"May là hai bên không động thủ, nếu không sẽ thành phiền phức lớn."
Nagasawa thầm thở phào một hơi, đồng thời thầm nghĩ trong lòng:
"Tuy nhiên nếu hai bên mà đánh nhau, khả năng cao tên Yamazaki có lẽ sẽ bị thua."
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sau khi chứng kiến năng lực của Dương Gian, hắn ta càng thêm tin tưởng vào Dương Gian nhiều hơn một chút.
Sau khi lái xe tiến vào bên trong thành phố Kobe.
Ở trên xe, sắc mặt của Yamazaki cực kỳ khó coi. Mặc dù hắn ta đã lựa chọn nhượng bộ, nhưng không có nghĩa là hắn ta có thể nuốt trôi được cơn giận này. Với lại Dương Gian còn chửi hắn ta là đồ chó chết, điều này càng kích thích đến hắn ta hơn. Hắn ta sợ nếu còn tiếp tục đứng ở đó sẽ nhịn không được mà ra tay đánh nhau thật.
Cho nên, lý trí nói cho hắn ta biết, hắn ta phải đi.
Nếu không cục diện sẽ bị mất khống chế.
Người đảm nhận nhiệm vụ lái xe là người thanh niên da bọc xương kia, lúc này hắn ta đột nhiên mở miệng nói:
- Dương Gian không phải trả giá quá nhiều khi đối kháng với lệ quỷ, nên đó cũng không phải là một cơ hội tốt. Quyết định của Yamazaki tiên sinh là quyết định đúng đắn.
- Tôi biết, ở bên trong trừ linh xã, tôi và Dương Gian đều được đánh giá là có được tiềm lực trở thành "Ngọc". Nhưng ngọc chỉ có một khối, tạm thời tôi chưa muốn nó vỡ ở chỗ này.
Yamazaki nhắm mắt lại, thân hình của hắn ta dường như đang ẩn núp ở trong bóng tối, âm trầm đến mức đáng sợ.
Điền Dã ở bên cạnh tỏ ra kinh dị:
- Yamazaki tiên sinh, ngay cả ngài cũng không nắm chắc là sẽ đối phó được tên Dương Gian kia hay sao?
- Không, hắn chỉ người ngoài được mời đến đây xử lý chuyện linh dị mà thôi. Nếu tôi và hắn đánh nhau, kết quả cuối cùng sẽ là hai khối ngọc cùng vỡ. Dù không có vỡ cũng sẽ bị nứt. Cho nên mọi chuyện chỉ có thể dừng lại tại đây. Việc nhượng bộ của tôi cũng không có thiệt thòi gì. Dù sao đây cũng chỉ là một lần dò xét thử mà thôi, không thành công cũng không sao, chúng ta không mất gì hết.
Yamazaki nói, sắc mặt dần dần khôi phục lại sự tỉnh táo. Nhưng bộ dáng vẫn cực kỳ hung hãn.
- Nếu đã không thể hoàn thành kế hoạch lần này, vậy chúng ta cũng không thể để cho lần hành động này không có bất cứ chút thu hoạch nào như vậy được. Dù sao cũng cần có một chút mặt mũi. Cho nên, tiếp theo chúng ta cứ tùy tiện xử lý chuyện linh dị nào đó rồi hãy trở về… Dừng xe lại đi, chúng ta bắt đầu điều tra từ chỗ này.
Không lâu sau, ba người bọn họ đã đến đoạn ngã tư đường mà lúc trước Dương Gian thắp quỷ nến màu trắng.
Xe dừng lại, ba người xuống xe. Vốn bọn họ định quan sát xem tình hình xung quanh.
Nhưng, rất nhanh bọn họ đã phát hiện ra được điều dị thường.
Lúc này, ở trên đường, phía trước mặt bọn đang đứng một người. Người này đang đưa lưng về phía bọn họ, dường như đang chuẩn bị rời đi khỏi đây bằng con đường khác, sau đó biến mất khỏi tầm mắt bọn họ.
Ngay lập tức người đàn ông tên Điền Dã lớn tiếng nói:
- Đứng lại.
Yamazaki khẽ nhíu mày, nhưng không hề ngăn cản hành động thô lỗ kia của Điền Dã. Dù sao hiện tại con quỷ nguy hiểm nhất đang nằm dưới chân của Dương Gian. Nên dù xung quanh đây có còn lưu lại một ít thứ không sạch sẽ, hắn ta vẫn tự tin bản thân có thể đối phó được.
Tiếng hô này là dùng cho người sống nghe, bởi vì chỉ có người sống mới nghe được âm thanh này sẽ quay đầu lại. Còn người chết, hoặc là quỷ sẽ không để ý đến tiếng quát này của Điền Dã.
Nhưng, chỉ trong nháy mắt đó.
Người phía trước đột nhiên dừng lại, rồi quay đầu ra phía sau.
Đó là một chiếc đầu người chết đã bị hư thối mất một nửa, hai con mắt màu trắng xám cực kỳ quỷ dị. Khóe miệng của người này hơi con lên, giống như muốn cười, nhưng cũng giống như đang muốn mở miệng để nói chuyện.
Hành động đó của con quỷ càng khiến người ta sợ hãi hơn so với chiếc đầu bị hư thối mất một nửa của nó.
Quỷ?
Ngay lúc này, cả ba lập tức giật mình. Quả thực là quá trùng hợp.
Bọn họ vừa mới xuống xe đã đụng phải con quỷ này đang du đãng trong thành phố.
Người thanh niên gầy gò kia nói:
- Dùng nó để giao nộp cho xã đoàn đi.
Nhưng không đợi cho Yamazaki nói chuyện, tên Điền Dã vừa mới mở miệng để gọi người phía trước kia đột nhiên ngã vật xuống đất.
Đầu của hắn ta ngay lập tức rời khỏi cổ, lăn long lốc trên mặt đất. Điều kỳ quái hơn chính là đầu của Điền Dã lại lăn về phía người kia. Trên đầu đầu của Điền Dã, hai con mắt mở to ra, nhưng ý thức đã bị mất, không còn dấu hiệu của sinh mạng.
Mãnh quỷ quay đầu, chỉ trong nháy mắt đã giết chết một vị ngự quỷ nhân.
Nhưng tập kích của quỷ chưa dừng lại ở đó.
Con mắt màu trắng xám của quỷ đang di chuyển, dường như nó đang định nhìn sang mục tiêu kế tiếp, lại giống như muốn tập trung tập kích bằng ánh mắt.
- Không xong.
Yamazaki kinh hãi, hắn ta cảm thấy một mối nguy hiểm cực kỳ lớn đang vọt đến. Giống như bản thân đang sắp sửa bị con quỷ này giết chết vậy.
Quỷ, đang nhìn chằm chằm vào hắn ta.
Một khi bị quỷ để mắt đến, Yamazaki cảm thấy hắn ta có thể sẽ giống như Điền Dã, đến chết cũng không biết chết như thế nào. Nhưng hắn ta lại không biết cách hóa giải tập kích của quỷ.
Trốn!
Hắn ta cảm thấy bản thân đã đụng phải thứ gì đó không nên đụng, nên nhanh chóng quay đầu bỏ chạy mà không có chút do dự nào.
Thế nhưng, sau khi quay người lại, Yamazaki đột nhiên cứng đờ.
Ở trên con đường phía sau lưng của hắn ta cũng có một người, tương tự với người trước, người này cũng đã đưa lưng về phía hắn ta. Tuy nhiên, sau khi hắn ta quay lại, người này đột nhiên phát hiện ra nên đang quay đầu nhìn về phía này. Chiếc đầu của người này vẫn là một chiếc đầu người chết bị hư thối mất một nửa.
Có thể nói hai người trước mặt và sau lưng hắn ta đều giống y như đúc, không khác tý nào.