Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1370 - Chương 1370: Người Canh Cửa Bí Ẩn

Chương 1370: Người Canh Cửa Bí Ẩn

Lời này là lời cảnh cáo, cũng là lời nhắc nhở.

Keiko tỏ ra hơi khẩn trương, khẽ gật đầu.

- Tôi hiểu rồi.

- Hiểu được thì tốt. Được rồi, đi chiếu cố Dương tiên sinh đi.

Nói xong, Vương Tín khẽ liếc mắt ra hiệu.

Keiko hơi khom người, sau đó vội vàng đuổi theo Dương Gian ở phía trước.

Vương Tín không đi theo, mà đi sang phía khác, bởi vì hiện tại hắn ta còn có việc cần phải làm.

"Thứ đó nằm ở chỗ này."

Mặc dù Dương Gian không quá quen thuộc đối với khung cảnh nơi đây, nhưng khi đi theo phương hướng của cỗ khí tức nguy hiểm kia được một lát, hắn đã đi đến một hậu viện tương đối yên tĩnh. Có vẻ như chỗ này có rất ít người qua lại, vì đi từ nãy đến giờ mà hắn không gặp bất kỳ ai.

Nhưng chỗ này chính là cội nguồn của cảm giác bất an mà hắn cảm nhận được từ khi bước chân vào căn cổ trạch này.

Trước mặt hắn là một căn phòng có kiểu kiến trúc truyền thống, vuông vức. Cửa ra vào đều là loại kéo đẩy, cũng không có bị phong tỏa một cách nghiêm cẩn. Chỉ là xung quanh đây có lắp đặt một ít camera giám sát. Nhìn qua thì thấy chỗ này cũng không hề giống một chỗ cực kỳ quan trọng.

Nhưng Dương Gian không tin, chỗ này sẽ không có bất cứ vấn đề nào.

- Dương tiên sinh, chờ Keiko với.

Sau lưng truyền đến tiếng gọi của Keiko, dường như sắp sửa đuổi kịp.

Dương Gian không thèm để ý đến cô ta, hắn trực tiếp đi vào trong căn phòng đơn độc ở giữa chỗ này.

Không thèm quan tâm đến những thiết bị giám sát ở xung quanh.

Bởi vì hắn cũng không hề có ý định muốn che che giấu dấu. Hắn chỉ tò mò nên muốn đến đây xem một chút, muốn nhìn xem là thứ gì đang hấp dẫn mắt quỷ của hắn. Phải biết chỗ này chính là nơi mà một lát nữa hắn sẽ tham dự tiệc rượu. Nếu không tìm hiểu rõ nơi này, chỉ sợ ngày hôm nay hắn sẽ không thể nào an tâm mà tham dự bữa tiệc này được. Chắc chắn hắn sẽ kiếm cớ gì đó để rời đi.

- Vị khách này, cậu đang bị lạc đường hay sao vậy?

Không đợi cho hắn đi đến gần căn nhà, Ở gần đó đột nhiên xuất hiện một giọng nói. Người nói là một người đàn ông trung niên mặc trang phục kimono. Lúc này người đàn ông này đang mỉm cười đứng ở dưới mái hiên nhà nhìn về phía hắn.

Dương Gian nhíu mày, dù nghe thấy những hắn lại không hiểu người này đang muốn nói cái gì. Bởi vì không có ai phiên dịch, mà tên Nagasawa kia cũng không đi theo hắn.

Người đàn ông mặc kimono kia vẫn tỏ ra khá thân thiện.

- Tạm thời chỗ này không mở cho người ngoài, không thể tham quan. Mong cậu có thể hiểu cho.

Dương Gian không hiểu được người này nói gì, ánh mắt hắn chỉ nhìn chằm chằm vào căn phòng phía sau lưng của người kia.

Đúng lúc này, Keiko đã vội vàng chạy đến. Cuối cùng cô ta cũng đã bắt kịp với Dương Gian.

- Dương tiên sinh.

Dương Gian nói thẳng.

- Cô đến đúng lúc lắm. Có thấy người đứng phía trước không, cô nói cho người đó biết, bảo người đó nói lại những lời vừa rồi, sau đó phiên dịch cho tôi nghe.

Keiko tỏ ra cực kỳ kinh ngạc.

- Người? Dương tiên sinh, chỗ này chỉ có ngài và Keiko thôi, không còn bất cứ người nào khác nữa.

Hả?

Không có ai?

Đầu tiên Dương Gian hơi tỏ ra kinh ngạc nhìn về phía Keiko, hắn tưởng là cô ta đang nói đùa.

Nhưng sau đó hắn nhanh chóng hiểu được sự bất thường ở đây.

Keiko không có lý do gì để cố ý giả vờ không nhìn thấy.

Khả năng duy nhất chính là cô ta thực sự không nhìn thấy.

"Là do chỉ có một mình mình nhìn được? Hay là do mình không bị ảnh hưởng bởi thứ gì đó, nên có thể nhìn thấy?”

Dương Gian lập tức nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng dưới mái hiên kia.

Khả năng người này chính là một vị ngự quỷ nhân, lực lượng linh dị có thể ảnh hưởng đến phạm vi xung quanh căn nhà này, có lẽ đã có được hiệu quả tương đương với quỷ vực.

Bởi vì chuyện như vậy Dương Gian cũng có thể làm được.

Không còn cách nào khác, Dương Gian đành lặp lại những lời người kia vừa nói một lần nữa cho Keiko nghe. Mặc dù cách phát âm của hắn không được chuẩn, nhưng hẳn là Keiko có thể nghe và hiểu được.

- Nói cho tôi biết những câu vừa rồi có nghĩa là gì?

Keiko che miệng cười, hiển nhiên cố ta bị cách phát âm quái dị của Dương Gian khiến cho phải phì cười. Nhưng sau đó cô ta vẫn nói:

- Ý của những câu này chính là muốn mời du khách rời đi.

- Bên trong căn phòng này có cái gì?

Dương Gian trực tiếp hỏi, đồng thời bảo Keiko phiên dịch lại cho người kia nghe.

Người đàn ông trung niên kia nói:

- Là một món đồ linh dị, nếu vị khách này cảm thấy hứng thú thì chờ thêm một lát nữa. Có lẽ tí nữa nó sẽ được lấy ra và đưa đến bữa tiệc, nhưng không cho phép tùy tiện điều tra ở chỗ này.

Một món đồ linh dị?

Sắc mặt Dương Gian hơi động, không nghĩ đến ở chỗ này lại đang cất giấu một món đồ như vậy. Hơn nữa, nhìn bộ dạng, có lẽ nó là một món đồ cực kỳ đặc thù, nếu không sẽ không mang ra trưng bày trong bữa tiệc.

- Thứ này khiến tôi cảm thấy bất an.

Người đàn ông ở dưới hiên nhà nói:

- Đây là chuyện bình thường, bất cự ngự quỷ nhân nào đến đây đều nói như vậy. Nhưng cậu là người phát hiện ra điều này nhanh nhất. Tuy nhiên hiện tại cậu nên rời khỏi đây, đừng khiến tôi phải khó xử, được chứ?

Từ miệng của Keiko Dương Gian đã nghe và hiểu được ý tứ của người này.

Hắn cũng không có xoắn xuýt, hay muốn thăm dò rõ thứ bên trong căn nhà này. Bởi vì hắn không muốn chuyện này xảy ra quá phức tạp. Nếu đã không thể thỏa mãn được lòng hiếu kỳ, vậy thì thôi. Hắn cũng không phải là người cố tình gây sự.

Hắn khẽ nhìn người đàn ông kia một lúc, sau đó quay người rời đi.

Keiko có chút kinh ngạc, từ đầu đến cuối cô ta không hề nhìn thấy người đứng phía dưới hiên nhà mà Dương Gian nói, bởi vì chỗ đó hoàn toàn trống rỗng.

Đây là một loại hiện tượng của lực lượng linh dị không thể hiểu.

Sau khi Dương Gian rời đi, người đàn ông mặc kimono kia cũng biến mất.

Không lưu lại bất cứ dấu vết nào, dường như người này không hề tồn tại và những chuyện xảy ra từ nãy đến giờ chỉ là ảo giác.

Nhưng chuyện này cũng không phải là ảo giác.

Đúng là có một người như thế, nhưng người này không đứng ở dưới hiên nhà, mà đứng ở bên trong phòng… Bên trong căn phòng này cực kỳ tối tăm, đồng thời thoang thoảng một mùi thi thối. Giống như có người nào đó chết ở bên trong này quá lâu, nhưng không có ai dọn dẹp, xử lý. Ngoài ra trong này xuất hiện một chút động tĩnh quỷ dị.

Bình Luận (0)
Comment