Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1457 - Chương 1458: Trời Đã Sáng

Chương 1458: Trời Đã Sáng

Nhưng giấc mơ này vẫn chưa kết thúc được, bởi vì thi thể ở thế giới thực đang bị áp chế, nên không thể mở mắt.

Mà nhắm mắt có nghĩa là nó đang tiến hành nằm mơ, nên nó đành phải tạo ra giấc mơ thứ hai. Bởi vì chỉ đến ngày thứ hai quỷ mới có thể tiếp tục phục sinh. Cho nên đây là một sự hồi sinh cưỡng chế, không thể nào sửa đổi, vì đó chính là quy luật của quỷ.

Ở trong giấc mơ ngày thứ hai, quỷ lại bị chó săn giết chết.

Nhưng sau đó quỷ không thể tỉnh lại, nên nó đành tạo ra giấc mơ ngày thứ ba.

Đến ngày thứ ba, quỷ vẫn bị giết chết.

...

Thế là một giấc mơ nối tiếp một giấc mơ cứ thế bị phá hủy, sau đó lại tạo ra, hình thành một vòng lặp vô hạn đã bắt đầu vận hành.

Nhưng ở bên trong giấc mơ này, quỷ cũng không phải là chủ thể duy nhất, mà nó chỉ chiếm phần lớn trong giấc mơ mà thôi. Bởi vì con chó săn kia cũng là một trong những ngọn nguồn của giấc mơ. Mặc dù quyền chủ đạo của nó rất yếu ớt, nhưng ít ra nó cũng có được một phần năng lực của con quỷ kia.

Cho nên quá trình nó giết quỷ cũng là một cuộc đọ sức giữa hai bên để xem xem ai mới là kẻ chiếm quyền chủ đạo ở trong thế giới giấc mơ này.

Chỉ cần bị giết chết và chết ở trong tay của con chó, một trong những ngọn nguồn của giấc mơ. Như vậy lực chưởng khống đối với giấc mơ của con quỷ sẽ giảm đi một ít. Nhưng nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này mãi, vậy đến cuối cùng quỷ sẽ phải biến mất hoàn toàn, sẽ bị con chó này thay thế và tiếp quản mọi thứ.

Kế hoạch mà cha của Dương Gian xây dựng ra lúc còn sống đã được tiến hành một cách thuận lợi.

Nhưng ở bên trong kế hoạch này không hề có sự tham gia của người sống.

Bởi vì trí nhớ của con người quá phức tạp, rất dễ bị quỷ lợi dụng. Cho nên khi bị quỷ kéo vào trong giấc mơ, khả năng cao người đó sẽ không thể đối chọi lại được với quỷ. Mà một khi người đó bị quỷ giết chết, con quỷ ở bên trong giấc mơ sẽ theo đó hoàn thành việc khôi phục lại.

Cho nên động vật là lựa chọn tốt nhất.

Hơn nữa, nếu đó là một con động vật được nuôi nhốt trong một phạm vi cố định lại càng tốt.

Đây là những chuẩn bị nhằm khắc chế con quỷ kia.

Một đêm tồi tệ đã trôi qua, trời dần dần sáng rõ.

Nhưng chuyện xảy ra ở bên trong thôn đã không thể nào vãn hồi được. Lúc này có hơn phân nửa người rơi vào trong giấc mơ tối hôm qua đã tự sát một cách đầy quỷ dị. Trong thôn, những tiếng khóc, tiếng kêu gào thảm thiết đã dần lắng lại. Những người bị mất đi người thân đã bắt đầu tiếp nhận với hiện thực đầy tàn khốc này.

Đối với Dương Gian mà nói, ngồi yên một chỗ như này là một loại hưởng thụ. Cho dù hiện tại hắn đang ngồi cùng với một con quỷ ở trong thùng xe cũng vậy. Điều này không hề ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn.

Hắn đã kiểm tra cỗ thi thể này rất nhiều lần rồi.

Nó đang hư thối.

Nhưng tốc độ hư thối không hề nhanh, nếu cứ giữ nguyên tốc độ như thế này, ít nhất hắn cũng phải tiếp tục ngồi ở đây chờ đợi thêm một hai ngày gì đó thì nó mới hư thối được một nửa.

Nói cách khác, Dương Gian còn phải áp chế cỗ thi thể này thêm một hai ngày nữa.

Trong quãng thời gian đó, hắn nhất định không được sử dụng năng lực của những con lệ quỷ còn lại, nhằm đề phòng sự cân bằng trong cơ thể bị phá vỡ.

Từ trước đến nay, theo như Dương Gian biết, ở trong tình trạng không có sự trợ giúp từ những vật phẩm linh dị, người có thể sử dụng năng lực của lệ quỷ liên tục một hai ngày, mà không bị lệ quỷ khôi phục lại không phải chỉ có một mình hắn, có lẽ Vệ Cảnh cũng sẽ làm được. Tuy nhiên, hiện tại người này đang rơi vào trạng thái sống dở chết dở, hắn cũng không biết liệu Vương Tiểu Minh có cứu được hắn ta trở về không.

- Hì hì, anh họ, sao anh lại ở chỗ này? Vừa nãy em có qua nhà để tìm anh, nhưng dì Giang bảo là tối hôm qua anh đã đi ra ngoài rồi.

Đúng lúc này đột nhiên vang lên một tiếng cười, kế đó là một cô gái xinh xắn, khả ái đang đi từ trong thôn đến. Khi nhìn thấy Dương Gian, khuôn mặt con bé lộ ra vẻ mừng rỡ.

"Em họ."

Sắc mặt Dương Gian khẽ nhúc nhích, trong ánh mắt để lộ ra một chút cảnh giác.

Ở bên trong giấc mơ, người kia cũng từng nói, Tiểu Viên là một nhân tố ngoài ý muốn, không phải do người kia sắp xếp.

Còn cái ngoài ý muốn kia là như thế nào thì Dương Gian không biết. Người kia có lẽ sẽ biết đến, nhưng ông ta không nói.

Dương Gian hỏi:

- Em tìm anh làm gì vậy?

- Không có chuyện gì, chỉ muốn tìm anh họ để chơi thôi.

Vừa nói, ánh mắt của Tiểu Viên khẽ đảo qua trên người Dương Gian, rồi nhìn về phía thùng xe.

Đó là một cỗ thi thể đang bị một chiếc áo che đậy, xung quanh mơ hồ tỏa ra mùi hôi thối.

Dương Gian nói:

- Hôm nay anh không thể đi chơi với em được. Em đi tìm Giang Diễm đi, bảo cô ấy dẫn em đi vào trong thị trấn chơi.

- Hiện tại dì Giang đang rất bận. Lúc nãy ở trong thôn em thấy rất nhiều người chạy đến tìm dì ấy đây.

Tiểu Viên vừa cười hì hì vừa nói. Sau đó con bé trực tiếp leo lên thùng xe, ngồi xuống, khẽ đung đưa hai chân.

Dương Gian nhíu mày hỏi:

- Người trong thôn tìm cô ấy làm gì?

- Em không hỏi nên không biết được… A, đây là cái gì vậy? Một người? Ai đang ngủ ở đây vậy.

Tiểu Viên bất chợt đưa tay vén chiếc áo lên, ở bên trong là một cỗ thi thể trắng bệch đang nhắm chặt hai mắt, dựa vào thành xe.

Dương Gian túm lấy cổ tay của con bé, ánh mắt trở nên lạnh lùng, hỏi:

- Em cảm thấy hứng thú đối với cỗ thi thể này?

Hắn đang ngăn cản, không cho con bé đụng vào cỗ thi thể này.

Hiện tại hắn đang ở trong trạng thái áp chế lệ quỷ, mà loại trạng thái này không được ổn định cho lắm. Nếu hắn buông lỏng tay thì áp chế sẽ ngay lập tức biến mất và quỷ sẽ thoát khỏi giấc mơ.

Không ai biết được đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Có lẽ sẽ lại tạo ra một chuyện linh dị cũng không chừng.

Tối hôm qua, thôn đã chết rất nhiều người. Nếu hiện tại còn xảy ra thêm một lần nữa, thì khả năng cao là người trong thôn sẽ bị chết sạch. Đó không phải là kết quả mà Dương Gian muốn nhìn thấy.

Bình Luận (0)
Comment