Dương Gian không có cách nào ảnh hưởng đến chiếc rương nặng như thế này, nhưng hắn lại có thể thay đổi được vị trí của những thứ khác.
Sau khi tạo bẫy thành công, Dương Gian đưa mắt nhìn ra xung quanh.
Trong phạm vi bao phủ của quỷ vực, một căn nhà ở gần đó liền thay đổi vị trí. Chỉ trong nháy mắt một căn phòng nhỏ này đã xuất hiện ở cạnh cái bẫy. Bẫy vừa vặn nằm ở phía trước cửa phòng.
- Tiếng gõ cửa là một loại nguyền rủa, chứ không phải là một cách thức giết người đơn thuần. Bên trong chiếc điện thoại này có một đoạn ghi âm, sau khi cậu mở nó ra có thể hấp dẫn quỷ đến.
Dương Gian lạnh lùng ném chiếc điện thoại di động của hắn cho Nagasawa.
Nagasawa vội vàng tiếp lấy, sắc mặt tỏ ra hơi kinh dị:
- Là như vậy sao? Thu âm lời nguyền rủa, sau đó phát nó để hấp dẫn lệ quỷ đến?
Dương Gian không nói thêm lời nào, hắn không sợ bí mật này bị người khác biết.
Bởi vì sau ngày hôm nay, giữa Nagasawa và quỷ gõ cửa chỉ có một bên còn tồn tại. Nếu kế hoạch hành động thất bại, Nagasawa chết, vậy quy luật của quỷ gõ cửa sẽ không bị tiết lộ ra ngoài. Ngược lại, nếu Nagasawa sống, tquỷ gõ cửa sẽ bị hắn giam giữ lại. Cho nên quy luật giết người này đã không còn giá trị nữa, vì nó không thể hấp dẫn được bất cứ con quỷ nào khác ngoài quỷ gõ cửa.
Dương Gian nói:
- Nhanh bắt đầu đi. Khả năng từ giờ đến lúc quỷ xuất hiện sẽ còn cần thêm một đoạn thời gian, cũng không phải sẽ hiệu quả ngay. Cho nên cậu cần phải phát đoạn thu âm này liên tục. Yên tâm đi, tôi sẽ kết thúc mọi chuyện trước khi quỷ gõ cửa có thể giết chết được cậu.
- Như vậy, tất cả mọi chuyện xin nhờ cậy hết vào Dương tiên sinh.
Nagasawa nhìn lấy căn nhà nhỏ xuất hiện ở trên đường. Hắn ta khẽ cắn môi, sau đó cầm chiếc điện thoại di động có đoạn thu âm kia đi vào bên trong.
Dương Gian bình tĩnh nói:
- Được rồi, bắt đầu đi.
Lúc này Nagasawa đã đi vào bên trong, thử quan sát xung quanh. Đây là một căn phòng nhỏ, được xây dựng bằng ván gỗ, bộ dạng của nó lung la lung lay như sắp sập. Hắn ta không biết căn phòng này được Dương Gian lấy ra từ đâu nữa.
Sau khi ngồi xuống, Nagasawa liền mở điện thoại di động ra.
Ngay lập tức logo của một đoạn ghi âm hiện ra trước mặt của hắn ta.
Khẽ hít một hơi thật sâu.
Nagasawa nhẹ nhàng ấn mở đoạn ghi âm kia.
“Cộc cộc, cộc cộc! !”
Ngay lập tức tiếng gõ cửa đầy ngột ngạt, kìm nén, như khiến cho người ta có cảm giác phải ngạt thở đột nhiên truyền ra từ trong điện thoại di động.
Đúng giây phút này, nguyền rủa của quỷ gõ cửa đã được hắn ta chủ động thả ra.
Đồng thời người nghe được tiếng gõ cửa này cũng chỉ có một mình Nagasawa.
Dương Gian dẫn quỷ đồng đến một chỗ cách nơi này khá xa. Hắn không muốn bị đoạn âm thanh kia tác động đến, rồi trở thành đối tượng tập kích của quỷ gõ cửa.
"Chỗ này còn chưa bị quỷ vực của quỷ gõ cửa bao phủ, tạm thời có thể coi là an toàn. Hiện tại việc mình cần làm chính là yên lặng chờ đợi, chờ đợi thời khắc nguy hiểm nhất diễn ra.”
Vô ý sờ sờ vào mu bàn tay.
Ở phía dưới lớp da thịt này là một con mắt có hình tròn.
Kế hoạch lần này vẫn có khả năng bị thất bại, đó là khi quỷ vực của hắn không thể nào áp chế được quỷ vực của quỷ gõ cửa.
Nói cách khác, một khi quỷ vực của hắn có thể áp chế thành công, hắn có thể mang quỷ gõ cửa từ trong quỷ vực của lão ta ra ngoài, khiến cho lão ta phải rơi vào trong cạm bẫy.
Cho nên, kế hoạch mà Nagasawa đề nghị cho hắn lúc trước có thể thực hiện, chỉ là mức độ khó khăn của nó cực cao. Dù sao việc áp chế được quỷ vực của quỷ gõ cửa cũng không phải là chuyện mà một người bình thường có thể làm được. Phần lớn ngự quỷ nhân đều không thể nào làm được chuyện này. Bởi vì hiện tại phạm vi quỷ vực của quỷ gõ cửa đã là một nửa thành phố Kobe rồi.
Dương Gian khẽ nhíu mày.
"Hy vọng chuyện linh dị bóng bay đầu người sẽ không đến quấy rối.”
Thứ khiến hắn lo lắng nhất chính là thứ này.
Khả năng cao thứ này đã hoàn thành việc ghép hình với đầu người chết, mức độ nguy hiểm của nó không hề thua kém quỷ gõ cửa nữa. Thậm chí nó còn có thể lợi hại hơn.
Dương Gian đứng ở trên nóc của một tòa nhà, yên lặng chờ đợi.
Quỷ đồng ở bên trong một căn phòng tối tăm dưới tầng một. Nó hơi ngoẹo đầu, trốn ở ở phía sau rèm cửa, dùng hai con mắt đỏ ngàu nhìn về phía căn phòng nhỏ ở giữa đường.
“Cộc cộc, cộc cộc!”
Tiếng gõ cửa quỷ dị vẫn tiếp tục được phát ra từ trong điện thoại di động. Hiện tại ở bên trong căn phòng này chỉ có một mình Nagasawa. Hắn ta đang phải cố nén nỗi sợ hãi cùng bất an khi chủ động nhận lời nguyền rủa này.
Hai mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào cánh cửa ở phía trước mặt.
Bởi vì tiếp theo đây ông lão kia có thể đến và gõ cánh cửa này bất cứ lúc nào.
Một khi ở bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, không nghi ngờ gì nữa, hắn ta chắc chắn sẽ phải chết.
Dù cho ở chỗ này có là một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong đi nữa, người kia chưa chắc đã chống đỡ được loại tập kích đáng sợ kia của quỷ gõ cửa.
"Mình chỉ có một cơ hội. Đúng là một nhiệm vụ tồi tệ.”
Nagasawa thở dài, vẻ mặt có chút uể oải.
Hắn ta hơi cúi đầu, da thịt ở trên mặt lập tức rơi xuống từng cục từng cục, lộ ra một mảng huyết nhục dữ tợn.
Sau đó, Nagasawa nhẹ nhàng cầm mấy cục thịt bị rơi xuống đó và dán lên trên mặt. Cả người hắn ta giống như một bức tượng xếp gỗ vậy. Nhìn qua thì thấy hắn ta giống như một đứa học sinh cấp ba, khá điển trai. Nhưng thực tế thân thể hắn ta đã xuất hiện vấn đề rất lớn.
So với người sống mà nói, hắn ta chẳng khác gì một con ác quỷ.
"Mức độ ăn mòn của lệ quỷ càng ngày càng kịch liệt, là do lần hành động lúc trước gây ra ảnh hưởng hay sao?"
Dù vậy trên mặt Nagasawa vẫn nở một nụ cười mỉm.
Bởi vì khi cười, da mặt sẽ co lại, gia tăng độ ma sát giữa các khối lại với nhau, khiến chúng không thể rơi xuống một cách dễ dàng như vậy.
Nhưng nếu chúng có rơi xuống đi nữa cũng chẳng sao, nhặt lên và dán vào là được.