Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1365 - Chương 1365: Chuẩn Bị

Chương 1365: Chuẩn Bị

---

- Chuyện linh dị quỷ gõ cửa đã kết thúc.

Ở bên trong một phòng làm việc tạm thời trong sân bay gần thành phố Kobe đột nhiên truyền ra một giọng nói cực kỳ kích động.

Tổ trưởng Vương Tín của trừ linh xã kinh ngạc phát ra câu nói này. Sau khi nói xong câu này, hắn ta đột nhiên có cảm giác cả người trở nên nhẽ bẫng đi không ít.

Nhưng xã viên khác nghe thấy cũng nhao nhao đứng dậy, đồng thời cũng tỏ ra kích động không kém.

- Tốt quá, cuối cùng thì cơn ác mộng này cũng kết thúc.

- Có thật không ? Tổ trưởng Vương Tín, mọi chuyện thật sự đã kết thúc ?

- Đúng là không thể tin nổi, cuối cùng chúng ta cũng đã được giải thoát.

Những người xã viên này cũng đều có cảm giác như vừa bỏ bớt được gánh nặng ở trên lưng. Cho dù có một vài người đã lớn tuổi, trở nên thành thục và chín chắn đều không thể kìm nén mà phải lộ ra vẻ vui sướng cùng kích động.

Lúc này.

Xã trưởng Tam Đảo cũng đi đến từ một căn phòng làm việc nhỏ bên cạnh. Trên mặt hắn ta là một nụ cười, có thể thấy tâm trạng cực kỳ tốt. Sau khi nhận được điện thoại từ Nagasawa, hắn ta đã biết kế hoạch thành công. Dương Gian, Dương tiên sinh mà hắn ta đã tốn một lượng lớn tiền tài để mời về đã không khiến cho hắn ta phải thất vọng.

Một chuyện linh dị khiến cho bọn họ phải buồn bực, lo âu lâu như vậy lại có thể bị xử lý chỉ trong vòng một ngày.

Loại năng lực này, có thể nói là cực kỳ đáng sợ.

Vương Tín nói:

- Xã Trưởng, hiện tại chúng ta có nên chuẩn bị mở tiệc để ăn mừng không ?

- Nên chuẩn bị đi. Cậu hãy sắp xếp là được. Hiện tại việc quan trọng nhất của chúng ta là tiến vào thành phố Kobe để dọn dẹp một chút. Vừa nãy, ở trong điện thoại Nagasawa cũng có nói. Việc giam giữ lệ quỷ vẫn chưa quá ổn định, cần kiểm tra và gia cố thêm, đồng thời phải chở nó về nơi an toàn.

Mặc dù xã trưởng Tam Đảo đang rất cao hứng, nhưng không vì vậy mà bị váng đầu, quên đi việc cần làm.

Vương Tín lập tức nói:

- Vâng, tôi sẽ cho người đi chuẩn bị ngay.

Nhưng đúng lúc này, ở bên ngoài đột nhiên có một vị xã viên vội vàng chạy vào. Sau đó người này chạy đến bên cạnh xã trưởng Tam Đảo, nhỏ giọng nói vào tai của hắn ta cái gì đó.

Nụ cười trên mặt của xã trưởng Tam Đảo lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng, âm trầm, giống như đang tức giận trong người nhưng không có chỗ phát tiết vậy.

- Chết tiệt, tên Ichirou này đúng là một tên chết tiệt. Vậy mà tên này lại để cho Yamazaki dẫn người đi tìm Dương Gian. Bọn họ muốn làm cái gì vậy? Mọi chuyện chỉ vừa mới kết thúc. Nếu vì hành động của mấy người này mà tạo thành một hậu quả cực kỳ nghiêm trọng không thể cứu vãn, tên Ichirou này có chết cũng không hết tội.

Đến tận lúc này xã trưởng Tam Đảo mới nhận được tin tức Yamazaki mang theo hai người chạy đến thành phố Kobe.

Điều này khiến cho hắn ta có cảm giác cực kỳ bất an.

Bởi vì Tam Đảo biết, mục đích của tên Ichirou kia chính là nhắm vào hắn ta. Một khi Yamazaki lấy được chiếc rương giam giữ quỷ gõ cửa từ tay Dương Gian. Như vậy toàn bộ công lao của lần hành động này sẽ rơi trên đầu của tên kia. Nói không chừng hắn ta sẽ bị của trách vì việc điều động quá nhiều kinh phí cho lần này.

Nhưng, nếu chỉ có nhiêu đó thôi cũng chưa đủ khiến cho Tam Đảo cảm thấy phẫn nộ.

Điều khiến cho hắn ta cảm thấy phẫn nộ chính là rất có thể chỉ vì ánh mắt thiển cận của tên Ichirou kia mà lần hành động đầy ngu xuẩn này sẽ trêu chọc đến người không nên trêu chọc. Chỉ vì một chút lợi ích trước mắt mà phá hư đi kế hoạch hợp tác, lôi kéo lâu dài của hắn ta dành cho Dương Gian.

"Đúng là một đám người ngu xuẩn, khiến người ta phải buồn nôn."

Xã trưởng Tam Đảo thầm mắng một tiếng, sau đó nói:

- Lập tức chuẩn bị đi đến thành phố Kobe với tôi.

Có xã viên vội vàng nhắc nhở:

- Xã Trưởng, hiện tại chỗ đó vẫn còn đang có chuyện linh dị, là nơi cực kỳ nguy hiểm.

Xã trưởng Tam Đảo nói:

- Không cần lo lắng, tên Yamazaki kia đã đi vào trong thành phố Kobe. Vả lại Dương Gian vẫn còn có mặt ở đó. Dù có gặp phải nguy hiểm gì, hai người cũng có thể ứng phó được. Hiện tại quỷ vực của quỷ gõ cửa đã không còn nữa, dù là người bình thường cũng có thể dễ dàng đi vào trong thành phố. Ngoài ra, việc này có liên quan đến việc giam giữ quỷ gõ cửa, chúng ta không thể nào qua loa được. Tôi nhất định phải tự mình đi một chuyến mới có thể cảm thấy yên tâm.

- Vâng, tôi sẽ lập tức đi chuẩn bị ngay.

Chưa cao hứng được bao lâu, vấn đề khiến Tam Đảo phải đau đầu đã xuất hiện.

Hiện tại hắn ta chưa biết rõ tình hình phía bên kia. Nên không thể biết được, sau khi gặp nhau, giữa Dương Gian và Yamazaki sẽ xảy ra chuyện gì. Nếu con quỷ gõ cửa mà bọn họ vất vả lắm mới giam giữ được lại bị thả ra thì sao. Nghĩ tới đây, lòng hắn ta liền có ý định giết người cho đỡ tức.

Bởi vì sau khi con quỷ kia bị thả ra, Dương Gian chắc chắn không thèm quan tâm đến nó nữa.

Liệu Yamazaki có được năng lực để làm điều như Dương Gian hay không thì Tam Đảo không biết.

Nhưng trong lòng hắn ta cảm thấy hẳn là Yamazaki sẽ không thể nào bằng được với Dương Gian. Dù sao Dương Gian cũng đã đã xử lý được chuyện linh dị này, chỉ với năng lực của một người.

Còn về người phụ nữ tên Mỹ Đảo hay là Keiko, Nagasawa, cùng với Sakai đã chết kia. Nói khó nghe một chút, bọn họ chính là pháo hôi, không có bất cứ tác dụng nào. Thêm vào để tính số lượng, có lẽ có lúc nào đó bọn họ sẽ giúp được một ít. Nhưng từ đầu đến cuối, người chủ lực thực sự chắc chắn sẽ là một mình Dương Gian.

Một lát sau, mấy chiếc xe nhanh chóng lái ra khỏi sân bay, vội vàng chạy về phía thành thị.

Cùng lúc đó.

Dương Gian nhân lúc rảnh rỗi để gia cố miệng của chiếc rương phía dưới chân một chút. Nhằm đề phòng lực lượng linh dị tiết lộ ra ngoài. Có thể chỉ vì một khe hở nhỏ thôi, nhưng nhiêu đó đã đủ khiến cho lệ quỷ có thể thoát ra ngoài. Bởi vì quỷ gõ cửa có được quỷ vực.

- Dương tiên sinh, chẳng lẽ hiện tại chúng ta cứ ngồi ở đây chờ hay sao?

Nagasawa ngồi dưới đất ở bên cạnh, tên này lấy một chai nước từ trong máy bán hàng tự động rồi tu một hơi.

Bình Luận (0)
Comment