Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1333 - Chương 1333: Rời Khỏi Căn Nhà Kỳ Quái

Chương 1333: Rời Khỏi Căn Nhà Kỳ Quái

- A, cửa trở lại bình thường rồi?

Đúng lúc này, ở bên ngoài, một đám người đang cố sức giữ lấy cửa ra vào. Ngay khi sắp bị cánh cửa chèn đến chết, Nagasawa đột nhiên cảm thấy lực lượng quỷ dị ở trên cánh cửa đột nhiên biến mất không thấy gì nữa. Nó lại trở về là một cánh cửa bình thường.

Người đàn ông trung niên tên là Sakai kia cũng chạy đến giúp đỡ. Hiện tại vì con quỷ bên trong phòng bị áp chế, cánh cửa bị mất đi lực lượng linh dị và trở lại bình thường nhưng do hắn ta vẫn theo như quán tính lúc trước, dùng hết sức lôi cánh cửa cho nên quá đà, lảo đảo suýt nữa ngã sấp mặt.

Mỹ Đảo đứng cách đó không xa nhìn thấy vậy liền lo lắng hô.

- Sakai tiên sinh, anh không sao chứ.

- Ha ha, xem bộ dạng thì chúng ta được cứu rồi.

Nagasawa có bất lực ngồi vật xuống dưới đất. Hắn ta nhìn thấy không gian bên trong phòng đã khôi phục một chút ánh sáng. Sau đó hiện ra bóng dáng của Dương Gian cùng quỷ đồng.

Người đàn ông trung niên tên Sakai cũng thầm cảm thấy may mắn, hắn ta nói:

- Tôi, tôi cảm thấy, nếu còn tiếp tục như vậy nữa tôi nhất định phải sử dụng năng lực lệ quỷ. May là nó dừng lại kịp thời, nếu không…

Hắn chỉ là rất lợi hại phổ thông ngự quỷ nhân, nếu như thật sự ở nơi này cùng quỷ dông dài lời nói, người chết nhất định là hắn.

Ngự quỷ nhân khống chế một con quỷ, trong chuyện linh dị chỉ ra tay được mấy lần mà thôi, bọn họ không đủ tư bản để đối chọi nhiều lần với lệ quỷ. Bởi vì một khi đối chọi nhiều lần, con quỷ trong người bọn họ chắc chắn sẽ khôi phục. Đến khi đó người chết chắc chắn sẽ là bọn họ.

Chỉ một lát sau.

Dương Gian nhìn thấy, khi bị đầu người chết áp chế, cỗ thi thể ăn mặc đủ loại quần áo rách nát ở phía trước phía trước bắt đầu làm một động tác khá kỳ quái. Cỗ thi thể này đột nhiên giống như người sống, chậm rãi ngồi xuống đất, sau đó nằm im trên mặt đất.

Cuối cùng nó giống như một người chết, nằm yên bất động.

"Áp chế thành công."

Dương Gian nhìn về chiếc đầu người ở trong tay của quỷ đồng.

Quả nhiên thứ này không khiến cho hắn thất vọng. Con quỷ mà năm tầng quỷ vực của hắn không thể nào loại bỏ được thực sự đáng sợ. Chỉ tiếc là con quỷ này không được hoàn chỉnh, chỉ là một chiếc đầu người. Nếu thứ này ghép hình đầy đủ, không biết nó sẽ kinh khủng đến mức độ nào nữa.

"Chỉ là với tình hình hiện tại mình không có đủ điều kiện để giam giữ con quỷ này. Mà mình cũng không muốn tiêu tốn nhân lực, vật lực cho nó. Nên chỉ còn cách từ bỏ…”

Mặc dù Dương Gian cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng hắn cũng không có nhét con quỷ này vào trong túi đựng thi thể để mang đi.

Một là khi xách thứ này theo bên người sẽ tồn tại khả năng bị mất khống chế. Hai là mục tiêu chủ yếu của lần hành động này là quỷ gõ cửa, chứ không phải thứ này.

- Cùng tao đi ra khỏi đây.

Lúc này, Dương Gian liền dẫn theo quỷ đồng nhanh chóng rút khỏi chỗ này.

Không còn sự ảnh hưởng của lực lượng linh dị, trong thời gian ngắn ngủi căn nhà này lại khôi phục bình thường nên mới đi được mấy bước, Dương Gian đã thành công đi ra ngoài cửa, rút lui khỏi nơi này.

Nhưng ngay khi Dương Gian mang theo quỷ đồng rời đi khỏi căn nhà, loại ấp chế kia liền mất đi hiệu lực.

Quỷ, lại có thể khôi phục hành động một lần nữa.

Cỗ thi thể nằm ở bên trong hành lang đột nhiên ngồi dậy. Theo đống quần áo rách nát tả tơi kia, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện ra được bộ trang phục nguyên bản của con quỷ này.

Đó là một bộ vest màu đen, cực kỳ bẩn, nhưng theo kiểu dáng có thể biết đây là quần áo của trừ linh xã.

Nói cách khác, người này chính là một trong những thành viên của trừ linh xã nhưng đã bị chết. Sau khi người này chết đi, lệ quỷ khôi phục và hình thành chuyện linh dị.

“Rầm!”

Chỉ trong nháy mắt đó, bóng tối lại tiếp tục bao phủ toàn bộ căn nhà, kế tiếp cánh cửa ra vào giống như bị một cỗ lực lượng khổng lồ nào đó ảnh hưởng, trực tiếp đóng rầm lại.

Quỷ, tiếp tục quanh quẩn ở trong căn nhà kia.

Chỉ là hiện tại trong căn nhà không còn bất cứ mục tiêu nào phù hợp với quy luật giết người của con quỷ kia nữa, vì thế không còn ai tiếp tục phải chết vì nó.

- Mấy người vậy mà không có lựa chọn bỏ trốn? Cũng không tệ đấy chứ.

Sau khi đi ra ngoài, khó có dịp Dương Gian lại tán thưởng đám người Nagasawa và người đàn ông trung niên tên Sakai kia.

Nagasawa xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán rồi cười nói:

- Dù sao tiền bối cũng đã ra mệnh lệnh rồi, chúng tôi sao dám làm trái chứ?

Dương Gian nói:

- Vậy cứ thế mà phát huy thôi. Hi vọng tiếp theo mấy người cũng có dũng khí và sự tự tin như vậy.

- Tôi không có hứng thú xử lý con quỷ trong căn nhà này, cứ để nó ở đó đi. Tôi phải đi tìm ngọn nguồn của chuyện linh dị, cho nên, tiếp tục đi thôi.

- Vâng, vâng.

Người thanh niên Nagasawa và người đàn ông trung niên Sakai kia liền đồng thanh đáp.

Nhưng ngay khi rời đi, Nagasawa lại nhịn không được mà quay đầu nhìn lại căn nhà đang bị bao bọc trong bóng tối kia. Trong lòng hắn ta thầm nghĩ:

"Nãy giờ mới trôi qua bao lâu? Vậy mà người này đã xử lý xong chuyện linh dị ở bên trong? Người này cũng mạnh quá. Nếu thứ này là mục tiêu của hắn, chắc chắn con quỷ này sẽ bị giam giữ. Dù sao quá trình gian giữ cũng đã hoàn thành gần xong, chỉ còn việc kết thúc nữa là thành công giam giữ."

Nghĩ tới đây, hắn ta có cảm giác cực kỳ đáng tiếc.

Bởi vì Nagasawa cho rằng, nếu như hắn ta và Sakai cùng cô gái tên Mỹ Đảo kia mà đảm nhận công việc đi xử lý con quỷ ở bên trong phòng, khả năng đoàn diệt của đám bọn họ là cực kỳ cao chứ không cần nói đến việc giam giữ.

Cả đám tiếp tục di chuyển trên đường, lúc này Keiko vội vàng chạy đến gần Dương Gian. Nét hoảng sợ, kinh hãi, bất an ở trên mặt của cô ta đã được thay thế bằng vẻ tươi cười:

- Dương tiên sinh, nhìn thấy ngài bình an, không có việc gì thật sự là quá tốt. Hình huống vừa nãy chắc chắn rất nguy hiểm đúng không?

Dương Gian không nói gì, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh, giống như chuyện vừa nãy chỉ là một món khai vị cho nguyên bữa tiệc rượu vậy, chẳng đáng để nhắc đến. Sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía người phụ nữ tuổi ngoài ba mươi đang đứng ở phía xa xa kia.

Bình Luận (0)
Comment