Nhưng, khi cách thời gian lệ quỷ khôi phục càng gần, những thứ này càng dễ rơi xuống. Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như này, chẳng mấy chốc nữa thôi cơ thể hắn ta sẽ trở thành một cỗ thi thể hư thối, bị tróc ra từng mảng. Khi đó tốc độ dán lại của hắn ta sẽ không thể nào nhanh bằng tốc độ rơi xuống của chúng.
“Cộc cộc, cộc cộc!”
Tiếng gõ cửa vẫn vang lên bên tai, không hề dừng lại.
Để tiếp nhận được nguyền rủa của quỷ gõ cửa cần phải có được sự can đảm cực lớn. Ngoại trừ điều đó ra, sự tra tấn tinh thần trong quá trình chờ đợi quỷ đến tập kích là một điều cực kỳ trí mạng. Lúc trước cũng vì Mỹ Đảo có thể cảm nhận được vị trí của quỷ nên bị chúng dọa cho phải phát điên.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Cuối cùng thứ đáng sợ và quỷ dị kia vẫn xuất hiện.
Bầu trời xung quanh trở nên mờ rồi, đồng thời trong không khí bắt đầu xuất hiện một cỗ khí tức âm lãnh, trong đó có kèm theo một mùi thi thối thoang thoảng.
Quỷ vực của quỷ gõ cửa đang di động, hiện tại nó đang di chuyển về phía này. Nhưng vì phạm vi quỷ vực của quá lớn, dù quỷ còn chưa thực sự đến đây, nhưng xung quanh chỗ này đã bị ảnh hưởng.
Một lát sau.
Đúng như dự liệu, quỷ vực bao phủ đến chỗ này.
Đúng lúc này, Dương Gian lại một lần nữa tiến vào bên trong chỗ đang ẩn chứa vô số thứ kinh khủng của thành phố Kobe.
"Không đúng.”
Nhưng sau đó, hắn khẽ nhíu mày vì cảm giác được một số thứ kỳ quái.
Ở trên bầu trời đêm yên tĩnh không có bất cứ thứ gì, nó quá sạch sẽ.
Đống đầu người chết bồng bềnh lúc trước đã biến mất không thấy gì nữa. Không hề có dù chỉ là một chiếc. Nhìn qua thì thấy giống như chuyện linh dị bóng bay đầu người đã bị xử lý.
Nhưng thực tế thì không. Theo như những gì Dương Gian nghĩ, khả năng suy đoán đáng sợ lúc trước của hắn đã trở thành sự thật.
Con quỷ kia đã lựa chọn được một chiếc đầu người phù hợp với yêu cầu của nó rồi.
Vì vậy cho nên những chiếc đầu người khác đã bị nó bỏ qua.
Có lẽ một con quỷ khủng bố nào đó đã được dựng dục thành công.
Bộ dạng yên tĩnh hiện tại chỉ là một góc của núi băng, còn nguy hiểm thực sự đang ẩn giấu ở một chỗ nào đó mà hắn không thể biết.
"Quả nhiên chiếc đầu người chết kia đã bị con quỷ bóng bay đầu người đoạt mất rồi.”
Sau khi tìm kiếm một vòng, cuối cùng Dương Gian không thể tìm thấy bất cứ chiếc đầu người chết nào.
Ngay cả chiếc đầu của con quỷ mà lúc trước quỷ đồng cầm cũng không nhìn thấy.
Trong lòng hắn không ngừng tự hỏi:
"Hiện tại không phải là lúc suy nghĩ nhiều về chuyện này. Trước tiên cứ thử xem có xử lý được quỷ gõ cửa không. Nói không chừng, việc chuyện linh dị bóng bay đầu người biến mất sẽ là một chuyện tốt đối với mình. Sau khi hoàn thiện việc ghép hình, con quỷ kia sẽ càng trở nên khủng bố hơn. Đương nhiên quy luật giết người của nó sẽ phải thay đổi.”
Khoảng chừng mười phút sau.
Lúc này Dương Gian đang đứng ở trên cao để thăm dò mọi thứ. Hắn nhìn thấy một chỗ cực kỳ tối tăm, vách tường ở gần chỗ đó bắt đầu hư thối, bong tróc ra từng mảng, biến chất. Và ở giữa mảnh tối tăm đó là một ông lão mặc bộ trường bào màu đen, cả người bị che kín bởi thi ban, hai con mắt lão mở to, lộ ra con ngươi trống rỗng. Lão ta đang chậm rãi đi về phía này.
Mặc dù lão ta bước khá chậm rãi nhưng tốc độ di chuyển lại cực kỳ nhanh.
Đây chính là một hiện tượng quỷ dị chỉ có thể xảy ra ở bên trong quỷ vực. Đồng thời cũng chỉ diễn ra ở trong khu vực bị quỷ vực ảnh hưởng mà thôi.
"Tôi không thể để cho lão cứ đi loạn ở khắp nơi như vậy nữa. Lão quá nguy hiểm. Được rồi, cũng nên vẽ một vòng tròn cho những gì đã xảy ra ở trong trường Thất Trung thôi. Mặc dù tôi không biết lão chết như thế nào nhưng lão đã gây ra cho tôi quá nhiều phiền toái. Tiếp theo đây mong lão hãy nằm yên ở bên trong cỗ quan tài này đi.”
Dương Gian tự lẩm bẩm. Lần hành động này của hắn cũng có một phần là vì hắn muốn giải tỏa một chút chấp niệm ở trong lòng.
Chính ông lão khủng bố này đã phá hủy cuộc sống yên ổn của hắn tại trường học, khiến cho hắn phải đi lên con đường không có lối về là ngự quỷ nhân. Đồng thời toàn bộ bạn học cũng đã chết sạch, chỉ còn lại có sáu người.
Nếu không xử lý được ông lão này, có lẽ cả đời Dương Gian không thể nào an tâm được.
Dù phải đối mặt thêm một lần nữa với quỷ gõ cửa, nhưng trong lòng Dương Gian không hề cảm thấy khẩn trương. Hắn đã có tư cách giữ mạng ở trước mặt của quỷ, đâu cần phải tuyệt vọng như lần trước.
Đương nhiên hắn cũng tin chắc rằng, trên thế giới này vẫn tồn tại những con quỷ khiến cho người ta phải tuyệt vọng, chỉ là hắn chưa gặp phải mà thôi.
- Đã rất gần rồi.
Đứng ở trên nóc nhà, Dương Gian nhìn thấy những căn nhà nằm ở hai bên đường đã bị ăn mòn, biến dạng. Thứ đang ẩn giấu ở trong bóng đêm đáng sợ kia chính là ông lão với thân thể mọc đầy thi ban kia. Tuy nhiên mảnh quỷ vực này của lão cũng không tính là đáng sợ. Nó chỉ có thể vây khốn được những người bình thường và những vị ngự quỷ nhân không có quỷ vực mà thôi. Chứ nó không thể nào ngăn cản sự thăm dò đến từ mắt quỷ của hắn được.
So với thế giới của quỷ họa, thứ này vẫn còn nhẹ nhàng hơn không ít, điều này khiến cho lòng hắn có chút tự tin hơn.
Điện thoại di động vẫn còn phát ra những tiếng gõ cửa của quỷ.
Bên trong căn phòng nhỏ, trán Nagasawa đổ đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt. Có thể nói hắn ta đang phải chịu đựng một áp lực cực lớn khi phải nhìn chằm chằm vào cửa và lắng nghe tiếng quỷ gõ cửa. Trước khi quỷ đến và kết liễu hắn ta, cảm giác chờ đợi cái chết này chẳng khác gì một sự dày vò.
“Con quỷ kia đã ở gần đây rồi, nó sắp đến.”
Dường như ở trong thân thể Nagasawa có được một loại cảm ứng nào đó. Hắn ta hơi ngoẹo đầu nhìn về một phương hướng. Ở hướng này có thứ gì đó khiến cho hắn ta cảm thấy cực kỳ bất an đang đến gần, mà tốc độ của nó cực kỳ nhanh. Loại cảm giác bất an này còn mãnh liệt hơn lúc trước rất nhiều. Nó giống như việc tử vong đang lao thẳng về phía người hắn ta vậy. Đồng thời hắn ta còn không thể tránh né nó, chỉ có thể lặng yên tiếp nhận.