Ngay khi Dương Gian và người của diễn đàn Linh dị đang thi đánh cược và thăm dò lẫn nhau.
Hình ảnh về chuyện phát sinh ở chỗ này đã được truyền về tổng bộ thông qua vệ tinh vũ trụ.
Dù sao vừa nãy, lúc động thủ Dương Gian cũng không hề dùng quỷ vực để ảnh hưởng đến thực tế. Bởi vì lúc đó hắn không có thời gian để làm những động tác lòe loẹt kia. Điều này khiến cho cuộc tranh đấu giữa hắn và Diệp Chân chẳng những bị người bình thường ở xung quanh nhìn thấy mà còn bị vệ tinh chụp lại.
Có thể nói cuộc chiến giữa bọn họ đã được livestream thực tế cho rất nhiều người xem.
- Đúng là khó tin, vậy mà Diệp Chân lại thua. Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Vừa rồi có vẻ như hình ảnh bị ngừng lại, sau đó Diệp Chân bị hạ đo ván?
Ở bên trong phòng họp của tổng bộ.
Trên mặt Trầm Lương tỏ ra vẻ kinh ngạc cùng khó tin nhìn chằm chằm màn hình điện tử.
Ở trong giới ngự quỷ nhân, Diệp Chân chính là ngự quỷ nhân đỉnh phong, đã thành danh từ lâu. Mặc dù hắn ta không tham gia vào chuyện linh dị cấp S, nhưng số lượng chuyện linh dị mà hắn ta xử lý không hề ít. Ít nhất, toàn bộ chuyện linh dị ở xung quanh thành phố Đại Hải đều bị người của diễn đàn Linh dị xử lý sạch sẽ.
Nếu không phải vậy thì sao tổng bộ lại cho phép sự tồn tại của một tổ chức lớn mạnh như diễn đàn Linh dị.
- Có thể nói, lần này Diệp Chân thua đến rối tinh rối mù. Tuy nhiên như vậy cũng tốt. Nhìn bộ dạng này có thể thấy việc Dương Gian ra tay là điều không mong muốn. Nhưng ít nhất hắn cũng đã thắng, chỉ cần hắn thắng, uy tín của tổng bộ sẽ gia tăng. Điều này sẽ khiến cho không ít tổ chức bất nhập lưu kia tỉnh táo lại một chút.
Tào Duyên Hoa thở phào một hơi, hắn ta gật gật đầu, biểu thị kết quả này đang nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận.
Giống như việc Dương Gian và Phương Thế Minh đánh nhau lần trước vậy.
Là một vị phó bộ trưởng, hắn ta không muốn nhìn thấy đội trưởng của tổng bộ bị thua.
Một khi bị thua, rất nhiều phương diện của tổng bộ sẽ bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng.
Đúng lúc này, Tào Dương ở trong phòng họp bất chợt nói với một người kỹ thuật viên.
- Có gì đó không đúng, phóng ảnh to lên, tập trung vào người của Diệp Chân. Cố gắng phóng to hình ảnh đến mức lớn nhất có thể.
Rất nhanh.
Ảnh trên màn hình điện tử khẽ thay đổi, sau đó được phóng to ra.
Hình ảnh Diệp Chân nằm rạp trên mặt đất, chổng mông lên trời như một con chó chết lập tức xuất hiện ở trên màn hình.
Cảnh tượng mất mặt như vậy lại bị vệ tinh quay chụp được, có lẽ không bao lâu nữa nó sẽ được lan truyền khắp toàn thế giới.
Nhưng điều mà Tào Dương quan tâm không phải cái này, mà chính là một thứ gì đó màu đen lộ ra ngoài ở trên đầu của Diệp Chân. Thứ này không quá thu hút, giống như một vệt màu đen nào đó. Nhưng sau khi phóng to ra hết cỡ, bọn họ mới phát hiện ra, thứ này là một nửa cây đinh.
Nửa đoạn còn lại hẳn đang cắm ở trong đầu của Diệp Chân.
- Đinh đóng quan tài? Sao có thể chứ?
Con ngươi của Tào Dương mở to ra, tự lẩm bà lẩm bẩm một mình, dường như hắn ta không thể tin nổi vào điều này vậy.
Tào Duyên Hoa cũng chú ý đến chi tiết cực kỳ quan trọng này.
Trầm Lương cau mày nói:
- Có phải chúng ta nhìn lầm không? Sao trong tay Dương Gian lại có đinh đóng quan tài được? Nửa năm trước, hắn dùng đinh đóng quan tài để xử lý quỷ chết đói, sau đó quỷ được đưa về tổng bộ, đích thân Lý Quân đã tự đi kiểm tra, lúc đó cậu cũng có mặt ở đó mà. Với lại, trong chuyện lần trước, Dương Gian cũng có bằng chứng ngoại phạm, lúc đó hắn còn đang ở thành phố Đại Xương và không hề rời đi.
Tào Dương nói:
- Mấy người có thể tự nhìn mà. Nguyên nhân khiến Diệp Chân nằm rạp trên mặt đất không thể động đậy không phải do Dương Gian đã giết chết hắn ta, mà là bị đinh đóng quan tài đâm vào đầu. Tôi không biết liệu Dương Gian có liên quan gì đến việc mất tích của quỷ chết đói không, nhưng tôi dám khẳng định, thứ này cũng là đinh đóng quan tài.
- Tôi từng nhìn thấy đinh đóng quan tài cắm ở trên đầu của quỷ chết đói, nên sẽ không nhìn nhầm đâu. Thứ này giống đinh đóng quan tài như đúc.
- Có phải là cây thứ hai không? Rất có thể là Dương Gian đã giấu diếm, dùng làm dự phòng khi lấy đinh đóng quan tài lần trước không? Dù sao chỗ đó cũng chỉ có mình Dương Gian đi qua mà thôi. Không ai biết hắn lấy được mấy cây cả.
Mặc dù Trầm Lương nói chuyện rất nhỏ, nhưng Tào Duyên Hoa ở bên cạnh vẫn nghe được.
Điều này dường như là hắn ta đang cố ý nói cho Tào Duyên Hoa nghe.
Bởi vì hắn ta sợ bọn họ sẽ nghi ngờ Dương Gian cướp đi quỷ chết đói.
Tào Dương khẽ gật gật đầu:
- Có khả năng này, có lẽ đây là cây đinh đóng quan tài thứ hai. Nếu Dương Gian muốn trộm đinh đóng quan tài thì trước đó hắn sẽ không bàn giao nó một cách dễ dàng như vậy. Chỉ dựa vào tính cách không bao giờ chịu thiệt của hắn, kiểu gì lúc đó cũng ồn ào đòi lại đinh đóng quan tài. Nhưng khi đó hắn lại hào phòng đưa ra, đồng thời còn không đòi lại, điều này chứng tỏ trong tay hắn có hàng tồn.
- Từ trước đến nay, vật phẩm linh dị chưa từng có món nào trùng lặp cả.
Lúc này, Tào Duyên Hoa khẽ nhíu mày.