Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1358 - Chương 1358: Sợ Hãi Tột Cùng

Chương 1358: Sợ Hãi Tột Cùng

“Cố gắng chịu đựng, mày phải tin tưởng vào Dương Gian, cũng phải tin tưởng bản thân mình. Nếu lúc này mày mà chạy trốn thì kết cục sẽ còn thê thảm hơn việc ngồi lại ở trong phòng làm mồi nhử cho quỷ."

Nagasawa biết, một khi hắn ta không chịu đựng nổi mà bỏ chạy. Chẳng những hắn đắc tội với Dương Gian, mà còn đắc tội với với xã trưởng trừ linh xã, Tam Đảo. Đồng thời hắn ta cũng không thể an toàn mà chạy ra khỏi chỗ này được. Vẫn sẽ bị mắt quỷ để ý đến, đến khi đó sẽ chẳng có một ai đứng ra để cứu hắn ta nữa.

Việc giữ vững được sự tỉnh táo là điều cực kỳ quan trọng, vì nó có thể để cho người ta hiểu rõ được tình cảnh của bản thân.

Một khi bị nỗi sợ hãi lấn át lý trí, con người ta sẽ chỉ biết hành động lung tung.

Dần dần, mồ hôi trên trán hắn ta càng ngày càng nhiều, sau đó chúng nhỏ xuống liên tục.

Đồng thời ánh sáng bên trong căn phòng nhỏ của hắn ta cũng trở nên mờ đi. Vách tường xung quanh đang trở nên cũ kỹ, biến chất. Kế đó da tường bong tróc ra từng mảng… Cuối cùng chúng bị hư thối và sụp đổ một ít.

Điều này khiến cho bức tường vốn dĩ đã bịt kín được căn phòng nay trở nên rách tung tóe, không ngừng xuất hiện những lỗ hổng. Sau đó những lỗ hổng này dần dần mở rộng ra. Hiện tại ở bên trong Nagasawa đã có thể quan sát được tình hình đại khái bên ngoài thông qua những lỗ hổng này.

Đó là một con hẻm nhỏ nằm phía bên trái.

Tối tăm, kìm nén.

Nguồn gốc của nỗi bất an và hoảng sợ trong lòng hắn ta được truyền từ phía kia đến.

Tuy nhiên không đợi hắn ta quan sát kỹ mọi thứ, cả người Nagasawa đột nhiên cứng đờ, cảm giác lạnh gáy bắt đầu xuất hiện và lan toàn khắp người.

Một tiếng bước chân xuất hiện ở bên ngoài căn phòng. Mặc dù tiếng bước chân không hề lớn, nhưng nó cực kỳ nặng nề, từng bước, từng bước một, giống như một cỗ thi thể đang di chuyển vậy. Đồng thời hắn ta còn cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc…

Đúng thế, hắn ta đã ngửi được.

Mùi vị trên người của quỷ.

Một mùi vị không thể diễn tả được bằng ngôn ngữ, mùi thi thối nhàn nhạt, xen lẫn với mùi mục nát cùng cảm giác âm lãnh.

"Đến nhanh như vậy sao?”

Nagasawa vội vàng quay đầu nhìn.

Con ngươi hắn ta khẽ co lại.

Ông lão mặc bộ trường bào màu đen, toàn thân mọc đầy thi ban đang ở bên ngoài căn phòng của hắn ta, chỉ cách hắn ta có một bức tường lỗ chỗ đầy những vết thủng. Lúc này ông lão đang từng bước, từng bước đi về phía trước. Đồng thời lão ta không thèm quay đầu nhìn về phía của Nagasawa, giống như không thèm quan tâm đến hắn ta vậy. Thứ mà hắn ta nhìn thấy chỉ là một nửa khuôn mặt của lão. Lão cứ thế đi về phía trước, dường như muốn đi vòng qua những bức tường này để đi ra hướng chính diện của cửa phòng.

“Nếu lão thực sự muốn đi vào, căn bản mấy bức tường mỏng manh này không thể nào ngăn cản lão ta được…”

Sự sợ hãi ở trong lòng Nagasawa đã đạt đến đỉnh điểm.

Phải biết hiện tại hắn ta đang cách quỷ gõ cửa đáng sợ kia chưa đầy năm mét. Ngăn cách giữa hai bọn họ chỉ là một mặt tường yếu ớt, trông chẳng khác gì cửa sổ bằng giấy.

Hơn nữa vách tường này còn đang thủng hàng trăm hàng ngàn chỗ. Ở bên trong hắn ta có thể thông qua những lỗ này để nhìn thấy rõ ràng ông lão này đang đi về phía cửa ra vào.

Một khi lão ta đến được với cánh cửa.

Quỷ sẽ bắt đầu tập kích.

Đây là đòn tập kích trí mạng.

Sống hay chết thì phải nhìn vào lần hành động này.

Đương nhiên Nagasawa không thể nào ngăn cản tập kích của quỷ gõ cửa được. Hắn ta chỉ có thể dồn hết toàn bộ hi vọng lên trên người của Dương Gian đang đứng cách đó không xa.

"Kế hoạch đang diễn ra một cách cực kỳ thuận lợi, quỷ đã xuất hiện một lần nữa.”

Trên nóc nhà, sắc mặt Dương Gian trầm xuống, mắt quỷ ở trong người của hắn đã bắt đầu có dấu hiệu rục rịch.

Với tình trạng hiện tại, số lượng tầng quỷ vực lớn nhất mà hắn có thể mở là năm tầng. Còn tầng thứ sáu phải có sự bảo vệ từ nguyền rủa của hộp âm nhạc hắn mới dám mở ra. Nhưng dựa theo những lần trước, chỉ với bốn tầng quỷ vực hắn có thể nhẹ nhàng thoát khỏi quỷ vực của quỷ gõ cửa. Nên hắn thấy chỉ cần ba bốn tầng quỷ vực là đã đủ để áp chế được quỷ vực của quỷ gõ cửa rồi, nhiêu đó vẫn còn nằm trong phạm vi chịu đựng được của hắn.

"Còn chưa đến lúc, mình nhất định phải chờ đến khi con quỷ kia tiếp cận đến gần cánh cửa mới được.”

Dương Gian không vội vã sử dụng quỷ vực, hắn sợ một hành động sẽ xuất hiện biến hóa khiến vị trí của quỷ gõ cửa bị thay đổi, hoặc là hấp dẫn đến một con quỷ nào đó mà hắn không biết.

Cho nên hành động lần này có thành công hay không còn phải xem vận may của hắn như thế nào.

"Chuyện linh dị bóng bay đầu người vẫn chưa xuất hiện... Dường như con quỷ kia đã biến mất. Xem ra sau khi lấy được chiếc đầu người chết, con quỷ này đã bắt đầu phát sinh biến hóa. Hy vọng nó sẽ không xuất hiện quấy rối mình trong lúc mấu chốt, nếu không lần hành động này chắc chắn sẽ phải thất bại.”

Dương Gian đang thầm tính toán trong lòng.

Bởi vì hắn biết rõ chiếc đầu người chết kia lợi hại như thế nào. Dương Gian cảm thấy nếu hắn bị chiếc đầu người chết đó để mắt đến, quỷ vực của hắn chắc chắn sẽ bị áp chế. Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến việc giam giữ quỷ gõ cửa của hắn.

"Giữ quỷ đồng lại để đề phòng trường hợp có những con lệ quỷ khác xuất hiện. Tại thời điểm mấu chốt có lẽ nó sẽ giúp mình đi xử lý những chuyện ngoài ý muốn đó. Có sự bảo hộ của quỷ áo liệm, hẳn nó sẽ chống đỡ được với những chuyện linh dị không quá đặc biệt thêm một đoạn thời gian."

Dương Gian suy nghĩ rất kỹ, đồng thời ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào bóng dáng đang dần dần chạy đến kia…

Quỷ gõ cửa.

Quỷ sắp sửa tiếp cận đến chỗ cánh cửa rồi.

Nhưng phía trước cửa của căn phòng mà Nagasawa đang ngồi có một chiếc hố, phía dưới hố là một chiếc rương bằng vàng đang được mở nắp, tạo thành một cạm bẫy.

Bình Luận (0)
Comment