Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1385 - Chương 1385: Ai Sẽ Chịu Trách Nhiệm?

Chương 1385: Ai Sẽ Chịu Trách Nhiệm?

---

- Đây cũng là điều hiển nhiên. Bởi vì chúng ta không thể nào qua được cửa của Tào Duyên Hoa. Mặc dù hiện tại mối quan hệ giữa Dương Gian và tổng bộ bọn họ có chút mâu thuẫn. Nhưng đến lúc nguy cấp, khả năng Dương Gian vẫn sẽ đứng ra.

- Dù sao đó cũng là quê hương của hắn, Dương Gian là một người hoài niệm.

Xã trưởng Tam Đảo gật gật đầu.

- Phân tích rất đúng.

Nhưng sau đó khi nghĩ đến cái chết của Yamazaki lòng hắn ta có chút đau. Vốn dĩ hắn ta mới Dương Gian đến đây là muốn dùng tiền để bảo trì thực lực của trừ linh xã. Không nghĩ đến là lần này lại tặng không một mạng của Yamazaki, đúng là chết mà chẳng có giá trị nào.

Không, cũng không thể nói là tên đó chết không có giá trị.

Ít nhất cũng khiến cho bọn họ hiểu được tầm quan trọng của Dương Gian.

Khoảng chừng tám giờ tối ngày hôm đó, chuyên cơ đã thuận lợi trở về thành phố Đại Xương.

Từ lúc bắt đầu đi đến giờ chưa qua một ngày, có thể nói là hiệu suất làm việc cực kỳ cao. Người không biết còn tưởng là Dương Gian chỉ đi qua đó lộn một vòng rồi trở về, chứ không làm chuyện gì cả.

Nào ai nghĩ ra được, chuyến đi này của hắn đã giúp trừ linh xã xử lý được chuyện linh dị của quỷ gõ cửa mà bọn họ phải đau đầu, mất ăn mất ngủ rất lâu.

Sau khi xuống máy bay, Dương Gian lập tức tìm kiếm một chỗ để cất giữ chiếc rương chứa quỷ gõ cửa. Thứ này quá nguy hiểm. Mặc dù cấp độ an toàn của chiếc rương này là rất cao, nhưng hắn không cảm thấy yên tâm. Dù sao con quỷ bên trong cũng chỉ bị giam lại, chứ không hề bị hạn chế. Một khi xuất hiện chuyện gì đó ngoài ý muốn, khả năng cao là quỷ gõ cửa sẽ thoát ra được.

"Mình cần một că phòng an toàn, không, một… Thứ gì đó để giam giữ lệ quỷ. Dương Gian bắt đầu trầm ngâm.

Vừa nãy hắn đã gọi điện thoại cho Chương Hoa, bảo hắn ta phái người đến vận chuyển chiếc rương này.

Từ trước đến nay, cách thường dùng để giam giữ lệ quỷ là rương bằng vàng. Nhưng thứ này không được thuận tiện cho lắm, bởi vì không thể mang nó theo bên người. Mà cần có được hậu cần cường đại. Ví dụ như tổng bộ, hay là trừ linh xã. Nhưng hắn không muốn như vậy, bởi vì phải tiếp nhận quá nhiều hạn chế từ bọn họ.

"Ở thời kỳ Dân Quốc những vị ngự quỷ nhân đó xử lý chuyện này như thế nào?”

Trong đầu Dương Gian chợt nghĩ một vấn đề.

"Bọn họ không giống như mình, dùng một chiếc rương làm từ vàng để giam giữ lệ quỷ. Vậy bọn họ đã dùng thứ gì để giam giữ lệ quỷ… Như tấm gương quỷ cũng là một thứ dùng để giam giữ lệ quỷ. Ở bên trong kho của tổng bộ cũng có một món, hình như là đèn lồng da người, bên trong nó có giam giữ lệ quỷ.”

"Chỉ là những thứ này đều không thích hợp với mình.”

Sau khi nghĩ kỹ, hắn liền lắc đầu từ bỏ.

Bởi vì dường như hắn còn chưa thể đạt đến trình độ đó, hiện tại nghĩ đến mấy chuyện này có hơi sớm.

Nhắc đến thời gian.

Mười hai giờ đêm nay chính là thời điểm hắn cần phải thực hiện giao dịch với tủ quỷ.

Thời hạn bảo hộ bảy ngày đã trôi qua. Hiện tại Dương Gian phải vô điều kiện đáp ứng một nhiệm vụ của tủ quỷ. Hơn nữa còn nhất định phải hoàn thành. Nếu không hắn sẽ phải tiếp nhận một hậu quả khó có thể tưởng tượng.

Nhưng Dương Gian đã chuẩn bị tốt cho trường hợp xấu nhất mà hắn nghĩ ra, quỵt nợ.

Dù sao đây cũng là một vụ giao dịch với lệ quỷ, ai nghiêm túc thực hiện giao dịch thì đó chính là kẻ ngu xuẩn.

Chủ nhân đời trước của tủ quỷ chết như thế nào?

Theo suy đoán của Dương Gian thì cái chết của người đó chắc chắn có liên quan đến tủ quỷ.

Ngay cả ngự quỷ nhân đời trước của tủ quỷ cũng không thể chịu đựng được, Dương Gian cũng không nghĩ là hắn có thể chịu nổi. Mặc dù tủ quỷ đã giúp hắn khá nhiều, nhưng đến thời điểm cần qua sông đoạn cầu hắn sẽ chém đôi cây cầu một cách dứt khoát.

Một lát sau.

Chương Hoa dẫn người đi vào sân bay, đồng thời bắt đầu vận chuyện chiếc rương chứa quỷ gõ cửa.

Hắn ta đi đến, tươi cười chào hỏi.

- Đội trưởng Dương, xem ra lần đi công tác này của cậu khá thuận lợi, lại trở về nhanh như vậy.

Dương Gian khẽ lắc đầu rồi nói:

- Không hẳn là thuận lợi, thiếu chút nữa đã bỏ mạng tại đó rồi. Quỷ gõ cửa không có đơn giản như cậu nghĩ đâu. Tôi phải dùng một vài tiểu xảo mới xứ lý được nó. Nếu đối kháng trực diện với quỷ, chắn chắn tôi sẽ bị quỷ giết chết. Mà thôi, hiện tại chuyện này đã kết thúc, không cần phải nói đến mấy chuyện không vui đó nữa.

- Cậu đến rất đúng lúc, giúp tôi điều tra chỗ này một chút.

Chương Hoa hỏi:

- Cậu muốn điều tra chỗ nào?

- Tôi cũng không biết, tôi chỉ biết đây là tọa độ của nó. Thông qua tọa độ vệ tinh, chỗ này hẳn nằm gần thành phố Đại Hán. Còn vị trí cụ thể thì tôi chưa từng đến, nên muốn nhờ cậu điều tra qua chỗ này giúp tôi. Có lẽ bên kia có biến hóa gì đó, khi điều tra cậu nhớ cẩn thận, không là mất mạng đấy.

Dương Gian khẽ nhắc nhở một câu, đồng thời gửi tọa độ kia cho Chương Hoa.

Chương Hoa nhìn ngó một chút, sau đó trịnh trọng gật đầu.

Dương Gian nói:

- Đây là việc tư của tôi, tạm thời cậu không cần báo cáo cho tổng bộ. Đương nhiên nếu cậu muốn báo cáo, tôi sẽ không ngăn cản. Nhưng lần tiếp theo sẽ không nhờ đến cậu nữa.

- Tôi hiểu rồi. Vậy trước tiên tôi sẽ điều tra rõ ràng mọi chuyện. Việc báo cáo lên cấp trên thì chờ đến lúc đó nhìn tình hình rồi tính sau.

Chương Hoa nói, hiển nhiên hắn ta cũng không phải là người làm việc một cách cứng nhắc.

Dương Gian cũng không cưỡng cầu:

- Thế cũng được. Cậu vận chuyên chiếc rương này đến cất ở chỗ an toàn đi. Chờ đến khi tôi xây xong phòng an toàn thì chở đến bàn giao lại cho tôi. Bên trong chính là quỷ gõ cửa, nên cậu ước lượng một chút để cất giữ cho nó hợp lý.

Chương Hoa nói nhỏ:

- Nếu là quỷ không phải nên để cho tổng bộ phụ trách hay sao?

Dương Gian cũng không tức giận, dù sao lập trường của hai người có đôi chút khác biệt, không thể trách Chương Hoa được. Hắn chỉ nói:

- Hiện tại Tào Duyên Hoa đang còn phải sứt đầu mẻ trán vì chuyện linh dị của quỷ họa. Mà từ đây đến thành phố Đại Kinh xa như vậy, nếu trong quá trình vận chuyển xảy ra chuyện thì sao? Ai đứng ra chịu trách nhiệm? Đừng bảo với tôi là tôi còn phải đối phó một lần nữa với quỷ gõ cửa đấy nhé. Với lại thứ này vẫn còn chút tác dụng đối với tôi. Nếu tổng bộ muốn lấy cũng được, nhưng đem đồ đến đổi, chứ không phải mua, gần đây tôi không thiếu tiền.

Bình Luận (0)
Comment