Trước kia, tại một thời điểm nào đó từng có một con quỷ ngồi phía trước cổng chính của căn nhà này và chụp một tấm ảnh. Lúc đó căn nhà này còn chưa cũ đến mức độ như này, phía trên còn treo thêm hai cây đèn lồng.
Hơn nữa, khi hắn leo lên xe buýt quỷ cũng tùng đi qua một địa phương quỷ dị nào đó, ở chỗ này hắn cũng nhìn thấy căn nhà cũ kia.
Hắn không dám khẳng định, bởi vì lúc đó hắn không có chú ý nhiều đến mọi thứ xung quanh, chỉ cố suy tư xem nên làm gì để giữ mạng.
Ở phía sau bức ảnh có một hàng chữ.
"Mở cánh cửa này ra, thời hạn: ba tháng.”
Hàng chữ màu đen, khá xiêu vẹo, không ra thể thống gì, giống như trẻ con vẽ lung tung vậy. Nhưng vãn có thể đọc được chữ và nhận ra nội dung viết bên trong.
Ngoại trừ tấm ảnh ra, Dương Gian còn nhìn thấy một chiếc chìa khóa.
Một chiếc chìa khoá cũ kỹ bằng đồng.
"Đùa cái gì vậy trời, lại bảo mình đi đến căn nhà này, sau đó dùng chìa khóa mở cửa ra?”
Sau khi hiểu rõ được nhiệm vụ lần này, trong lòng Dương Gian lập tức xuất hiện cảm giác không rét mà run.
Rõ ràng ở bên trong căn nhà này chắc chắn có quỷ.
Đồng thời cửa phòng đang khóa lại, như vậy có nghĩa là nó đang giam giữ một con lệ quỷ cực kỳ khủng bố. Một khi mở cửa ra, khả năng cao hắn sẽ phải bỏ mạng lại tại đó.
Còn kỳ hạn ba tháng, nó không quá ngắn, nhưng cũng chẳng dài.
"Nhìn qua thì thấy nhiệm vụ lần này rất đơn giản. Nhưng thực chất đây mới chính là nhiệm vụ nguy hiểm nhất. Mặc dù mình đã đoán ra mức độ khó khăn của nhiệm vụ lần này sẽ tăng. Nhưng không nghĩ được là nó sẽ tăng nhanh như vậy. Lúc trước nó chỉ để cho mình đi tìm quỷ, mà hiện tại đã đi mở cửa cho một con lệ quỷ khủng bố nào đó.”
Dương Gian trầm ngâm một hồi lâu, bởi vì hắn nhận ra nhiệm vụ lần này không đơn giản chút nào.
Nhưng hiện tại thời gian vẫn còn khá dư dả nên hắn không cần gì phải ra tay quyết định vào lúc này cả.
Nếu con số ba tháng này mà đổi thành ba ngày, hiện tại Dương Gian sẽ giơ tay chém đôi chiếc tủ quỷ này ra mà không chút do dự nào.
"Tủ quỷ không xuất hiện động tĩnh nào nữa. Xem ra nội dung giao dịch đã rất rõ ràng”
Chờ đến khi Dương Gian xác nhận xong nhiệm vụ, hắn đã phát hiện ra tủ quỷ khôi phục lại bộ dạng lúc trước. Của tủ cũng đã đóng lại, thành một thứ vô hại. Nếu có ai đó nhìn thấy nó chắc chắn sẽ không thể nghĩ đến cảnh tượng chiếc tủ này là một con quỷ cực kỳ đáng sợ.
"Trước tiên cứ cất chìa khóa đã, đi được đến đâu thì tính đến đó. Dù mình có đổi ý đi nữa cũng không thể là hiện tại.”
Hắn nhìn kỹ chiếc chìa khóa bằng đồng ở trong tay.
Nó không có điểm bất thường nào, không hề giống như một vật linh dị, mà ngược lại nó giống với một chiếc chìa khóa cũ hơn. Nhưng trực giác nói cho hắn biết, chiếc chìa khòa đồng này chắc chắn không hề tầm thường. Bởi vì đây là thứ do quỷ đưa cho hắn. Nếu nó chỉ là một chiếc chìa khóa bình thường, quỷ sẽ không tốn công tốn sức để cho hắn đi mở cửa như vậy.
Bởi vì nếu là cửa bình thường thì quỷ khẽ kéo là mở được, chỉ những cánh cửa đặc thù mới cần đến chìa khóa để mở.
"Tủ quỷ, cô dâu quỷ, quỷ họa, cùng căn nhà cũ bằng gỗ… Cánh cổng bị khóa, chìa khóa. Toàn bộ những thứ này không phải không hề có mối liên quan đến nhau. Mặc dù chỉ là mấy nhiệm vụ đơn giản, nhưng khi nối liền mấy thứ này lại với nhau sẽ hình thành một bố cục cực kỳ tinh vị. Dường như tủ quỷ đang muốn mượn tay người giao dịch để thực hiện một chuyện gì đó cực kỳ đáng sợ.”
"Mục đích của quỷ?”
Dương Gian khẽ nắm chặt chiếc chìa khóa ở trong tay, trong lòng có một loại cảm giác cực kỳ bất an.
Nếu tiếp tục thực hiện giao dịch với nó, hắn cảm thấy bản thân chắc chắn sẽ bước lên con đường của người tiền nhiệm. Hắn cần phải nghĩ ra cách kết thúc giao dịch với nó trước khi tủ quỷ đạt được mục đích. Nếu không hắn không thể biết được sẽ có chuyện kinh khủng nào diễn ra.
Mặc dù không biết đó là gì, nhưng bất kể là gì thì hắn đều không được phép để cho nó xảy ra.
Mang theo ý nghĩ đó, Dương Gian rời khỏi tòa tháp chuông và quay về chỗ ở.
Có lẽ thời gian hắn suy nghĩ chuyện này hơi lâu.
Nên khi Dương Gian trở về giường, Trương Lệ Cầm đã ngủ. Hiển nhiên là do ngày mai cô phải đi làm, không thể không đi ngủ. Hắn cũng không đánh thức cô dậy, chỉ nhìn một lúc, sau đó chuẩn bị qua phòng khác tắm rửa và nghỉ ngơi.
Dù sao ngày hôm nay cũng đã phát sinh quá nhiều chuyện, ít nhiều gì Dương Gian cũng cảm thấy hơi mệt mỏi.
"Vết thương đã biến mất."
Trong khi đang tắm rửa, Dương Gian phát hiện ra vết thương do thanh sài đao lưu lại ở trên cánh tay đã chuyển biến tốt đẹp. Chỗ đó vẫn còn lưu lại miệng vết thương, nhưng không còn thấy phần thịt bị thối nữa. Đồng thời nó cũng không trở nên tồi tệ hơn.
Dường như vết thương đang chuẩn bị khỏi hẳn.
"Là do hoàn thành vụ giao dịch vừa nãy hay sao?”
Dương Gian lập tức nghĩ đến cảnh tượng máu rướm ra một cách quỷ dị kia. Có lẽ lúc đó nguyền rủa do thanh sài đao mang đến cũng đã được loại bỏ.
Khả năng đây chính là thu hoạch ngoài ý muốn trong lần này.
Nếu không có tủ quỷ, hắn cũng không thể biết được liệu sau này hắn có còn khôi phục lại được cánh tay này nữa hay không.
Thân thể con người vẫn quá yếu đuối.
Nó không ngăn cản được bất cứ sự xâm lấn nào của lực lượng linh dị.
Dương Gian thâm nghĩ.
"Có lẽ lần này được tính là một lần đặc biệt. Nếu lần sau mình còn dùng đến thanh sài đao, có lẽ sẽ không thể nào loại bỏ ảnh hưởng của nó một cách dễ dàng như này được… Trừ phi mình hoàn thành lần giao dịch sau và thân thể xảy ra một loại biến hóa nào đó mới được.”
Một lần hoàn thành giao dịch, giải trừ một loại nguyền rủa trên người của hắn.
Không, điều này hẳn là bao phủ.
Bởi vì có lẽ tủ quỷ đã áp đặt ở trên người của hắn một loại nguyền rủa nào đó, cho nên nguyền rủa của thanh sài đao đã bị xóa bỏ.
Chỉ là hắn chưa thể thử xem liệu nguyền rủa của tủ quỷ và nguyền rủa của hộp âm nhạc cùng gặp nhau thì sẽ phát sinh ra hiện tượng gì.
Nhưng đó là điều hắn nghĩ, chứ không dám thử. Còn không ít nhất cũng phải rơi vào đường cùng thì may ra hắn mới nghĩ đến việc thử.