Mà ở trong hiện thực, thứ nằm phía dưới chân của quỷ gõ cửa chính là một cạm bẫy
Một cạm bẫy được tạo thành thứ chiếc rương bằng vàng đang mở nắp.
“Bịch!”
Chỉ trong nháy mắt, còn chưa kịp gõ cửa, thân thể của ông lão đã bị mất cân bằng, trực tiếp rơi xuống phía dưới. Đồng thời, cú rơi này cực kỳ chuẩn xác, rơi ngay vào trong chiếc rương kia.
"Thành công."
Bóng dáng của Dương Gian lập tức biến mất tại chỗ, chỉ trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở bên cạnh chiếc rương này. Sau đó hắn không chút do dự đá nắp chiếc rương sang, ý đồ đậy nắp lại, nhằm phong kín ông lão này.
Chỉ cần thành công, kế hoạch hành động có thể được kết thúc một cách nhẹ nhõm, đồng thời không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.
Nắp được đè xuống.
Nhưng ngay lúc đó, hắn cảm giác được một cỗ lực cản.
Ông lão này vẫn đang duy trì tư thế nhấc tay gõ cửa, giống như ông lão này muốn gõ cửa, dù đã rơi vào trong cạm bẫy. Đồng thời, lúc này cánh tay đang giơ lên kia lại giống với một ống thép băng lãnh, chống vào chiếc nắp rương.
"Đùa gì vậy?”
Dương Gian đã dùng trọng lượng của cả người nhưng không có cách nào đậy chiếc nắp này lại. Rõ ràng cánh tay kia của quỷ gõ cửa chỉ là một cánh tay khẳng khiu, gầy guộc nhưng bên trong nó đang chứa đựng một cỗ lực lượng khổng lồ, khó có thể tin.
Cỗ lực lượng này không phải đến từ cỗ thân thể khô gầy này, mà là một loại lực lượng linh dị không biết nào đó.
Thay vì đè nắp đi xuống, thậm chí hiện tại Dương Gian còn cảm thấy chiếc nắp đang bị đẩy lên trên.
Hắn không thể nào đậy nắp được.
"Nếu không đậy được nắp, chẳng mấy chốc nữa con quỷ này sẽ lại thoát ra ngoài…”
Trong long Dương Gian bắt đầu cuồng loạn. Hắn đã nhìn thấy ánh sáng màu đỏ ở phía trong rương đang dần biến mất, thay vào đó là tối tăm, âm lãnh, cực kỳ dọa người.
Quỷ vực của quỷ gõ cửa đang dần xuất hiện.
Mà nguyên nhân khiến quỷ vực của Dương Gian phải bại lui vẫn chính là loại nguyền rủa hư thối quỷ dị, không thể hiểu nổi kia.
Đối kháng với quỷ gõ cửa càng lâu, nguyền rủa hư thối kia sẽ càng trở nên đáng sợ.
Năm tầng quỷ vực cũng đang bị thứ này ăn mòn. Mặc dù thứ này phải cần một chút thời gian để làm điều đó, nhưng cuối cùng nó vẫn làm được.
- Nagasawa, nếu không muốn chết thì mau ra đây giúp tôi đậy chiếc nắp này lại.
Vừa nói, Dương Gian vừa mang Nagasawa từ trong phòng ra ngoài.
Chỗ này là quỷ vực của hắn, tất cả mọi chuyện đều do hắn làm chủ.
Trước đó Nagasawa đã nhìn thấy quỷ gõ cửa rơi vào bẫy. Nên lúc này hắn ta cực kỳ kích động chạy lại ấn chặt chiếc nắp rương.
Tuy nhiên vẫn còn lộ ra một khe hở, dù không tính là lớn, nhưng lực lượng linh dị vẫn có thể tiết lộ ra ngoài được. Xung quanh đây đã bị quỷ vực của Dương Gian bao phủ, tạo thành thế giới màu đỏ. Nhưng lúc này, từ bên trong rương đột nhiên xuất hiện một vài điểm đen. Chúng đang có dấu hiệu muốn khuếch tán. Tốc độ lùi lại của quỷ vực màu đỏ đang tăng nhanh. Một khi thứ màu đen này bao phủ được miệng rương, ông lão kia sẽ có thể thoát được ra ngoài.
Đến lúc đó, mọi việc bọn hắn làm từ đầu đến giờ sẽ là công cốc.
Sự xuất hiện của Nagasawa cũng không có bất cứ tác dụng nào. Chiếc nắp rương vẫn đang có dấu hiệu bị đẩy lên trên.
Thậm chí đến cuối cùng Dương Gian còn dùng quỷ vực để mang một khối đá cực kỳ to, đặt lên trên chiếc nắp. Nhưng vẫn không thể nào khiến cho lỗ hổng chửng 10 centimet này biến mất.
- Không phải do trọng lượng đâu.
- Dương tiên sinh, có gì đó không thích hợp, con quỷ này đang ăn mòn chúng ta…
Nagasawa trợn tròn hai mắt, bởi vì hắn ta phát hiện trên mu bàn tay bắt đầu xuất hiện thi ban.
Sắc mặt Dương Gian trầm xuống, càng ngày hắn càng cảm giác rõ sự chấn động của chiếc nắp.
Ăn mòn của quỷ gõ cửa đang liên tục tăng trưởng. Khi nguyền rủa ăn mòn được một khu vực nào đó, quỷ vực của lão sẽ tràn đến ngay lập tức.
"Chết tiệt, như vậy rồi mà lão còn không chịu buông tay. Đây là lão đang thử mức độ nhẫn nại của mình hay sao vậy?”
Dương Gian không muốn tình trạng này tiếp tục diễn ra. Khẽ cắn chặt răng, sau đó trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh sài đao loang lổ. Nhìn qua có thể thấy thanh sài đao này không hề sắc bén tý nào. Lưỡi của thanh đao này đã bị cùn, phía trên còn dính khá nhiều những vết màu đen, giống như bùn đất hay là vết máu đã khô gì đấy. Nhưng bề ngoài của nó đủ khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Tuy nhiên, năng lực kinh khủng nhất của thanh sài đao này chính là nó có thể tách rời lệ quỷ.
Dương Gian không định phát động nguyền rủa của thanh sài đao. Bởi vì hắn có cảm giác, nếu làm như vậy bản thân hắn sẽ gặp phải nguy hiểm khó có thể tưởng tượng nổi. Cho nên hắn cầm chặt thanh đao sau đó khẽ vạch một đường trên không trung.
Lợi dụng quỷ vực, một đao này của hắn thuận lợi chém vào cánh tay đang giơ lên của quỷ gõ cửa.
“Răng rắc!"
Ngay lập tức cánh tay khô gầy, âm lãnh kia trực tiếp gãy làm đôi.
Đây là cảnh tượng cuối cùng mà Dương Gian nhìn thấy, sau đó cạch một tiếng, chiếc rương bị đóng kín.
Quả nhiên, dù không phát động nguyền rủa, hắn cũng có thể dùng thanh sài đao chém vào người của quỷ. Đồng thời còn tạo ra tổn thương nhất định cho chúng.