“Rầm!”
Một âm thanh ngột ngạt vang lên, đây là tiếng phát ra khi đóng nắp rương cực mạnh.
Âm thanh này vang lên báo hiệu quãng thời gian rong ruổi bên ngoài của con quỷ gõ cửa khủng bố đã đến hồi kết. Từ này về sau, ông lão này sẽ bị giam giữ ở trong chiếc rương này. Bất kể ông lão này có khủng bố như thế nào, được ghép hình từ bao nhiêu con lệ quỷ, cuối cùng lão ta vẫn rơi vào trong cạm bẫy và bị nhốt lại.
Cánh tay khô gầy vừa chống lấy chiếc nắp rương đã bị Dương Gian dùng thanh sài đao quỷ dị chém đứt đôi.
Không biết sau khi bị mất đi một cánh tay ông lão kia còn có thể tiếp tục gõ cửa được nữa hay không.
Có lẽ từ này trở về sau, quỷ gõ cửa sẽ được gọi là quỷ một tay.
Đương nhiên năng lực tách rời của thanh sài đao chỉ là tạm thời. Có lẽ hiện tại, ở bên trong rương, quỷ đã gắn lại được cánh tay vừa bị chém kia rồi.
Dương Gian nhìn thanh sài đao loang lổ ở trong tay và bắt đầu lâm vào trầm tư.
"Hiện tại nhìn kỹ lại mới biết suy đoán lúc trước của mình là không sai. Nếu để cho thanh sài đao này tiếp xúc trực diện với lệ quỷ, nó sẽ có khả năng tách rời lệ quỷ? Nếu chạm vào dấu tay hay dấu chân gì đó để làm môi giới thì có thể sử dụng thanh sài đao này mà không cần quan tâm đến khoảng cách, vẫn sẽ tạo ra được thương tổn đối với quỷ. Tuy nhiên bản thân mình sẽ phải tiếp nhận nguyền rủa cực lớn từ thanh sài đao này.”
"Trước đó mỗi một lần nguyền rủa của thanh sài đao này, mình đều phải dụng một danh ngạch áp chế lệ quỷ để triệt tiêu nó. Trước giờ mình đã sử dụng thanh đao này hai lần. Lần đầu tiên dùng để chém những bàn tay máu trong hành lang bí ẩn của khách sạn Caesar. Đao thứ hai dùng để giết chết Phương Thế Minh."
"Nhưng lần này lại có chút khác biệt, mình không phát động môi giới mà dùng sài đao chém trực tiếp vào người của quỷ. Tác dụng của nó vẫn có, nhưng không biết cái giá mà mình phải trả sẽ là gì?”
Nagasawa ở bên cạnh cũng chú ý đến thứ quỷ dị ở trong tay Dương Gian. Ánh mắt hắn ta lộ ra vẻ kinh sợ, bởi vì hắn ta đã nhìn thấy tay của quỷ gõ cửa bị thứ này chém đứt.
Đó là cảnh tượng đã phá vỡ thế giới quan của hắn ta.
Khi ở bên trong chuyện linh dị và phải đối mặt với tập kích của lệ quỷ, việc có thể sống sót được đã là điều cực kỳ khó khăn. Nếu muốn chống đỡ được tập kích của quỷ, cần phải tìm ra được quy luật giết người của nó. Cuối cùng là việc giam giữ lệ quỷ, việc này chỉ có những vị ngự quỷ nhân có bản lĩnh mới làm được.
Còn hiện tại thì sao, Dương Gian không những có thể đối kháng trực diện với lệ quỷ, mà hắn còn có thể tạo ra thương tổn nhất định cho nó, khiến quỷ không thể không bại lui.
Đúng là không thể tin được.
Không thể tưởng tượng.
Nagasawa sững sờ, đứng yên tại chỗ. Dường như ngày hôm nay số lần hắn ta bị kích thích hơi nhiều, hoặc trước kia hắn ta chỉ là một con ếch ngồi trong đáy giếng, nên không thể nào tưởng tượng ra được những điều này.
"Một người đàn ông mạnh đến mức không thể tin nổi, ở trước mặt của người này, ngay cả quỷ cũng phải nể mặt ba phần.”
"Tạm thời mình không phát hiện ra được thân thể có chỗ nào bất thường. Dường như mọi thứ đều rất bình thường."
Dương Gian trầm ngâm một chút, hắn đang kiểm tra tình trạng thân thể.
Sau khi chém một đao kia, thân thể của hắn không có bất cứ cảm giác khác thường nào. Giống như vừa rồi hắn chỉ tiện tay vung vẩy mà thôi, hoàn toàn khác với những lần phát động môi giới trước đó.
"Là không cần phải chịu hậu quả? Hay là với trạng thái hiện tại của mình đã có thể sử dụng được thanh sài đao này với cự ly gần mà không cần phải trả giá? Hoặc là cái giá vẫn còn đang ẩn núp, nguyền rủa còn chưa bốc phát ra ngoài, nó còn cần có thời gian ủ?”
Hắn đang suy xét trường hợp, đồng thời trong lòng hắn cũng khá kiêng kỵ.
Bởi vì bất cứ món đồ linh dị nào cũng sẽ có một cái giá cực kỳ lớn. Ví dụ như việc tiếp xúc với tấm gương quỷ, tủ quỷ, hộp âm nhạc, thậm chí là cả cây kéo quỷ kia cũng thế, tất cả đều giống nhau không hề có trường hợp ngoại lệ.
- Dương tiên sinh, thế nào rồi? Ngài không sao chứ.
Nagasawa phát hiện thời gian trầm tư Dương Gian có hơi lâu, sợ xảy ra chuyện gì đó nên mở miệng nhắc nhở.
Đến lúc này Dương Gian mới lấy lại tinh thần. Mắt quỷ của hắn đã đóng lại, quỷ vực xung quanh cũng đang nhanh chóng biến mất.
- Hiện tại quỷ đã bị giam giữ vào trong chiếc rương này rồi. Nhưng loại giam giữ này cũng không quá ổn định, bất cứ lúc nào cũng xuất hiện sai lầm. Nên cậu nhanh chóng liên lạc với xã trưởng Tam Đảo, bảo ông ta phái người đến xử lý một chút.
Vừa nói hắn vừa đưa tay vỗ vỗ vào chiếc rương ở dưới mông. Âm thanh ngột ngạt vang lên. Nhiêu đó thôi cũng đã đủ hiểu được chiếc rương này dày như thế nào.
Hiện tại không phải là lúc suy nghĩ đến nguyền rủa của thanh sài đao. Mặc dù hiện tại đã giam giữ thành công quỷ gõ cửa, nhưng xung quanh chỗ này không phải là một nơi an toàn tuyệt đối. Hắn cần phải nhanh chóng chuyển thứ này đến nơi khác, tránh xảy ra trường hợp gặp phải chuyện linh dị khác tập kích. Hiện tại ở trong thành phố Kobe có ít nhất ba chuyện linh dị lớn nhỏ.
Con quỷ xé rách quần áo ở trong tủ âm tường, ngọn nguồn của chuyện linh dị bóng bay đầu người và con quỷ khôi phục lại từ thi thể của Sakai.
Đồng thời những thứ phía trên chỉ là mặt ngoài mà thôi, ở bên trong ai biết được còn có bao nhiêu chuyện linh dị khủng bố chưa lộ mặt đây.
- Dạ, vâng, tôi sẽ ngay lập tức liên hệ với xã trưởng Tam Đảo.
Nagasawa vội vàng lau mồ hôi lạnh ở trên trán, sắc mặt hắn ta cực kỳ khó coi, trông chẳng khác gì khuôn mặt của người chết. Nhưng thần sắc lại tỏ ra khá nhẹ nhõm, giống như hắn ta vừa đi dạo một vòng từ địa ngục vậy.
Hắn ta vội vàng cầm điện thoại di động lên và bắt đầu đảm nhận nhiệm vụ liên lạc với Tam Đảo.
Bất chợt.
Sau khi thu hồi thanh sài đao loang lổ, Dương Gian khẽ đứng dậy, lạnh lùng nhìn về một phía. Khi quỷ vực của hắn biến mất, dường như ở trong bóng tối xung quanh đột nhiên xuất hiện một ánh mắt quỷ dị đang nhìn về phía hắn.