Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1362 - Chương 1362: Đầu Trọc Yamazaki

Chương 1362: Đầu Trọc Yamazaki

Loại cảm giác bị dòm ngó này không quá mãnh liệt, nhưng Dương Gian vẫn có thể phát hiện ra, giống như nó đã trở thành một loại bản năng, một giác quan thứ sáu của hắn rồi.

Loại cảm giác này như có như không, ngay cả bản thân hắn cũng không quá chắc chắn.

"Là ảo giác? Hay là nói ở xung quanh đang tồn tại một chuyện linh dị nào đó mà mình không biết?”

Dương Gian khẽ nhíu mày, vô ý thức sờ mu bàn tay.

Có nên tiếp tục sử dụng quỷ vực để dò xét tình hình không?

Hắn đang do dự.

Nhưng đúng lúc, ở bên trên một con đường gần đó đột nhiên xuất hiện một chiếc xe chạy từ phía xa đến chỗ này. Chiếc xe này lao với tốc độ rất nhanh, vượt qua mọi thứ, không hề lo lắng sẽ đụng phải ai đó ở trên đường.

- Hẳn là người mà xã trưởng Tam Đảo sắp xếp.

Đến lúc này Nagasawa mới để điện thoại di động xuống, sau đó phất phất tay ra hiệu.

- Bên này, chúng tôi ở đây.

- Trốn đi.

Dương Gian đưa mắt nhìn quỷ đồng ở gần đó, rồi ra lệnh cho nó ẩn núp. Hắn không muốn nó bị quá nhiều người biết.

Mặc dù hiện tại Nagasawa đã nhìn thấy quỷ đồng. Nhưng giữa việc nghe người khác nói và nhìn thấy tận mắt là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Không lâu sau, chiếc xe kia đã dừng lại.

Số lượng người đến không nhiều, chỉ có ba người.

Cầm đầu là một người thanh niên cường tráng đầu trọc, bên cạnh có một người thanh niên gầy gò, da bọc xương đi theo và một tên gia hỏa khá quen. Nếu hắn nhớ không lầm thì tên gia hỏa này chính là Điền Dã, đúng thế, chính là kẻ gây chuyện ở trong cửa tiệm của sân bay, thiếu chút nữa bị Dương Gian xử lý.

Sau khi nhìn thấy người thanh niên cầm đầu, sắc mặt của Nagasawa lập tức thay đổi, tỏ ra khá kiêng kỵ.

- Là Yamazaki.

Dương Gian thuận miệng hỏi.

- Hắn là ai vậy?

Nagasawa nhỏ giọng nói:

- Đây chính là một trong những vị ngự quỷ nhân đỉnh phong của nước chúng tôi. Đại khái là địa vị của người này cũng tương đương với chức vị đội trưởng mới xuất hiện của quý quốc. Một trong những người được đánh giá là có tư cách trở thành "Ngọc", địa vị ở trong nước cực kỳ cao.

- Tuy nhiên người này lại cực kỳ cường ngạnh, bá đạo, cho nên là kẻ vô cùng nguy hiểm. Ngay cả xã trưởng Tam Đảo cũng không có cách nào can thiệp vào hành động của hắn ta.

Dương Gian liếc qua một chút rồi nói:

- Người còn lại là ai ? Tên da bọc xương ấy.

Bộ dạng gầy trơ xương của kẻ này đương nhiên cực kỳ bất thường. Đây chính là dấu hiệu bị lệ quỷ ảnh hưởng. Nhưng bộ dạng của người đàn ông đầu trọc tên là Yamazaki kia lại cực kỳ bình thường, trong chẳng khác gì người bình thường cả, không có chỗ bất thường nào. Nhưng khí tức của người này lại để lộ ra vẻ quỷ dị. Nhiêu đó đã đủ thấy kẻ này cũng là một trong những ngự quỷ nhân có trạng thái tốt.

Nagasawa vội vàng xin lỗi:

- Tôi không rõ lắm. Giữa tôi và loại người như Yamazaki không có quá nhiều tiếp xúc, nên không biết nhiều. Thành thật xin lỗi, đã để Dương tiên sinh phải thất vọng.

Lúc này cả ba người đã xuống xe và đi đến gần, người cầm đầu tên là Yamazaki kia khẽ nhếch miệng cười rồi nói:

- Dương tiên sinh, hạnh ngộ. Lần này cậu đã làm rất tốt. Việc xã trưởng Tam Đảo mời cậu qua đây xử lý chuyện linh dị này đúng là cực kỳ chính xác. Cậu đã vất vả rồi, tiếp theo mọi chuyện cứ giao cho ba người chúng tôi đến xử lý. Dương tiên sinh đã có thể trở về hưởng thụ chiếu cố của vị tiểu thư Keiko kia được rồi.

Nói xong, ánh mắt của hắn ta nhìn chằm chằm vào chiếc rương dưới chân Dương Gian.

Quỷ đã bị giam giữ ở bên trong.

Nguy hiểm không còn nữa. Đồng thời lần này bọn họ tính toán thời gian cũng cực kỳ khéo. Trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ không có một ai đến đây nhanh hơn bọn họ cả.

Dù sao trước đó, việc đến gần thành phố Kobe cũng có nghĩa với cái chết, chỉ có những người đặc biệt mới có tư cách tiến vào trong chỗ này.

Nagasawa vội vàng phiên dịch lại lời của Yamazaki nói, gần như là ngay lập tức, Dương Gian hiểu được lời của tên kia nói.

Sau khi nghe xong, vẻ mặt Dương Gian hơi động:

- Mấy người muốn tiếp nhận cũng không sao, dù gì thành phố Kobe cũng nằm ngay ở chỗ này. Nếu mấy người muốn đi cứu người khác thì cứ đi đi, hẳn vẫn còn kịp. Ít ra theo tôi thấy ở bên trong vẫn còn khá nhiều người sống sót. Nhưng đó là cứu người thôi, còn thứ này thì không được.

Nói xong, hắn chỉ chỉ vào phía dưới chân.

- Đây là đồ của tôi, lúc trước tôi cũng đã nói qua với xã trưởng Tam Đảo rồi.

- Dương tiên sinh, có lẽ cậu đang có hiểu lầm gì đó. Ở chỗ này, toàn bộ mọi thứ đều thuộc về trừ linh xã chúng tôi, kể cả chiếc rương kia. Nên hi vọng Dương tiên sinh không cần gây khó dễ cho tôi. Dù sao tôi vẫn cực kỳ kính trọng người như Dương tiên sinh đây. Chúng tôi sẽ không để cho Dương tiên sinh phải chịu thiệt thòi trong những vấn đề liên quan đến thù lao. Thậm chí ngay cả cô gái tên Keiko kia cũng vậy. Nếu Dương tiên sinh cảm thấy hứng thú, cậu có thể mang cô ta đi.

- Tuy nhiên, những thứ không nằm trong nội dung bàn bạc giữa hai bên sẽ không thể bị mang đi một cách vô duyên vô cớ.

Mặc dù cách nói chuyện của người thanh niên đầu trọc tên Yamazaki này khá khách khí, thậm chí trên mặt kẻ này còn treo một nụ cười. Nhưng trong ánh mắt của kẻ này lại mang theo một tia cảnh cáo, giống như những thành viên cũ hung ác của xã đoàn đang uy hiếp thành viên mới vậy.

Câu từ không có vấn đề gì, nhưng giọng điệu lại có chút không đúng.

- Con người tôi không thích vòng vèo, cũng không biết nói ra những lời khách sáo. Sau khi rời trường chưa từng gặp phải đánh đập từ xã hội, nên tính khí vẫn chưa bị mài mòn. Vì thế, dù cậu cười và gọi tôi là Dương tiên sinh, nhưng tôi chỉ có thể mắng cậu là đồ chó chết.

Giọng điệu của Dương Gian vừa cứng ngắc vừa lạnh lẽo.

- Nếu muốn thứ này thì mấy mạng đến mà đoạt. Tôi không ngại xử lý luôn mấy thành viên của trừ linh xã tại chỗ này đâu.

- Ngay cả đội trưởng của tổng bộ chúng tôi mà tôi còn dám giết, mấy người nghĩ tôi sẽ để ý đến thân phận của mấy người hay sao ?

Nagasawa nghe Dương Gian nói như vậy, tâm trạng vừa mới bình tĩnh lại lập tức trở nên căng thẳng. Hắn ta nhìn chằm chằm vào Dương Gian, miệng khẽ động. Hắn ta cảm thấy nếu hắn ta mà dịch câu này ra, khả năng cao hai bên sẽ đánh nhau to.

Bình Luận (0)
Comment