Điều này nói rõ, phương hướng đại khái của bọn họ không hề sai. Chỉ là việc phân bố của các ngôi mộ khá lộn xộn, nên ngôi mộ số 78 sẽ nằm xa hơn so với tưởng tượng của bọn họ.
Ngay khi đám người tiếp tục đi về phía trước.
Ngôi mộ nằm cản đường kia đột nhiên xuất hiện biến hóa quỷ dị. Lúc nãy Tôn Thụy có dùng gậy đâm một phát vào trong mộ, hiện tại ở trong lỗ này xuất hiện máu tươi. Máu tươi này không hề bị bùn đất hấp thụ, mà ngược lại, giống như bùn đất đang bài xích chúng vậy. Khiến chúng chảy hết ra phía ngoài, dần dần nhuộm đỏ cả con đường nhỏ mà bọn họ vừa mới đi qua.
Khi máu tươi chảy dần ra ngoài, vốn ngôi mộ đang nhô lên thật cao kia bắt đầu sụp xuống dần dần. Nó từ từ thấp xuống, giống như thứ đang chèo chống cho ngôi mộ trở nên ít đi.
Nhưng không một ai nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không ai phát hiện ra.
Những biến hóa quỷ dị sẽ luôn xuất hiện ở trong lúc lơ đãng nào đó.
Càng đi sâu vào trong bãi tha ma.
Chuyện cổ quái xảy ra càng ngày càng nhiều.
Một người thủ hạ của diễn đàn Linh dị chợt chỉ tay vào một nơi cách đó không xa và nói:
- Mọi người mau nhìn, có phải là ngôi mộ kia hình như không giống với mấy ngôi mộ còn lại.
Đám người lập tức nhìn qua.
Quả nhiên bọn họ đã nhìn thấy một ngôi mộ nằm lẻ loi, cách bọn họ chừng mười mét. Điều quỷ dị chính là ngôi mộ này đã bị vỡ.
Đúng thế, bọn họ không hề nhìn nhầm.
Ngôi mộ đã vỡ làm đôi, sụp mất một bên, khiến ruột ngôi mộ lộ ra ngoài. Bên trong ngôi mộ không hề có quan tài, cũng chẳng có người chết, mà hoàn toàn trống rỗng, trông khá kỳ quái.
Một ngôi mộ bị sụp mất một nửa?
Ánh mắt Dương Gian trầm xuống, cố gắng quan sát kỹ mọi chi tiết.
- Ngôi mộ này vỡ ra từ bên trong, như vậy có nghĩa là có thứ gì đó từ bên trong đã chui ra ngoài.
Sắc mặt của những người khác khẽ đổi.
- Không phải vậy chứ?
Dương Gian nói:
- Hẳn là như vậy, không sai đâu. Tuy nhiên tuổi tác của khu mộ này có hơi lâu. Mà theo như dấu vết thì chuyện này không phải diễn ra gần đây, tối thiểu cũng phải cách đây mấy tháng. Nên dù thứ bên trong ngôi mộ này có đi ra ngoài cũng không thể nào xuất hiện ở đây, khả năng cao nó đã rời khỏi bãi tha ma này rồi.
Mặc dù nói như vậy, nhưng lời vừa rồi của hắn đã khiến cho mọi người cảm thấy sợ hãi.
Lý Dương hạ giọng hỏi:
- Đội trưởng Dương, theo như anh nói, ở trong chỗ này nhiều ngôi mộ như vậy, ngày hôm nay liệu có ngôi mộ nào trùng hợp vỡ ra không?
Dương Gian trầm giọng nói:
- Khả năng cao là sẽ có.
La Tố Nhất nói:
- Đủ rồi, đừng có nói nữa. Nếu cậu còn nói như vậy, tôi không chắc bản thân có thể nhịn được mà không quay đầu bỏ chạy.
Lâm Lạc Mai ở một bên lập tức gõ chữ:
- Anh chạy không ra khỏi quỷ vực này đâu.
La Tố Nhất phàn nàn:
- Đừng có nói như vậy, tôi chỉ muốn biểu lộ một chút quan điểm mà thôi.
Dương Gian tiếp tục tiến về phía trước, hắn dần trở nên yên lặng, không nói chuyện nhiều nữa, mà dồn lực chú ý vào khung cảnh xung quanh.
Ở trong loại tràng cảnh này, dù có lệ quỷ xuất hiện thì hắn cũng không hề cảm thấy có gì kỳ quái.
Điều đáng mừng duy nhất hiện tại chính là trong nhóm bọn họ chưa xuất hiện người chết. Điều này chứng tỏ, không một ai trong bọn họ bị lệ quỷ để mắt đến. Chính vì vậy, cho đến hiện tại mấy người vẫn còn ở trong thời điểm tương đối an toàn.
Nhưng...
Dương Gian chú ý đến con số trên bia mộ: 45.
Đã đến ngôi mộ số 45, như vậy khoảng cách đến ngôi mộ số 78 đã không còn xa. Nếu không có gì bất ngờ, chừng mười phút nữa bọn họ có thể đi đến nơi. Nếu không phải đi mà là chạy thì có lẽ thời gian còn ngắn hơn nữa.
Nhưng vừa mới đi về phía trước chưa được bao xa, hắn bất chợt dừng chân lại.
Ở bên cạnh con đường phía trước mặt của bọn họ là một ngôi mộ nhỏ, không có bia, giống như một gò đất vậy.
Nhưng ở bên trên gò đất lại có một cánh tay dính đầy bùn đất của người chết vươn ra ngoài. Trông nó giống như một cánh cây khô đang cắm trên gò đất vậy.
Dương Gian hơi hí mắt, quan sát kỹ cánh tay trên mộ.
- Là người lúc trước tham gia buổi tang lễ, nhưng vì bị La Tố Nhất đe dọa nên bỏ chạy tứ tán. Hiện tại xem ra người này đã bị cuốn vào trong chuyện linh dị và chết ở đây.
Dựa vào màu da của cánh tay, không khó để biết được người này chỉ vừa mới chết. Đồng thời còn có chiếc đồng hồ nổi tiếng trên tay của người này.
Kim đồng hồ vẫn còn đang hoạt động như trước.
Lý Dương, Tôn Thụy, La Tố Nhất thấy vậy thì sắc mặt đều đồng loạt biến đổi.
"Quỷ bắt đầu giết người?"
Trong đầu tất cả mọi người đều hiện lên ý nghĩ này, đồng thời xuất hiện một loại cảm giác bất ổn.
Khẽ quay đầu nhìn lại, không hề thấy thứ gì, cũng không thấy một ai, chẳng có quỷ, mà chỉ tòa là mồ mả.
Tôn Thụy hỏi:
- Đội trưởng Dương, chúng ta còn tiếp tục đi nữa không? Đã có người chết rồi đó.
Cánh tay đang lộ ra bên ngoài ngôi mộ ở trước mặt giống như một lời cảnh cáo. Cảnh cáo đám người không được phép tiếp tục xâm nhập. Nếu còn tiếp tục xâm nhập, thì người bị chôn trong mộ không phải người kia mà là một trong bọn họ.
Dương Gian có chút do dự, hắn đang định nói chuyện thì đột nhiên nghe thấy cái gì đó liền vội vàng ra hiệu cho mọi người im lặng.
Ở bên trong khu mộ yên tĩnh, không biết từ chỗ nào vang vọng đến một âm thanh cổ quái.
“Đinh, đinh, đinh!”
Âm thanh giống như có ai đó đang đục vào tấm bia vậy.
Đồng thời âm thanh rất rõ, có vẻ như nó nằm ở rất gần chỗ này.
Dường như nó nằm ngay đâu đó ở phía trước.
Nhưng vì tầm mắt của đám người bị mồ mả ngăn cản nên không thể nào nhìn rõ.