lượng lệ quỷ để đối kháng với loại tập kích này. Hoặc là tránh né, không cho quỷ để mắt đến… Mà phải là ngay từ đầu.
Không phát động môi giới, không thỏa mãn quy luật giết người của quỷ, đương nhiên sẽ không có việc gì.
Dương Gian đi vào trong căn nhà nho nhỏ này để thăm dò và đã thăm dò ra khá nhiều tin tức của con quỷ này. Mặc dù nhìn qua thì thấy quá trình thu thập tin tức của hắn có chút dễ dàng. Nhưng thực tế hắn đang bất chấp nguy hiểm, chịu một lần tập kích của lệ quỷ mới đoán ra được. Nếu đổi lại là người bình thường, thì lần tập kích này đã xé nát quần áo và khiến bọn họ chết ngay tại chỗ.
Sau đó, nếu hắn còn không có biện pháp phản kích, vậy hắn cũng sẽ giống như những người ở trong căn phòng, đều bị nó giết chết. Mặc dù hiện tại quỷ ảnh đang đối kháng với nó, nhưng theo thời gian, quỷ ảnh đang bại lui, đang bị áp chế… Cảm giác xé rách ở trên người lại tăng mạnh.
Nhưng Dương Gian không thể nào ngồi yên chờ chết như thế này, lúc trước chỉ là vì hắn muốn cẩn thận một chút để thăm do ra phương thức tập kích của con quỷ này mà thôi.
Chỉ trong nháy mắt.
Bàn tay quỷ của Dương Gian trực tiếp nhặt lên chiếc áo khoác ở trên mặt đất, lúc này áp chế của quỷ thủ đã hình thành.
Chiếc áo khoác bị quỷ ăn mòn lập tức khôi phục bình thường. Chiếc áo khoác làm vật phẩm môi giới đã hoàn toàn mất đi tác dụng. Đồng thời loại cảm giác thân thể bị xé rách kia cũng biến mất, không thấy đâu nữa.
Tập kích của quỷ đã bị Dương Gian hóa giải một cách cực kỳ nhẹ nhàng.
Đây chính là thực lực của ngự quỷ nhân đỉnh phong. Chẳng những có thể nhẹ nhõm tiếp nhận một lần tập kích của quỷ, còn có thể nhanh chóng đưa ra biện pháp ứng phó. Chuyển đổi cục diện từ bị động nhận tập kích thành chiếm thượng phong.
- Động thủ.
Dương Gian lập tức hạ lệnh cho quỷ đồng.
Ngay lập tức.
Quỷ đồng liền ôm chiếc đầu người chết ở trong tay và chĩa thẳng về phía kia. Ngay lập tức hai con mắt trắng xám, quỷ dị liền nhìn chằm chằm vào phía đối diện hành lang.
Một khi bị đầu người chết nhìn vào, thời gian nhìn càng lâu, áp chế sẽ càng ngày càng mạnh.
Dương Gian liền nhìn thấy cỗ thi thể quấn đầy quần áo rách nát lập tức đứng yên tại chỗ. Sau đó đồng quần áo quấn ở trên người từng chiếc, từng chiếc rơi xuống đất. Đồng thời, bóng tối bên trong hành lang cũng nhanh chóng rút lui. Lúc này, thậm chí không cần nhìn Dương Gian cũng có thể cảm nhận được phía sau lưng hắn đang có ánh sáng chiếu vào, không còn là một mảnh đen kịt như lúc trước nữa.