Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1363 - Chương 1363: Cân Nhắc

Chương 1363: Cân Nhắc

Nhưng hắn ta không thể nào làm khác được, chỉ biết cắn răng phiên dịch lại toàn bộ nội dung câu chuyện.

Dù sao Yamazaki cũng không phải là một kẻ đần độn, từ trong giọng nói của tên này, hắn ta cũng có thể đoán ra được ý định của tên này là gì.

Quả nhiên, sau khi nói xong câu.

Sắc mặt của tên Yamazaki kia trở nên cứng đờ, nụ cười trên mặt vụt tắt. Sau đó hắn ta dùng ánh mắt nham hiểm, hung ác nhìn chằm chằm vào Dương Gian, dường như đã bị câu nói kia chọc giận.

Lúc này Điền Dã ở bên cạnh đã nổi giận, lớn tiếng quát:

- Chết tiệt, sao cậu lại dám nói chuyện kiểu như vậy với Yamazaki tiên sinh ?

Dương Gian khẽ liếc tên này một chút, bởi vì hắn đã không thể nào kiên nhẫn với tên Điền Dã này nữa rồi.

- Những kẻ không thể nắm giữ tính mạng của mình trong tay thì không có tư cách nói chuyện với tôi. Hiện tại, một là cậu im miệng, hai là tôi sẽ khiến cho cậu biến mất khỏi thế gian này.

Lần trước, hắn đã nể mặt trừ linh xã mà tha cho tên này một lần rồi.

Nhưng mặt mũi chỉ nên cho một lần, cho nhiều nó sẽ trở nên không đáng tiền.

Nếu thật sự động thủ, Dương Gian sẽ đưa tên gia hỏa này đi mà không chút do dự.

Mặc dù Điền Dã là một kẻ cuồng vọng tự đại, nhưng hắn ta không hề ngu. Lúc này hắn ta đã cảm nhận được toàn bộ mắt quỷ trên người của Dương Gian đang nhìn chằm chằm vào hắn ta, giống như hắn ta có thể bị thứ này giết chết bất cứ lúc nào vậy.

Sau khi cảm thấy điều này, hắn ta không dám hó hé thêm nửa câu. Cho dù lúc này Yamazaki đang ở bên cạnh, nhưng tên này không mang đến bất cứ tác dụng nào.

Tuy nhiên, có lẽ là sau khi bị Dương Gian chấn nhiếp một lúc, Điền Dã lại cảm thấy biểu hiện kia của hắn ta có hơi mất mặt, không có tôn nghiêm. Thành ra hắn ta có chút thẹn quá hoá giận, muốn bước lên phía trước mấy bước để chứng minh rằng bản thân không sợ hãi.

Nhưng Yamazaki đã kịp thời duỗi tay ra ngăn cản.

Mặc dù biểu hiện ở trên mặt của Yamazaki rất hung hãn, nhưng hắn ta không nóng nảy chút nào.

- Đừng có làm loạn. Đối phương chính là đại danh đỉnh đỉnh mắt quỷ Dương Gian. Loại thái độ này của cậu chỉ khiến chúng ta thêm mất mặt mà thôi.

Điền Dã im lặng, không nói gì nữa. Sắc mặt hắn ta khá khó coi, khẽ nhìn Dương Gian một chút, sau đó lùi ra phía sau.

Yamazaki hơi hí mắt đánh giá Dương Gian.

"Đúng là một kẻ nguy hiểm."

Hắn ta đã cảm giác được loại khí tức nguy hiểm từ trên người của Dương Gian.

Tuy nhiên cái đó không quá quan trọng, điều quan trọng nhất chính là Dương Gian đã ra tay hai lần, cả hai lần đều thành công hấp dẫn quỷ gõ cửa. Mặc dù lần thứ hai đã giam giữ được quỷ gõ cửa, nhưng chắc chắn đã phải ra tay đối kháng với lệ quỷ rồi.

Sau khi đối chọi hai lần với lệ quỷ, vậy mà tình trạng của hắn vẫn tốt như vậy, không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy hắn đang bị tổn thương, cũng không có dấu hiệu của lệ quỷ khôi phục. Điều này đúng là không tầm thường một chút nào.

Dựa theo ý nghĩ của Yamazaki, hắn ta vốn định bỏ đá xuống giếng. Nhân lúc tình trạng của Dương Gian không được tốt, sợ ném chuột vỡ bình, để cướp lấy chiếc rương giam giữ lệ quỷ. Sau đó hắn ta sẽ chiếm trọn toàn bộ công lao về chuyện linh dị lần này.

Còn Dương Gian.

Yamazaki không hề có ý định xảy ra xung đột. Chỉ hi vọng hắn có thể ngoan ngoãn cầm lấy thù lao rồi xéo đi, không làm việc gì ảnh hưởng đến hắn ta là được.

Nhưng hắn ta không nghĩ đến là thái độ của Dương Gian lại cực kỳ cường thế, thậm chí có thể coi là có chút cuồng vọng, không coi ai ra gì.

"Bộ dạng này của hắn không giống việc nói mạnh miệng, mà đã chuẩn bị để động thủ thật. Mặc dù có khả năng đang phô trương thanh thế, nhưng xác suất quá nhỏ. Trạng thái của hắn quá tốt."

Sau khi đánh giá kỹ tình hình, trong lòng Yamazaki đã hiểu, kế hoạch lần này của bọn họ có lẽ sẽ phải thất bại. Cho nên hắn ta không định để cho mọi chuyện tiếp tục diễn biến theo chiều hướng xấu.

Đến lúc này, Dương Gian đã nhịn không được, liền mở miệng nói:

- Nếu không muốn động thủ với tôi, hãy trở về nơi mà mấy người đã đến, đừng gây ảnh hưởng đến tôi. Số lần khoan nhượng của tôi không nhiều đâu. Có lẽ chỉ một giây sau đó, tâm trạng của tôi không tốt, khả năng tôi sẽ ra tay xử lý toàn bộ mấy người. Đến khi xã trưởng Tam Đảo của mấy người hỏi thì tôi sẽ bảo là mấy người đã chết vì chuyện linh dị, không có ai biết rõ nội tình bên trong đâu.

Đúng lúc này Yamazaki đột nhiên cười, nụ cười rất lạnh, để lộ ra sự âm lãnh cùng chết lặng. Một nụ cười khiến cho người ta phải cảm thấy e ngại. Hắn ta nhìn chằm chằm vào chiếc rương ở dưới chân của Dương Gian, dường như đang đưa ra lựa chọn.

- Dương tiên sinh, hi vọng ngài giữ bình tĩnh, giữa chúng ta còn chưa gì gọi là thù hận sâu nặng cả, đúng không ?

- Nếu Dương tiên sinh đã tự có sắp xếp. Vậy chúng ta sẽ nghe theo sắp xếp của Dương tiên sinh vậy.

- Vả lại, mục đích đến đây của chúng tôi chỉ là để làm việc mà thôi, chúng tôi không hề có bất cứ địch ý nào với Dương tiên sinh cả. Ngài cứ coi như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra. Hi vọng giữa chúng ta sẽ không xảy ra hiểu lầm kỳ quái nào đó. Hiện tại tôi còn cần xác định rõ tình hình của tòa thành thị này. Mọi việc hôm nay tạm dừng ở đây, chúng tôi đi trước, cáo từ.

Cuối cùng hắn ta lựa chọn thỏa hiệp và nhượng bộ.

Sau khi nói lời xin lỗi và một vài câu xã giao, Yamazaki liền dẫn hai người đồng bạn trở lại xe. Sau đó điều khiển xe chạy theo một con đường khác tiến vào trung tâm thành phố.

- Đúng là một đám buồn nôn, rõ ràng muốn đến làm ngư ông đắc lợi, ăn sạch toàn bộ. Nhưng lại không chịu nhìn xem liệu bản thân có đủ năng lực như vậy không.

Dương Gian lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mấy người đang rời đi, hắn không có ý định ra tay.

Không phải vì hắn không dám ra tay, mà là mọi việc còn chưa nghiêm trọng đến mức nhất định phải ra tay đánh nhau.

Nếu hai bên thực sự trở mặt với nhau, chẳng có ai được lợi hết.

Mặc dù không đánh nhau, nhưng phải bày tỏ thái độ cho đối phương thấy. Nếu là đọ về sự cường ngạnh, thì chỉ cần lùi ra sau một bước đã là thua rồi.

Bình Luận (0)
Comment