Cho nên vấn đề lớn nhất khi muốn trở thành dị loại, không phải là làm cho thân thể không biến thành quỷ, mà là làm cách nào để khống chế loại bản năng của những con lệ quỷ đang khống chế trong người. Cho dù quỷ đã rơi vào trạng thái chết máy đi nữa, bản năng của nó vẫn còn. Số lượng quỷ mà ngự quỷ nhân khống chế càng nhiều thì loại bản năng này sẽ càng mãnh liệt. Nếu chỉ là những mảnh ghép hình tàn khuyết từ quỷ thì còn tốt một chút, ví dụ như tay, chân gì gì đó. Nhưng một khi để chúng hoàn thành việc ghép hình, biến thành quỷ, bản thân cũng sẽ biến thành quỷ.
"Thi ban đang dần biến mất, đã chống đỡ được nguyền rủa.”
Đến lúc này Dương Gian mới thở phào một hơi, hắn nhìn thấy những nốt thi ban tràn lan trên ngực của hắn trở nên nhạt dần, sau đó dần dần biến mất.
Cỗ khí tức hư thối tỏa ra từ trên người của hắn cũng đã biến mất không thấy đâu nữa.
Chỉ là quá trình tiêu tán của thi ban có hơi chậm một chút.
Mười phút đồng hồ, phải tốn gần mười phút đồng hồ, Dương Gian mới có thể lợi dụng lực lượng của quỷ ảnh để thanh trừ đống thi ban mọc trên người.
Điều này khiến cho sắc mặt của Dương Gian không được tốt cho lắm.
Còn chưa thực sự bị dính phải nguyền rủa thi ban mà hắn phải tiêu tốn tận mười phút đồng hồ để loại bỏ nguyền rủa. Nếu hắn thực sự bị trúng phải nguyền rủa của quỷ gõ cửa, liệu quỷ ảnh của hắn có chống đỡ được không? Hay là đến lúc đó hắn không thể không thay đổi sang một cỗ thân thể khác thì mới thoát được nguyền rủa?
Trong lòng Dương Gian đang không ngừng tự hỏi phương pháp đối phó.
Hắn nhất định phải nghĩ đến tình huống tồi tệ nhất trong chuyện này, ngàn lần vạn lần không nên có tâm lý hi vọng, cầu may. Đây cũng chính là tố chất mà bất cứ vị ngự quỷ nhân đỉnh phong nào cũng cần phải có.
Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, hắn không thể không tạm thời buông bỏ ý nghĩ này.
Bởi vì hiện tại hắn chưa rảnh rỗi đến mức ngồi suy nghĩ cặn kẽ những điều này.
"Lúc này vốn mình có thể dùng quỷ vực để mang chiếc đầu người chết kia đi theo. Nhưng dường như áp chế của chiếc đầu người chết kia vẫn còn tồn tại đối với mắt quỷ của mình. Vì thế mình không thể nào điều khiển quỷ vực bao phủ nó được. Dẫn đến việc hiện tại mình đã đánh mất nó… Khả năng cao, hiện tại con quỷ bóng bay đầu người cũng đã hoàn thành việc ghép hình mang tính then chốt kia.”
"Đồng thời hiện tại mình cũng đã xác nhận được mức độ kinh khủng của quỷ gõ cửa. Mặc dù nó chưa đạt đến cấp độ S nhưng mình có cảm giác ông lão này đã vượt xa những chuyện linh dị cấp A bình thường. Đồng thời, lúc này ở bên trong nó còn có chuyện linh dị bóng bay đầu người, điều này khiến cho mức độ nguy hiểm tăng lên theo cấp số cộng, càng thêm khó xử lý hơn.”
"May là mình đã lấy được thứ mà mình muốn, đồng thời đã thăm dò ra được một vài tin tức tình báo quan trọng. Trong đợt đối kháng thứ nhất, dù có mất một vài thứ nhưng đổi lại lại nhận thêm được một ít.”
"Nói tóm lại, ván này mình không có lỗ.”
Trong lòng Dương Gian thầm nghĩ như vậy. Hắn cho rằng trước đó bản thân đã quá tham lam, muốn dùng quỷ nến hấp dẫn quỷ đến, sau đó một lượt xử lý xong. Đây chẳng khác gì hắn không đặt ông lão mọc đầy thi ban vào trong mắt.
Ít nhiều gì tâm trạng của hắn cũng đã xuất hiện một chút tự tin thái quá.
Dù sao hiện tại không còn nguyền rủa của hộp âm nhạc, bản thân hắn sẽ không dám phát huy năng lực của lệ quỷ đến cực hạn.
Hắn không dám dùng hai tấm bài tẩy là tầng sáu quỷ vực với năng lực ngưng đọng cùng khả năng tách rời của thanh sài đao quỷ dị.
Dương Gian còn chưa vĩ đại tới mức liều mạng diệt quỷ cho trừ linh xã. Lần đến đây của hắn chỉ là thuận nước đẩy thuyền, muốn kiếm thêm chút tiền, đồng thời tiện thể lấy đi bí mật ở trên người quỷ gõ cửa mà thôi. Ngoài ra hắn cũng muốn phát huy cho hết chút giá trị cuối cùng khi được tủ quỷ bảo vệ, không muốn lãng phí.
Loại thói quen sinh hoạt lúc trước vẫn trở thành một trong những tính cách của Dương Gian, không hề thay đổi.
Nếu là cuộc sống bình thường, Dương Gian chắc chắn sẽ là một tên tiểu tốt keo kiệt. Nhưng sau khi trở thành ngự quỷ nhân, loại tính cách này của hắn lại cực kỳ thích hợp.
Sau khi khôi phục lại tâm tình, Nagasawa mới đi đến và hỏi.
- Dương tiên sinh, chúng ta đã thành công rút lui rồi. Hiện tại nên làm cái gì bây giờ?
Mặc dù mọi chuyện còn chưa được giải quyết nhưng Nagasawa cũng rất khâm phục người đàn ông trước mặt.
Dám dùng lực lượng của một người để đối kháng với nhiều lệ quỷ như vậy. Hơn nữa còn có thể thành công rút lui, đồng thời có thể bảo vệ được cho một người bình thường như Keiko không phải nhận bất cứ thương tổn nào. Điều này nói rõ cái gì?
Có nghĩa là Dương Gian vẫn còn dư lực, hắn chưa dùng hết toàn lực. Có lẽ lần hành động vừa rồi chỉ là một lần thăm dò, dùng để tìm hiểu tin tức tình báo. Dương Gian trực tiếp mở miệng nói:
- Đi đến chỗ nào gần đây nghỉ ngơi chút đi. Tôi cần phải nghiêm túc suy nghĩ sách lược. Con quỷ này không dễ đối phó như vậy đâu. Tình hình vừa nãy cậu cũng nhìn thấy rồi, nó còn phức tạp hơn rất nhiều so với tưởng tượng.”
- Chờ một chút, cậu biết nói tiếng Trung?
Hắn bất chợt phát hiện ra tên Nagasawa này biết nói tiếng Trung.
Nagasawa cười nói:
- Tôi có nói được một ít tiếng trung, nhưng chút ngoại ngữ ấy chẳng dám múa rìu qua mặt thợ đâu.
Dương Gian bình tĩnh nói:
- Có lẽ là không yên tâm đúng không. Giấu diếm tin tức bản thân biết được tiếng trung, có lẽ sẽ nghe được chút tin tức tình báo quan trọng nào đó từ trong miệng của tôi. Như vậy có thể đề cao tỷ lệ sinh tồn của bản thân, đúng là cách làm rất thông minh. Người cẩn thận như cậu, sống được đến lúc này cũng là điều bình thường.
Nagasawa vội vàng cúc cung xin lỗi.
- Thật sự xin lỗi ngài, đã để Dương tiên sinh phải chê cười.
Dương Gian nói:
- Không cần xin lỗi tôi. Tôi không hề có ý định trách cứ cậu. Dù sao lần hành động này vốn dĩ sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm.
Nagasawa lại cười rộ lên:
- Lòng dạ của Dương tiên sinh còn rộng rãi hơn cả những gì tôi nghĩ.