---
Tổng bộ của trừ linh xã được xây dựng ở thành phố Osaka, cách thành phố Kobe không quá xa. Dù sao diện tích của nước nhật cũng chỉ được nhiêu đó, khoảng cách giữa các thành phố cũng có hạn. Sau khi biết được điều này, Dương Gian mới hiểu được vì sao xã trưởng Tam Đảo lại nóng lòng muốn xử lý chuyện linh dị của quỷ gõ cửa như vậy.
Bởi vì phạm vi hoạt động kế tiếp của quỷ gõ cửa có khả năng cao sẽ là thành phố Osaka phồn hoa này.
Một khi chuyện linh dị diễn ra ở đây, có thể nói nước Nhật sẽ hoàn toàn mất khống chế và sụp đổ.
Bởi vì việc di dời tổng bộ không phải là chuyện ngày một ngày hai, hay một hai tháng là có thể làm được. Giống như lần trước tổng bộ của bọn hắn gặp phải chuyện linh dị quỷ họa vậy. Điều đầu tiên mà Tào Duyên Hoa nghĩ đến là cách xử lý chuyện linh dị của quỷ họa, chứ không phải di dời tổng bộ.
Địa điểm tổ chức bữa tiệc là một căn nhà cổ tràn ngập khí tức của lịch sử.
Chỗ này vẫn còn duy trì được phong cách kiến trúc đền đài, lầu các. Trong đình viện, nước chảy róc rách, cổ kính. Ở trong một khu đô thị phồn hoa, hiện đại mà có được một chỗ như này đúng là điều hiếm thấy. Ngoài ra, chủ nhân của căn nhà này chắc chắn có được địa vị không tâm thường.
Dương Gian xuống xe, sau đó đi vào trong căn cổ trách này dưới sự hướng dẫn của Vương Tín.
Vừa đi vào bên trong hắn đã nhíu mày, khẽ đưa mắt nhìn về một phương hướng của căn nhà, bởi vì ở hướng này có thứ gì đó khiến hắn cảm thấy bất an.
Dường như mắt quỷ đang đưa ra một loại cảnh cáo nào đó cho hắn.
- Dương tiên sinh, mời đi vào bên trong.
Vương Tín nói chuyện với giọng điệu cực kỳ khách khí. Vẻ mặt hắn ta luôn tươi cười, dường như đang rất cao hứng, không hề có chút biểu hiện giả dối nào.
Dương Gian hỏi.
- Chỗ này là chỗ nào vậy?
Vương Tín nói:
- Chỗ này chính là nơi chuyên dành cho việc tiếp đãi khách quý. Chỉ những người có thân phận như Dương tiên sinh mới đủ tư cách tiến vào chỗ này. Còn bình thường cũng chỉ đến cách ngày lễ thì mới mở cửa cho du khách vào thăm.
Dương Gian nói, giọng điệu của hắn có chút cứng ngắc.
- Tôi cảm giác được một cỗ bất an.
Sắc mặt Vương Tín khẽ đổi nhưng sau đó hắn ta lập tức nói:
- Hẳn là xã viên của trừ linh xã chúng tôi. Mong Dương tiên sinh đừng nên trách. Chỗ này an toàn tuyệt đối, tôi có thể dùng tính mạng của mình để đảm bảo.
Trong lòng của hắn ta thầm giật mình.
Vừa mới bước vào cửa đã cảm giác được sự dị thường, có được trực giác nhạy cảm như vậy, không trách được Dương Gian lại có thể xử lý được chuyện linh dị của quỷ gõ cửa.
Dương Gian nói:
- Hi vọng là như vậy, khi nào bữa tiệc bắt đầu vậy.
Vương Tín nói:
- Nửa tiếng nữa, trước đó sẽ có người mang Dương tiên sinh đi tắm rửa.
Dương Gian nói:
- Không cần, trước đó tôi đã tắm suối nước nóng rồi, trên người không hề bẩn.
Hắn không muốn tắm rửa ở trong địa bàn của người khác. Bởi vì có khả năng người ta sẽ thông qua việc này để điều tra rõ ràng về tình hình cơ thể của hắn. Với lại hiện tại trên tay hắn có vết thương, không thể không cẩn thận từng li từng tí được.
Vương Tín nói:
- Nếu vậy thì cứ để Keiko tiếp tục chiếu cố ngài.
Lúc này, cô gái trẻ dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn, khuôn mặt đáng yêu đang mặc một bộ kimono truyền thống tươi cười đi đến.
Cô gái này chính là Keiko, trước đó Dương Gian từng bỏ cô ta lại tại nhà nghỉ suối nước nóng ở bên ngoài thành phố Kobe.
Phong cách làm việc của trừ linh xã cũng thật cẩn thận, mới đó mà đã đưa người trở về rồi.
- Dương tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt.
Keiko chào đón. Hai mắt híp lại, tươi cười nhìn Dương Gian, lộ ra vẻ nhiệt tình cùng mừng rỡ.
Vốn dĩ cô ta cứ nghĩ là sẽ không gặp lại Dương Gian nữa, nhưng không ngờ hai bên lại có thể gặp lại nhanh như thế.
Dương Gian nhìn cô ta một cái, hơi nhíu mày:
- Xem ra có một số việc cô cũng không thể không làm. Lần này lại là mệnh lệnh của trừ linh xã.
Trên mặt Keiko vẫn mang theo nụ cười, tỏ ra cực kỳ chăm chú nói:
- Không, đây là điều mà Keiko muốn. Tôi chỉ muốn báo đáp ân tình lúc trước của Dương tiên sinh mà thôi. Nếu lúc đó không có Dương tiên sinh chiếu cố thì có lẽ Keiko đã xảy ra chuyện. Mặc dù bên ngoài, Dương tiên sinh là một người lạnh lùng, nhưng thực tế lại rất ôn nhu. Lần này có thể gặp được Dương tiên sinh, đúng là may mắn lớn trong đời của Keiko.
Dương Gian vẫn cực kỳ bình tỉnh, hắn nói:
- Một người hiểu được cảm ơn như cô đúng là làm cho người ta không thể ghét được. So với một vài người mà tôi gặp lúc trước, cô tốt hơn nhiều lắm.
Keiko lại nói:
- Cảm ơn Dương tiên sinh đã khích lệ, Keiko cực kỳ vui.
Lúc này Dương Gian mới nhìn vào tổ trưởng Vương Tín, sau đó nói:
- Tôi sẽ không mang người của xã đoàn mấy người đi. Dù sao tôi cũng không thể nào yên tâm khi có người của người khác vào làm việc ở trong công ty của tôi. Nhưng nếu sau này muốn liên lạc với tôi, để cô ta gọi đi. So với người khác, biểu hiện của Keiko đáng tin hơn một chút.
Vương Tín cười rộ lên, vội vàng gật đầu và nói:
- Vâng, Dương tiên sinh, tôi hiểu rồi.
Hắn ta biết, lời này của Dương Gian là đang chiếu cố Keiko. Đồng thời cũng bày tỏ thiện ý của hắn, nói không chừng sau này bọn họ còn có cơ hội hợp tác.
- Được Dương tiên sinh chiếu cố, Keiko thật sự cảm kích vô cùng.
Keiko cũng tỏ ra cực kỳ kích động, xoay người lại và cúi đầu.
Bởi vì câu nói này của Dương Gian đã đủ để đảm bảo sự an toàn cho sinh mạng của cô ta. Không còn bị xã đoàn đưa ra làm vật hi sinh một cách tùy tiện nữa. Đồng thời địa vị và đãi ngộ của cô ta cũng sẽ được nâng lên một tầng cao mới. Đối với người bình thường mà nói, chuyện này chẳng khác gì một bước lên mây, dù sao ở nước Nhật, việc phân chia giai cấp khá nghiêm ngặt.
Nếu không có đại nhân vật chiếu cố, những kẻ tiểu bối rất khó phát triển.
- Không có gì.
Dương Gian phất phất tay, biểu thị hắn không thèm để ý, sau đó nhanh chân đi về phía trước.
Lúc này Vương Tín mới đi đến, nhỏ giọng nói:
- Keiko, cố mà nắm chặt cơ hội, đừng có để xã đoàn phải thất vọng. Dương tiên sinh chính là nơi duy nhất mà cô có thể thể hiện ra giá trị của bản thân. Nên không được phép kiêu ngạo, phải biết ở trong tổ, cô cũng không phải là thành viên ưu tú nhất. Việc lựa chọn cô cũng là vì cô phù hợp với sở thích của vị Dương tiên sinh này mà thôi.